Đào Anh Thy chạy một mạch đến chỗ làm.Suýt chút nữa đụng phải một người bước ratừ chỉ nhánh.“Có ai lại làm ăn sơ xuất như thế này khônghả?” Trương Thiên Di nhìn thấy người đi tới lậptức trở mặt, thái độ khinh thường: “Có biết hômnay có buổi thử vai của các bé cưng không?”“Xin lỗi, xin lỗi, tôi… tôi không nghe thấy đồnghồ báo thức, nên ngủ một muộn một chút..” ĐàoAnh Thy thực sự đã không đúng trong công táclàm việc, bị mắng cô cũng không hề oán tráchnửa câu: “Bây giờ đã kết thúc rồi sao?”“Cô đi dùng bữa sáng trước đi đã.”“Bữa sáng?” Tao Bao sửng sốt: “Bữa sáng nào?”“Trên bàn làm việc đấy, hình như là Tần DiễmMy đã mua cho cô, Tần Diễm My đến lồng tiếng ởđài truyền hình từ sáng sớm nên đã mua cho côđấy. Không biết cô có sức hấp dẫn gì, còn khiếncả Tân Diễm My phải mua cả đồ ăn sáng cho cô”Đào Anh Thy kinh ngạc, Tân Diễm My muacho cô sao? Nhưng tại sao lại mua bữa sáng cho.cô? Trong lòng cô rất cảm kích.“Mau ăn đi, ăn xong rồi thì lại đây. Đừng làmmất thời gian của tôi” Trương Thiên Di xoay người rời đi.“Vâng”Trương Thiên Di vừa đi được vài bước thì lùilại, hỏi: “Hôm nay trạng thái của tôi thế nào?““Rất tốt ạ! Người gặp người thích, hoa gặphoa nở, máy thấy thì nổ tung luôn đó ạ!” Đào AnhThy lập tức phản ứng lại, nói.Trương Thiên Di cười không ngừng: “Buổi thửvai của các bé cưng, hơn thua nhau cũng nằm ở,đó, không thể bị cô ta đánh bại được.”“Chắc chắn là không rồi ạ!”Đào Anh Thy đi về chỗ ngồi, nhìn thấy bữasáng được gói cẩn thận trên bàn. Trên hộp còndán một tờ giấy nhớ màu hồng nhạt kèm với câu:Dành cho người dễ thương nhất.Đào Anh Thy bật cườiTân Diễm My này thật là dễ thương.Sau khi mở ra, mùi đồ ăn phong phú đã xộcvào mũi khiến Đào Anh Thy càng đói hơn, cô cầmthìa lên bắt đầu ăn.Hoàn toàn hợp khẩu vị của cô, rất ngon!Sau khi ăn xong, Đào Anh Thy vội vàng chạytới phòng thử vai, định rằng chờ đến lúc rảnh sẽcảm ơn Tân Diễm My.Nghĩ lại thì một lời cũng khó mà nói hết đượctrước đây Tư Viễn Hãng luôn người đưa bữa sángcho cô, bây giờ lại đến bạn gái của Tư Viễn Hãng?Bọn họ đều thích mua đồ ăn sáng cho ngườikhác sao? Không phải người một nhà thì khôngtiến vào cửa sao?Khung cảnh buổi thử vai của các bé cưngthật sự đáng yêu đến bùng nổ khiến mọi thứ xungquanh đều trở nên nhỏ bé.Đối mặt với máy quay, thẹn thùng hoang dạicũng có, khóc cũng có, có khi lại cười ngốcnghếch, nói không khóc nữa thì sẽ ngừng khóc,chỉ khóc không nói lời nào thôi mà đã rất tốt rồi,có cá tính ngược lại là một điểm sáng, bởi vì nórất chân thực.Đào Anh Thy lấy tư cách là mẹ của sáu bé.con, nhìn những đứa trẻ của người khác cũng.cảm thấy rất vui vẻ, mỗi đứa trẻ đều có nét đángyêu riêng.Cô gái nhỏ với mái tóc uốn cụp ngồi trướcống kính, đôi mắt to chớp chớp, có chút căngthẳng và tự ti.Đào Anh Thy nhìn thấy vậy, cô đi tới, vuốt nhẹlọn tóc bên tai, thoải mái hỏi: “Tóc của cháu làxoăn tự nhiên à?”“À, vâng ạ” Cô bé ngây thơ trả lời“Đẹp thật đó”“Nhưng cháu và người khác không giốngnhau, các bạn cùng lớp của cháu không thích.”““Cháu có biết vì sao cháu và người khác.không giống nhau không?”Cô bé lắc đầu.“Nghe nói rằng là bởi vì Thượng Đế không hàilòng với tỉnh linh nên ông đã thắt bím cho cô ấyrồi mới cho xuống trần gian”Ánh mắt cô bé phát sáng nhìn cô: “Thật không ạ?”“Đương nhiên rồi! Cô sẽ không nói dối trẻ conđâu” Vẻ mặt Đào Anh Thy ngây thơ, nói.Sự tự ti của cô bé bỗng chốc biến mất, cô bémỉm cười hạnh phúc.Mẹ cô bé đứng ở cách đó không xa cũng nở.nụ cười cảm kích với Đào Anh Thy.Đào Anh Thy rời khỏi ống kính, vừa ngẩng đầuthì nhìn thấy Tư Viễn Hằng không biết đã xuấthiện ở cửa từ lúc nào, vẻ mặt khó hiểu, nhưng anhta không đi vào, mà quay lưng bỏ đi, giống nhưchỉ vô tình đi ngang quaĐào Anh Thy khẽ cau mày, tự hỏi tại sao anhta lại ở đây? Nghĩ đến việc Tần Diễm My đang ởtrên đài truyền hình cô không khỏi cảm thấy kỳ lạBuổi sáng có đến mười đợt thử vaiTất cả đều phải được sàng lọc theo từng lớp.Những người khác đi ăn cơm, Đào Anh Thynghĩ đến Tân Diễm My nên đi tìm cô ta.