Mục Thần Ký

Chương 101: Thi Tiên giáo



Bên trong huyện nha, một âm thanh trầm đục vang lên, cười lạnh nói: "Quốc sư Duyên Khang ép Thiên tử ra lệnh cho chư phái, khiến các đại tông phái khổ sở lâu nay! Huyện lệnh Đê Giang Cao Tụ Đức vẽ đường cho hươu chạy, cam nguyện làm tai mắt cho quốc sư Duyên Khang, chết chưa hết tội!"

Trong khách sạn, Tần Mục cau mày: "Huyện lệnh Đê Giang bị chết nhanh như vậy? Lần đầu tiên rời khỏi Đại Khư, ta liền gặp phải tình huống như thế này, cũng là đủ oan! Bà bà nói không sai, người bên ngoài quả nhiên hung ác hơn rất nhiều Đại Khư, vẫn là người Đại Khư chúng ta thuần lương. Lại nói huyện lệnh Đê Giang là quan mấy phẩm, bản lĩnh thế nào so với Phủ mục nhị phẩm đây?"

Chức quan của Duyên Khang quốc chia làm cửu phẩm mười tám cấp, những chức quan này đều chiếu theo địa vị và tu vi, có vài chưởng giáo hoặc tông chủ môn phái có tu vi cực cao, được phong làm đại quan, tu vi thấp một chút thì được phong làm chư hầu, còn lại thì chưởng quản quận huyện các nơi.

Chẳng hạn như Ly Giang kiếm phái của Mộc Bi Phong, đó là cường giả đứng đầu Nam Cương, bởi vậy được phong làm Phủ mục nhị phẩm, cực kỳ lợi hại.

Hồ Linh Nhi tỉnh lại, vội vàng khống chế pháp thuật, một luồng yêu phong xoay tròn thổi ra ngoài cửa sổ, Tần Mục giơ tay kéo cái gối xuống, quăng trên không trung, yêu phong thổi bay cái gối, lập tức Hồ Linh Nhi tung người, nhảy lên trên gối, buồn bực nói: "Công tử, bọn họ tạo phản không đến nỗi muốn giết dân chúng cả thành chứ? Hẳn là không uy hiếp được chúng ta."

Tần Mục nhảy ra cửa sổ, còn chưa rơi xuống đất, dưới chân đã có một luồng gió thổi tới, thiếu niên vội vã đạp lên yêu phong, hướng về ngoài thành chạy như điên, nhanh chóng nói: "Kiếm của ta là Thiếu Bảo kiếm, là bội kiếm của đại quan nhất phẩm triều đình. Nếu bị những người tạo phản này phát hiện, chắc chắn phải chết! Hơn nữa, quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ, những người này tạo phản, chắc chắn sẽ không cho phép bách tính trong thành đi ra ngoài, chúng ta lưu lại, chỉ có thể bị nhốt ở trong thành. Đợi khi đại quân của Duyên Khang quốc đến được thì trong thành này có thể còn bao nhiêu người sống sót? Thi Tiên giáo, thật giống là dùng thi thể để luyện công."

Hồ Linh Nhi không khỏi rùng mình một cái.

Câu nói cuối cùng của Tần Mục thực sự quá khủng bố.

Thi Tiên giáo, là dùng thi thể luyện công, cũng tức là nói nếu quân đội của Duyên Khang quốc đến đây bình định, chỉ sợ bách tính trong thành, bất kể thân phận địa vị, đều sẽ bị Thi Tiên giáo luyện thành phi cương!

Lúc này, Huyện Đê Giang đã xong, đâu đâu cũng có tiếng hò giết, Thi Tiên giáo lần này có chuẩn bị mà đến, trước tiên ở thượng du Dũng Giang bỏ xuống phi cương chính mình luyện chế, ngăn chặn đập lớn của huyện Đê Giang, sau đó chia ra âm thầm tiến vào trong thành.

Chờ đến buổi tối, chưởng giáo Thi Tiên giáo điều khiển thi thể tiến vào huyện nha, giết Huyện lệnh trước.

Tuy huyện lệnh Đê Giang cũng là cao thủ, thần thông rất là bất phàm, thế nhưng bị đánh lén, chỉ có thể mất đầu.

