“Được rồi, tôi biết rồi”Trong văn phòng, Trương Thiên Di trừng mắtnhìn Đào Anh Thy đang cúi đầu: “Miệng xinh rấtbiết ăn nói đấy nhỉ? Danh tiếng đều bị cô chiếmhết rồi, sao, muốn ngồi vào vị trí của tôi à? Hay làbây giờ tôi nhường cho cô luôn nhé?”*Chị Thiên Di, sao tôi dám có ý nghĩ này chứ?Chị là chị đại trong đài truyền hình của chúng ta!Nói đùa gì chứ, vị trí đó tôi muốn là ngồi lên được.chắc?” Đào Anh Thy cau mày nóiTrước giờ Trương Thiên Di và một người khácđang tranh nhau vị trí chị đại trong đài truyềnhình, nghe Đào Anh Thy nói thế, lửa giận tronglòng lập tức tiêu tan.“Cái miệng nhỏ này quả nhiên rất biết nóichuyện, làm tốt lắm, chị đây sẽ không bạc đãi cô”Trương Thiên Di kiêu ngạo nói.“Vâng*Tối nay tăng ca”“Vẻ mặt gì vậy? Tôi đã có cách nhìn khác đốivới cô rồi, hay là ngày nào cô cũng muốn tăng ca,tôi nay tôi còn phải suy nghĩ kỹ phương án mới,trợ lý như cô mà tan làm sớm thì có hợp lý không?”Vâng” Đào Anh Thy còn biết làm sao? Lại tăng ca thôi!Thật là, nếu cô thật sự có chống lưng thì tốtrồi, còn cần phải tăng ca cái gì chứtNếu làm việc nên không thể về chăm cho sáuđứa nhỏ, mà chọn chăm cho sáu đứa nhỏ thì lạikhông thể đảm bảo chất lượng sinh hoạtCô đành chỉ có thể lựa chọn vế đầu!Gần mười giờ mới được tan tầm, buồn ngủkhiển mí mắt cô như muốn díp lại.Đúng lúc đang dựa vào thang máy nhảm mắtnghỉ ngơi thì cửa thang máy mở ra, người đi vàokhiến cô sửng sốt một chút.Là Tần Diễm My.Cửa thang máy đóng lại, thang máy chậm rãiđi xuống“Sao muộn như vậy mới tan làm? Tăng ca à?”Tân Diễm My hỏi.“Đúng vậy, làm thêm giờ” Đào Anh Thy nói.Cô có ấn tượng khá tốt đối với Tần Diễm My.Dù sao hôm đó Võ Ái Nhi làm khó cô, Tân Diễm My vấn có tác dụng.Với lại cảm thấy cô ấy nói chuyện cực kỳ thú vị, giọng nói cũng hay,“Em cũng có thể không tăng ca mà?” Tần Diễm My hỏiĐào Anh Thy bị cô ấy hỏi như vậy thì lòngcảnh giác cũng dâng lên: “Em chỉ giống nhưnhững người khác thôi, đương nhiên không tránhđược phải tăng ca” Chẳng lẽ cô ấy biết được gìrồi? Biết gì chứ nhỉ? Biết quan hệ giữa cô và TưViễn Hãng, hay là với Tư Hải Minh?Nhưng mà sau đó Tân Diễm My chỉ cười một tiếng: “Cũng đúng”Rồi không nói gì thêm.Tưởng như vậy là kết thúc rồi.Không ngờ lúc ra khỏi thang máy, Tân DiễmMy nói: “Đi uống rượu với chị”*Hả?” Đào Anh Thy sững sờ: “Em không biết uống rượu.”“Em đúng là thú vị đây, người khác mà đượcmời uống rượu với chị còn không biết là vui cốnào đâu, em lại muốn tránh. Lớn như vậy rồi còn giữ giá hả?”Đào Anh Thy cười mất tự nhiên: “Không phải”“Vậy thì đi thôi! Tối nay chị sẽ tự mình đưa em về” Tân Diễm My nói*..” Đào Anh Thy không biết nói sao, đã nói là mình không biết uống rượu rồi mà.Đào Anh Thy không ngờ rắng bản thân sẽđược cùng ngôi sao lớn Tân Diễm My đi quán bar uống rượu.Đi vào liền tìm một chỗ ngồi.Vừa ngồi xuống thì phát hiện có không ít đàn ông đang nhìn về phía này.Tân Diễm My không cảm giác được, vẫy tay gọi một đĩa trái cây và rượu.Rượu và trái cây nhanh chóng được mang lên.*Nếu không biết uống rượu vậy thì rượu là củachị, trái cây dành cho em Tân Diễm Mỹ nóiNgười phụ nữ khéo léo hiểu lòng người nhưvậy, Đào Anh Thy thật muốn nói rõ sự thật cho côấy biết, nói với cô ấy rằng Tư Viễn Hãng khôngphải loại người tốt đẹp gi! Anh ta thích chân đạpmấy thuyền, kĩ thuật rất tốt, thường không bị lật tẩy.“Em thật sự không biết uống rượu à?” TânDiễm My cười nói: “Quanh chị chẳng ai là khôngbiết uống cả, người có tửu lượng tốt còn có thểhạ gục cánh đàn ông”“Lợi hại quá. Đúng là em không uống được,chỉ một chút xíu là say rồi” Đào Anh Thy nói.Cho nên chỉ có duy nhất một lần phóng túng,còn uống đến nỗi dắt Tư Hải Minh lên giườngTân Diễm My vui vẻ cườiSức hút của cô ấy rất đặc biệt là loại màngười khác muốn học cũng không học được, vừaquyến rũ, vừa ưu nhã, còn mang theo một chút dídỏm, nếu tiếp xúc, cho dù là chưa quen cũng sẽkhông cảm thấy mất tự nhiên.