Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1676: Chương 1676





Chút tiền tổn thất này, so với tình hình bên trong của nhà họ Cố bọn họ, cũng không đáng để bận tâm.

Bất động sản của nhà họ Cố chiếm đa số, nó cũng sẽ được bù đắp lại sau vài năm mà thôi.

Bỏ tiền ra để mua một bài học, cũng là bài học trong cuộc sông.

“Hừ]”
Cố An An hừ lạnh.

một tiếng, xoay người rời đỉ.

Hứa Cảnh Hòa cũng chào hỏi mọi người cô đông rôi cùng nhau rời đi.

Trong phòng hội nghị.


Cũng chỉ còn lại một nhà ba người Cố Ức Lâm.

Lâm Mộng Nghỉ có chút không cam lòng ngôi xuông, bà nói: “Ức lâm, con cứ như vậy mà từ bỏ thôi à.”
Cố Ức Lâm nhìn mẹ mình, lai cười cười: “Mẹ, không cần quá đề ý đến mây thứ đó, cô ta thích thì cứ to ‘CÔ ta chiếm được, rồi tới cuối cùng vẫn sẽ trở lại trong tay chúng ta như cũ mà thôi.

Mẹ không nên gấp gáp, trò hay vẫn còn ở phía sau cơ mà.”
Cố Tích Hồng nói: “Ức lâm, cứ như Vậy, tổn thất tuy rằng rất lớn, nhưng mả nhà họ Cố chúng ta sẽ hoàn toàn sạch sẽ..

Về sau con quản lý công ty, cũng sẽ quản lý tốt và triệt để hơn.”
Có Ức Lâm gật gật đầu, “Cha, là Tiểu Ức bảo con hãy làm như vậy, con bé nói đúng, mắt đi nhiều hay ít cũng không quan trọng, tương lai mới là quan trọng nhất, không thê bởi vì ích lợi trước mắt mà làm mò hết hai mắt của mình được, ngược lại còn phải trở nên cảnh giác hơn nữa.

Nhóm cô đông này trong khoảng thời gian ngăn như vậy đã dở mặt với nhau rồi, không khó để nhìn ra bọn họ đã âm thầm làm những việc bí mật, chứng cớ lại bị Cô An An nắm ở trong tay.

“Hừ! Tuy rằng chúng ta mở một con mắt nhằm một con mắt, không muốn đem những chuyện bản thỉu đó ra để lên án, giờ lại bị ‘có An An giành trước một bước.


Cho dù là khiến đôi tay của chúng ta đỡ phải dơ bắn, nhưng hiện tại là một phân tiên ta cũng không muốn cho cô ta, từ nhỏ đã đem cô ta vệ nuôi dưỡng đến lớn như Vậy, ta tốn không ít tiền của dồn cho nó, không nghĩ tới cái gì cũng là phí công.

Lâm Mộng Nghi tức giận vỗ mạnh lên bàn.

Có Tích Hồng nhìn thoáng qua bà xã: “Mộng Nghỉ, bà cũng không cân phải nghĩ nhiều, công ty sớm muộn gì cũng sẽ gặp phải chuyện như Vậy, việc Cô Ăn An đục nước béo cò lại cho chúng ta một cơ hội, thấy rõ ràng bộ mặt của đám người cổ đồng kia.

Nếu cô ta không đem vũng nước của công ty này khuấy đục, chúng ta đóng cửa bắt kẻ trộm, cũng không Tàn định có thể gặt hái được lợi ích ơn Lâm Mộng Nghỉ tức giận đến nghiền răng nghiên lợi, “Tuy nhiên tôi vẫn cảm thây không cam lòng chút nào.”
Có Ức Lâm cười cười: “Mẹ, không cam lòng thì có thể làm gì đây?
Còn có thể giết chết cô ta hay sao?
Mẹ cứ yên tâm đi, đám người kia đều có tâm ma, chúng †a ngôi xem kịch vui là tốt rồi.

Lâm Mộng Nghỉ gật gật đầu, nhìn thấy con trai với vẻ mặt vui mừng: “Ức Lâm, mẹ nhìn ¡thấy con dân trưởng thành thì rất vui vẻ.

Nhưng mà, Lam Lam con bé……
con bé hiện tại phải làm sao bây giờ?
A Thành nó…… ” “Mẹ, mẹ không nên gập gáp, mọi chuyện sẽ chậm rãi chuyên biến tốt, Tiểu Ức hiện tại cũng rất cô găng, chúng ta cho con bé một chút thời gian, không cần phải thúc ép con bé trong thời gian ngắn như vậy, cứ để mặc con bé, nó tự biết bản thân đang làm cái gì?”
“Ôi, con gái đáng thương của mẹ, tại sao những chuyện không may lại cứ luôn ập tới trên người con cơ chứ.?”
Lâm Mộng Nghỉ nghĩ đến tình cảnh của con gái mình, liền bật khóc..


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.