Cùng lúc đó, những cao thủ khác của Thi Tiên giáo lại đi bốn cửa thành, chặn giết quan binh bên trong thành, mà chưởng giáo Thi Tiên giáo thì lại mang theo những người khác đi chém giết các loại quan chức như Huyện thừa, Huyện úy, Chủ bộ, để quan binh như rắn mất đầu.

Tuy bên trong huyện Đê Giang còn có cao thủ, nhưng không người chỉ huy, từng người tự chiến đấu, mà Thi Tiên giáo dùng giấy vàng bày ra trận pháp, trên không trung tạo ra con đường thông suốt bốn phương, các nơi cũng có thể tiếp ứng lẫn nhau, trận tàn sát này, Thi Tiên giáo tất thắng không thể nghi ngờ!

"Chưởng giáo có lệnh, phong tỏa toàn thành, không được để cho bất kỳ ai chạy thoát!" Trong thành truyền đến tiếng kêu.

Tần Mục xem thời cơ sớm, Hồ Linh Nhi khống chế yêu phong, mà hắn thì lại giẫm ngọn gió mà đi, một người một hồ sắp bay ra khỏi huyện, đột nhiên tiếng kiếm reo truyền đến, Tần Mục cũng không quay đầu lại, Ngư Long nhả kiếm, Thiếu Bảo kiếm phát ra tiếng kêu đâm về phía sau!

Keng, một tiếng vang giòn truyền đến, thanh phi kiếm từ không trung sau lưng Tần Mục đâm tới kia bị phá tan, thế đi của Thiếu Bảo kiếm không giảm, lách qua tầng tầng nguyên khí tan rã của thanh phi kiếm, cắm vào ngực người kia, ghim đạo nhân áo đen đạp trên giấy vàng lên cột cờ!

Tên đệ tử Thi Tiên giáo kia đánh lén sau lưng hắn, thuở nhỏ hắn đã theo người mù học tập nghe tiếng gió đoán phương vị, phương hướng kiếm bay đến, chỗ đứng của người kia, đều không gạt được lỗ tai của hắn.

Người kia lạnh lùng hạ sát thủ với hắn, Tần Mục phản kích, khí thế giao cảm, Thiếu Bảo kiếm ám sát đối thủ, đây cơ hồ là phản xạ có điều kiện, là thói quen hắn luyện thành từ thuở nhỏ.

Yêu phong mang theo một người một cáo bay ra khỏi thành, chỉ nghe một âm thanh nói: "Hạ Ẩn sư huynh, có người chạy ra khỏi thành, còn giết tiểu sư đệ!"

"Tiểu sư đệ?"

Trong thành truyền tới một âm thanh vừa giận vừa sợ: "Các ngươi làm sao ăn cơm vậy hả? Tại sao có thể để tiểu sư đệ tự mình mạo hiểm? Để ta làm sao bàn giao với chưởng giáo đây? Các ngươi bảo vệ thành, ta đi giết hắn!"

Tần Mục dẫm chân xuống, yêu phong lập tức tan rã, Hồ Linh Nhi quăng gối, từ không trung nhảy đến bọc quần áo sau lưng Tần Mục, sau đó tiến vào trong bọc quần áo.

"Tiểu sư đệ? Lẽ nào là công tử của chưởng giáo Thi Tiên giáo?"

Tần Mục rơi xuống đất, lập tức chạy như điên, thầm nghĩ: "Cũng có thể chỉ là một tên đệ tử bình thường... "

Tuy yêu phong của Hồ Linh Nhi rất thuận lợi, thế nhưng tốc độ không sánh được tốc độ chạy trốn của Tần Mục, hơn nữa trên không trung khó có thể ẩn giấu tung tích, thế nhưng trên đất chạy trốn liền có thể mượn núi rừng để ẩn náu thân hình, khiến cho kẻ địch khó có thể đuổi theo.

Đột nhiên, từng đốm lửa từ từ bay lên, hóa thành từng con từng con chim lửa phi hành trên không trung, chiếu rọi không trung thành một mảnh trắng như tuyết, đó là thần thông mà thần thông giả phát ra.

