Hữu Hữu mặt ngoài không nói, nhưng trong lòng lại vụng trộm oán thầm, những đồ ăn này, không phải ăn vào là sẽ ngộ độc thức ăn đấy chứ?
Tiểu Dịch Thần cũng nửa tin nửa ngờ, không tin tay nghề của Hoa Cẩm.
Hữu Hữu nói, “Mẹ còn chưa có trả lời con! Hôm nay là ngày gì vậy? Vậy mà mời cả anh Hoa Cẩm đến nữa!”
Hoa Cẩm vừa nghe vậy, càng ấm ức, “Sao thế? Không phải ngày quan trọng, chú không thể đến làm khách sao?”
Hữu Hữu cười ‘Ha ha’, thè lưỡi.
Hoa Cẩm lại nói, “Hơn nữa, cháu nên sửa lại, gọi chú là chú! Chú đó!”
“Được rồi! Hữu Hữu, Tiểu Dịch Thần, chuẩn bị ăn cơm, các con nhanh đi rửa tay đi! Đợi các con rửa tay xong, sẽ nói tin tức tốt cho hai đứa!”
Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần vừa nghe là tin tức tốt, tất nhiên là không thể bỏ qua, lập tức chạy vào toilet, đợi bọn chúng rửa tay xong trở lại nhà ăn, Hoa Cẩm và Mộ Nhã Triết đã ngồi vào vị trí rồi.
Hai bánh bao nhỏ ngồi vào vị trí, nhanh chóng hỏi, “Mẹ, mẹ nên trả lời chúng con thôi? Rốt cuộc là tin tức tốt gì vậy ạ?”
Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi nhìn nhau, người trước đắc ý, người sau có chút ngại ngùng, trong ánh mắt vô cùng tò mò của Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần, người đàn ông nghiêng người tới trước, để sát vào bọn họ, thần bí nói, “Hai đứa sắp làm anh trai rồi!”
Hữu Hữu vừa nghe, lập tức không cho là đúng, “Đây là tin tức tốt ạ? Chúng con đã sớm biết rồi mà!”
Mộ Nhã Triết ôm vai cô, cười, lập tức nói với Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần, “Chúc mừng hai đứa, hai đứa có em gái rồi! Hai đứa nói xem, đây có phải là chuyện đáng chúc mừng không?”
Em gái!
Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần vốn là tim đập mạnh và loạn nhịp một lát, vẫn là Tiểu Dịch Thần phản ứng kịp trước, kích động lập tức thẳng cổ, kinh ngạc nói, “Thật vậy ạ? Cha à, sao cha biết được vậy?”
Hữu Hữu cũng thấy có chút kỳ lạ liếc mắt nhìn Mộ Nhã Triết, có chút bán tín bán nghi, “Đúng vậy! Cha à, sao cha biết được? Cha không nên đùa chúng con! Đừng để chúng con cao hứng hụt một lát!”