Một Ngoan, Hai Mất Việc, Cho Em Chọn

Chương 38: Cậu ta hết thích cô rồi



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

An An nghẹn lời, từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ chưa gặp tên nào mặt dày hơn lề đường thế này, hất tay cậu ra cô bĩu môi xỉa đểu

-Lớp trưởng ảo vãi làng nước, tui thèm vào.

Cô nói xong thì phía bên nơi tập trung có tiếng gọi của thầy tìm gặp lớp trưởng 10A1. Phong Mạc Tử rời đi nhanh chóng, trước đó còn dặn cô mau tập trung về lớp, ở ngoài này không có an toàn. Cô ậm ừ rồi ngồi nhìn bóng dáng cáo lớn khuất dần, mặt trăng chiếu trên hồ nước thật sự rất đẹp, rất động lòng người, cô muốn ngồi hóng mát một chút hẵng về. Mặt trăng sáng không kém mặt trời vào buổi tối như thế này là bao, sự yên tĩnh mang cho con người ta cảm giác thoải mái.

An An ngắm cảnh một hồi rồi quyết định quay về trại, nhưng vừa quay đầu lại liền bị một khúc gậy lớn đập vào cô khiến cô ngất xỉu. Vì bị đau nên cô xỉu nhưng vẫn nghe được một cuộc đàm thoại của người hại mình

-Làm sao đây Kiều Oanh! Tao đánh nó ngất xỉu rồi.

Giọng một nữ học sinh nói có vẻ hoang mang, lo sợ.

-Đừng lo, mày quẳng nó xuống hồ cho tao, xuống đó nó sẽ tự tỉnh lại. Đây chỉ là bài học nhẹ dành cho mấy đứa cứ quấn lấy Mạc Tử.

Hot girl kiều Oanh kiêu ngạo nói, hai tay khoanh lại đúng chất một dân chơi, ra lệnh cho hai người đi theo mình.

-Nhưng lỡ nó chết, còn nữa, nếu nó lên bờ rồi méc thầy thì sao?

Cô nàng khác đứng bên cạnh Kiều Oanh vừa nói xong liền nhận một cái tát đau điếng từ bạn mình.

-Con ngu! Nó biết bơi, nó cũng chưa thấy mặt bọn mình, mà nếu nói thầy thì gia thế nhà tao không đủ để xử lí nó.

-Xin lỗi Oanh! Tao đúng là con ngốc

Cô nàng đó bị tát thì ấm ức lắm nhưng vẫn không dám làm gì, vì dù sao nó cũng cho cô bao nhiêu là tiền. Mà gia đình cô lại cần đến tiền, nhịn một chút cũng không vấn đề.

-Nhanh lên! Quẳng nó xuống nước, đi lâu quá sẽ bị ngi ngờ đấy.

Hot girl nhà giàu ra lệnh, hai nữ sinh kế bên ngoan ngoãn làm theo, mỗi đứa cầm một đầu vứt xuống đáy hồ. Tiếng ùm của vật bị ném xuống rất to, nhưng ngoại trừ ba cô gái đó ra thì không một ai nghe thấy cả.

Nước xộc vào mũi khiến An khó chịu mà tỉnh lại, khó thở, cô ngọ ngậy bơi lên lấy không khí thì phần cổ bị thương khiến cô cả người đau nhói, không thể động đậy. Ý thức hiện giờ của cô còn đang mơ hồ, chỉ cảm thấy xung quanh mình lạnh đến tê người, tay chân bị lực nước kéo dần xuống, không nhìn thấy bất cứ gì ngoài màu đen thăm thẳm. Không khí giữ lại trong người cô càng ngày càng ít, không thể trụ lâu được.

Chẳng lẽ còn trẻ vầy mà chịu chết dưới cái hồ lạnh cóng này sao? Oan Ức quá mà! Cô mà lên được thề sẽ cắt nát khuôn mặt con mẹ chơi ác cho bõ ghét, nhưng liệu có lên được không hay sáng mai lại có tin tức một học sinh nữ tự vẫn.