Tần Mục ngẩng đầu, chỉ thấy từng con từng con chim lửa bay lên, phía sau chim lửa lại có từng tờ từng tờ giấy vàng phần phật bay theo, trải trên không trung.

Những giấy vàng này là những tờ giấy hình chữ nhật, to khoảng bàn chân, người có thể đi ở bên trên.

"Thần Tiêu Thiên Nhãn, mở!"

Nguyên khí trận văn xoay tròn trong tròng mắt Tần Mục, Thần Tiêu Thiên Nhãn mở ra, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy từng con từng con phi cương giẫm lên giấy vàng đang bay, bắn ra, đi trên không trung.

Giấy vàng phân ra hai hàng, phi cương cũng chia thành hai hàng, giấy vàng trên không trung càng lúc càng nhiều, lại chia làm bốn hàng, từng bộ từng bộ phi cương cũng chia thành bốn hàng, tìm khắp bốn phía. Mà ở phía sau giấy vàng, một đạo nhân trẻ tuổi cõng một hộp kiếm rất dài, nắp hộp mở ra, bên trong bay ra từng tờ từng tờ giấy vàng, không ngừng rải lên không trung phía trước, nghĩ đến chính là vị Hạ Ẩn sư huynh trong miệng đệ tử Thi Tiên giáo kia.

Bước chân của hắn giẫm lên giấy vàng đi trên không trung, khi bước chân nhấc lên giấy vàng liền bay thẳng lên, rồi trở lại bên trong hộp kiếm, mà bên trong hộp kiếm liền lại có tờ giấy vàng mới bay ra, xuất hiện ở phía trước của hắn, vừa vặn đỡ lấy bước chân hạ xuống của hắn.

Sở dĩ mỗi một tờ giấy vàng đều phải trở lại hộp kiếm, hẳn là giấy vàng đã dùng qua một lần, nguyên khí trong đó sẽ tiêu hao hết, cần trở lại hộp kiếm để bổ sung nguyên khí.

Hắn đi về phía trước, tốc độ lại không chậm.

Trong lòng Tần Mục hơi trầm xuống, đây là một tên thần thông giả đã mở ra Lục Hợp Thần Tàng, chính mình rất khó tránh thoát sự truy đuổi của hắn!

Cảnh giới Lục Hợp và cảnh giới Linh Thai, ở giữa còn cách cảnh giới Ngũ Diệu, Ngũ Diệu Thần Tàng.

Ba năm qua, Tần Mục chuyên cần tu luyện không ngừng, trước đây không lâu, sau khi Linh Thai thức tỉnh lần thứ tư, hắn cũng đã đạt đến trình độ Linh Thai cảnh viên mãn, thế nhưng vẫn không thể chạm tới Ngũ Diệu Thần Tàng.

Hắn và tên Hạ Ẩn trên không trung kia chênh lệch hai cảnh giới, là hai cái lạch trời không thể vượt qua.

Từ vài loại thủ đoạn mà Hạ Ẩn triển lộ ra đến xem, hắn hẳn là Chu Tước linh thể, tu luyện chính là thần thông loại hỏa diễm, mà hắn lại cõng hộp kiếm, thì lại nói rõ hắn tu luyện chính là kiếm pháp, tuy nhiên từ bên trong hộp kiếm phun ra chính là giấy vàng mà không phải kiếm đến xem thì hắn hẳn là sử dụng kiếm pháp để điều khiển giấy vàng.

Những giấy vàng này đều bay ra, thu hồi đâu vào đấy, duy trì hơn mười bộ phi cương phi hành trên không trung, để cho đạo nhân trẻ tuổi kia giẫm giấy vàng trên không trung cất bước, nói rõ kiếm pháp của hắn cực kỳ không tầm thường.

Hơn nữa chỉ sợ những giấy vàng này cũng không đơn giản chỉ là duy trì phi hành như vậy, trên giấy vàng có bùa chú dùng chu sa cùng máu tươi viết ra, uy lực của một tờ giấy chỉ sợ tuyệt đối không nhỏ!

