“Các cô ấy tưởng rằng chúng cháu là con trai của cậu, còn nói, nếu cậu không có vợ thì sẽ chủ động xuất kích, làm nên một câu chuyện tình lãng mạn trên hòn đảo này!”
Tiểu Dịch Thần kinh ngạc há to miệng: “Oa...”
Hữu Hữu làm lại vẻ mặt thâm tình của các cô gái ngoại quốc kia, nói rằng: “Cậu biết đấy, mình không thể chống cự được đối với những người đàn ông anh tuấn.”
Nói xong, cậu đánh giá dáng dấp của Cung Kiệt: “Cậu, không nghĩ tới cậu lại đào hoa như vậy nha!”
Cung Kiệt mặt không hề cảm xúc, hỏi ngược lại: “Nếu như anh tuấn là một tội thì cậu nhất định phạm phải tội không thể tha thứ.”
“Khụ khụ...” Tiểu Dịch Thần trưng ra vẻ mặt sinh động vô cùng.
Cung Kiệt lườm cậu một cái: “Lẽ nào không phải sự thực?”
Tiểu Dịch Thần nói: “Cậu, đàn ông tốt nhất là nên rụt rè chút, đừng tự phụ quá, Cậu xem cháu còn nhỏ tuổi như thế này, có lúc nào khen mình đẹp trai chưa? Bởi vì cháu biết điều, hiểu chuyện...”
Cung Kiệt, “...”
Da mặt dày!
Bái phục chịu thua!
Hữu Hữu lạnh lùng liếc hai người một chút, khóe môi co giật một hồi.
Không biết xấu hổ!
Hữu Hữu cười híp mắt nói: “Cậu đừng tưởng rằng cháu không biết, cậu lấy chúng cháu làm bia đỡ đạn. Có điều, sao cậu lại không muốn đào hoa ở trên hòn đảo này cơ chứ? Ở Maldives, gặp gỡ lãng mạn, nghe cũng tuyệt đấy chứ!?”
Đến đây hai ngày rồi, mỗi lần đi với Cung Kiệt đều thấy những mỹ nhân tóc vàng mắt xanh, vóc người nóng bỏng quăng cho Cung Kiệt những ánh mắt cháy bỏng.
Chỉ tiếc, Cung Kiệt không có cảm xúc với phụ nữ, thậm chí là thờ ơ không động lòng.