An An cố gắng bơi lên, chân bắt đầu đạp, tay cũng hoạt động theo ngoi lên lấy hơi. Bao nhiêu cố gắng của cô coi như không vô ích, chưa gì đã thấy cầu gỗ trước mặt chỉ là từ lúc bơi đến giờ cô vẫn cảm thấy một sinh vật nước bám theo mình, nó như một bóng ma lướt nhẹ nhàng trên mặt nước. Nó to lớn gâp đôi cô, hàm răng sắc cái mõm dài bắt đầu mở to ra nhắm vào đôi chân đang trên mặt nước của An An.

-Cá sấu!

Cô hoảng sợ hét lên, nhanh chóng bơi về đến cầu càng nhanh càng tốt. Đôi mắt sắc lạnh của nó nhìn An như một con mồi ngon trước mặt, lớp da sần sùi đáng sợ dần ngoi lên, vào buổi tối trông nó còn đáng sợ hơn gấp bội lần, như một sát thủ thật sự. Một bên là người, một bên là một loài dưới nước thì thử hỏi An An có là huấn luyện viên bơi thì thoát làm sao nổi.

Vừa đặt một tay lên trên mặt gỗ của cầu liền cảm nhận hàm răng sắc nhọn xén đâm vào da thịt cô. Cũng may thế nào cô tránh kịp nhưng vẫn bị nó cắn quần kéo xuống nước. Lực của nó lớn quá, mà An chỉ bám một tay trên cầu chân thì cô gắng đạp nó ra khỏi mình, hoàn toàn không thể đấu lại nó, liền bị lôi xuống nước.

Bộp

Một thanh gỗ nặng có kích thước lớn đập thẳng vào đầu cá sấu. Đau quá nó đành thả cô ra, ngoi lên định tấn công người đánh mình thì nhận được ánh mặt sắc lạnh đến run người. Một màu xanh thẳm của đáy biển nhìn nó đe dọa, tay còn cầm một thanh gỗ toàn đinh mới ác, hèn gì mới đập một cái cá sấu đau thấu xương. Thanh âm gằn giọng của người đó vang lên

-Cút! Đừng để tao lột da mày

Lời nói tuy nhẹ nhàng nhưng sức đe dọa không hề nhỏ. Cá sấu tuy là loài vật nhưng không có nghĩa chúng không biết chết là gì? Lớp da bẩn thỉu do ẩn mình trong tối khẽ rùng lên, nhanh chóng lướt đi khỏi con người đáng sợ này.

Ở dưới nước, chân cô vừa bị nó cắn nên đau quá, đau đến nỗi chỉ muốn chết quách đi cho rồi. Hôm nay đúng là cô xui đến tận cùng của trái đất, tại sao cứ phải dính vào những rắc rối thế này chứ. Hơi thở cô, cứ dần dần yếu đi, nhịp tim cô bị nước sâu đè ép, cả người cô nơi nào cũng rất đau. Ít ra trong đầu cô còn một suy nghĩ duy nhất đó là

Tránh xa Phong Mạc Tử ra càng xa càng tốt!

An An ngất lịm, Mạc Tử đưa cô lên bờ nhìn thấy sau gáy một vết bầm tím không rõ ràng. Gấu quần chân trái bị cắn nát bét, máu từ đó chảy ra không ít, tuy may mắn không bị nó gặm hẳn nhưng vết thương ngoài da thì khá nhiều, dưới nước không biết đã chảy bao nhiêu máu mà tới giờ vẫn không hết.

Cậu đau lòng nhanh chóng bế cô vào viện y tế, những kẻ làm cô thế này nhất định phải trả giá.