"Nếu có dấu ấn Như Lai của Mã gia hoặc là Thần Nhãn Cửu Trọng thiên của gia gia mù thì ta có lòng tin cùng hắn liều mạng, chỉ là không có... "

Đột nhiên, một bộ phi cương cúi người lao xuống, nhanh chóng đuổi theo hắn, Tần Mục lao nhanh phía trước, phía sau càng nhiều phi cương không ngừng đuổi theo. Những phi cương này cũng không phải là thật sự biết bay, mà là giấy vàng của Hạ Ẩn không ngừng bay tới, rơi dưới chân bọn họ, nâng bọn họ lên, có thể cất bước trên không trung, thậm chí lao nhanh, chiến đấu, nhìn thoáng qua trông như là cương thi biết bay.

Những phi cương này rơi xuống đất, vậy mà phát lực lao nhanh, tốc độ kinh người, còn nhanh hơn cả võ giả!

Hồ Linh Nhi từ trong bọc quần áo thò đầu ra, há mồm thổi một hơi, lập tức yêu phong mãnh liệt, từng thanh từng thanh đao gió vô hình xoay tròn cuốn về những phi cương kia chém tới!

Liên tiếp tiếng va chạm keng keng keng truyền đến, Hồ Linh Nhi sợ hết hồn, thân thể những phi cương kia cực kỳ cứng rắn, làm cho pháp thuật của nàng hoàn toàn mất đi tác dụng.

Tần Mục cau mày, thân thể phi cương cực kỳ cứng rắn, còn mạnh hơn hắn nhiều, quả thực tương đương với linh binh hình người!

Hắn quyết định thật nhanh khống chế Hành Vũ quyết, lập tức không trung tràn ngập mây khói, tiếp theo mưa bắt đầu tí tách rơi.

"Linh Nhi, nổi gió!"

Hồ Linh Nhi hiểu ý, lập tức làm phép, Tần Mục xoay người phất tay, từng tia từng tia nước mưa bắn nhanh về phía sau, hóa thành từng thanh từng thanh kiếm nước, đồng thời cuồng phong thổi tới, gió đẩy mưa rơi, lập tức làm cho uy lực một chiêu pháp thuật này của Tần Mục tăng lên dữ dội, đâm về phía những phi cương đang chạy như điên tới kia!

Tiếng va chạm leng keng truyền đến, hai người liên thủ, uy lực pháp thuật tăng nhiều, từng thanh từng thanh kiếm nước lập tức đâm thủng da dẻ cực kỳ cứng rắn của những phi cương kia, đánh cho năm con phi cương đuổi theo phía sau thành cái sàng!

Tuy nhiên những phi cương kia dường như không phát hiện, vẫn lao nhanh đuổi theo, không thèm tránh né những gì trước mặt, bất luận cây cối hay là núi đá, đều bị bọn chúng đụng nát tan!

"Đánh thành cái sàng cũng không chết các ngươi, vậy liền đánh nát bấy các ngươi!"

Tần Mục không ngừng khống chế Hành Vũ quyết, Hồ Linh Nhi cũng không ngừng khống chế cuồng phong, làm cho phi cương đuổi theo phía sau càng thêm rách nát, thậm chí tứ chi bắt đầu tan vỡ. Nhưng vào lúc này, đột nhiên một con chim lửa bốc cháy hừng hực từ phía sau phi cương đập cánh bay tới, ánh lửa bùng phát, phạm vi hơn mười trượng đều là lửa nóng hừng hực, nhiệt độ cực cao, lập tức liền phá vỡ toàn bộ pháp thuật của hai người!

Tần Mục và Hồ Linh Nhi rên lên một tiếng, pháp thuật bị phá, một người một cáo đều bị nguyên khí xung kích xông đến làm cho khí huyết phập phồng.

"Con trai chưởng giáo Thi Tiên giáo ta, các ngươi cũng dám giết, chẳng lẽ là mộ tổ bốc khói đen rồi hả?"

Hạ Ẩn từ không trung đã bước nhanh tới, từng bộ từng bộ phi cương từ không trung giết về phía Tần Mục, đồng thời năm con phi cương trên mặt đất kia cũng gào thét đánh tới!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.