Sang ngày hôm sau An An được đưa về nhà, do bị thương nên cô không phải làm gì hay đi đâu, nằm chán chê trên cái giường cũng ngán. Mở máy tính lên facebook định chat tin nhắn với bạn một chút liền đọc được tin sốt dẻo

Tin 1: Công ty XX đang cung phụng cho tập đoàn Hà Dương không biết vì gây ra lỗi gì mà trong một đêm Hà Dương liền đánh sập công ty đó khiến cho người đứng đầu XX chóng mặt vì nợ nần chồng chất.

Tin 2: Con gái cưng của công ty giải trí XX lộ clip sex, Kiều Oanh thối mặt thối mũi không dám ra ngoài đường. Tuy đẹp nhưng vì bẩn tính nên bị bọn xã hội đen nào đó rạch mặt đến giờ vẫn không có bác sĩ nào dám chữa.

Tin 3: Trường học đuổi Kiều Oanh và đồng bọn của cô ra khỏi vì sợ làm danh tính trường bẩn. Ngoài ra cô còn bị tố cáo hành hung bạn bè. Nhưng vì chưa tới mười tám nên không thể đem kiện được.

Nói chung là rất nhiều rất nhiều nhưng tin xấu về hotgirl Kiều Oanh. Đáng đời lắm, quả báo cho việc cô ta suýt hại mất mạng cô. Tuy là mát lòng mát dạ thật nhưng mà ai ra tay mà độc ác vậy, đến nỗi khiến Kiều Oanh điên phải vô trại tâm thần dưỡng bệnh mới ghê.

Mà người cứu cô sao chẳng bao giờ lộ danh tính nhỉ? Cũng may lúc đó cô vô tình nhìn thấy ánh sáng của trăng chiếu vào áo khoác người đó. Hai chữ LP nho nhỏ hiện ra, tuy không biết mặt nhưng cô đã rung động trước một người như vậy đấy.

chapter content



Gâu! Gâu!

Tiếng chó con sủa ở ngoài làm cô giật mình tỉnh giấc, khẽ cựa mình, vẫn là cơn đau buốt ở bả vai. Ngồi dậy An An ngạc nhiên, tại sao cô lại ngủ ở trên đệm? Đây chẳng phải là phòng ngủ của cô và Mạc Tử sao? Tối hôm qua, tối qua cô còn đang ở bên lề đường mà, chẳng lẽ là tự mình đi về sao, không thể nào, cô đâu có bị mất trí nhớ.

Mà kệ đi, cơn mệt mỏi khiến cô chẳng muốn nghĩ nhiều, nhanh chóng đứng dậy, cô đến bên cửa sổ lớn.

Vén rèm cửa ra thấy mặt trời nắng nóng chiếu rọi từ trên cao xuống dưới, xe cộ tập nập qua lại, tiếng giao thông hú réo inh ỏi, nhìn là đã biết qua cái buổi sáng lâu rồi. Cô lững thững đi vệ sinh cá nhân liền phát hiện bồ đồ tối qua cô mặc đã bị thay thành cái áo sơ mi rẻ rách của kẻ nào đó.

Đáng chết! Dám nhân lúc bà ngủ lột đồ bà thế hả? Lần trước không tính sổ vì sợ mất tiền, lần này chết với bà.

An An tức giận, dùng lực đạp tan cánh cửa phòng ngủ, khí thế hừng hực bước ra ngoài, nhìn xung quanh tìm đối tượng. Vậy mà nhìn mãi tìm mãi vẫn chẳng thấy bóng ma nào.

Cậu ta đi làm rồi sao?

Đã cả ngày hôm qua cô không thấy bóng dáng Mạc tử rồi còn gì, chẳng lẽ ngày hôm nay cũng vậy. Không biết là bận chuyện gì ghê gớm nhưng cứ vậy đi mà không nhắn lấy cho cô một tin? Hay là giận cô chuyện gì đó hoặc là

Cậu ta hết thích cô rồi!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.