Mommy Đắt Giá, Daddy Tổng Tài Sủng Lên Trời!

Chương 63



Nếu không phải bởi vì Tây Bảo ở chỗ này ngủ rồi, sợ đánh thức con trai, cô hiện tại khẳng định sẽ lập tức đem người đàn ông này đuổi đi!

Không biết có phải bởi vì trên giường đột nhiên nhiều hơn hai người hay không, Giang Vãn lăn qua lộn lại, như thế nào đều ngủ không được.

Cô mở to mắt, nghe đồng hồ tí tách đi qua.

Qua một hồi lâu, người đàn ông bên cạnh đột nhiên giật giật, Giang Vãn ngừng hô hấp, tim đập có chút hơi hơi gia tốc, cô gắt gao nhắm mắt lại, rồi sau đó hồi lâu mới mở, cô nhìn thấy Lệ Mạc Sâm trần trụi ngồi dậy.

Lệ Mạc Sâm thế nhưng chỉ mặc một cái quần lót ngủ!

Giang Vãn sắc mặt đỏ bừng, ở trong bóng đêm, Lệ Mạc Sâm đường cong thân thể rắn chắc mà lưu sướng, gợi cảm to lớn!

Rồi sau đó, người đàn ông hơi hơi cong eo, đem con trai nằm giữa ngủ say cẩn thận ôm lên rời phòng.

Giang Vãn không biết anh đang làm cái gì, cả người cứng đờ mà nằm ở trên giường không dám động.

Ước chừng một hai phút sau, Lệ Mạc Sâm liền lại quay về, ở bên cạnh cô nằm xuống..

Giang Vãn đột nhiên mà cảm thấy miệng khô lưỡi khô lên, trước mắt, cô ngủ không được, nhưng nếu mà dứt khoát lên, cô càng thêm không biết như thế nào đối mặt với người đàn ông này!

Giang Vãn cố ý động tác trở mình mạnh một chút, mà Lệ Mạc Sâm liền nằm ở bên cạnh người cô, anh cũng hơi hơi giật giật, giọng nói hơi có chút mất tiếng truyền đến: "Không ngủ sao?"

Giang Vãn bất động, tay cô nắm chặt chăn, cuối cùng dứt khoát ngồi dậy: "Lệ Mạc Sâm, anh vì sao không mặc quần áo ngủ trên giường tôi!"

"Nếu không thì sao?" Lệ Mạc Sâm duỗi tay ấn sáng một bên đèn bàn, sắc màu ấm ánh đèn dừng ở trên người anh, phiếm một loại vầng sáng mê người..

Mặt mày anh, lại là thâm thúy như thế.

Giang Vãn quả thực không dám nhìn anh.

Cô có chút nghẹn lời, trong nhà mình như sao có khả năng có quần áo đàn ông?

Giang Vãn chuẩn bị không để ý đến anh nữa, chính mình ngồi dậy, muốn đi tới phòng Tây Bảo ngủ.

"Đi sang phòng Tây Bảo là giường đơn? Cô mất ngủ không có việc gì, nó ngày mai có bài kiểm tra." Lệ Mạc Sâm dựa vào đầu giường, không chút để ý nhắc nhở cô, lại nói: "Trừ phi cô muốn tôi chạm vào cô, nếu không tôi sẽ không chạm vào cô."

"Anh nằm mơ!" Cô đời này đều không thể muốn Lệ Mạc Sâm chạm vào mình!

Giang Vãn khí lại ở giường lớn bên cạnh nằm xuống, tận dụng khả năng cùng Lệ Mạc Sâm kéo ra khoảng cách.

Lệ Mạc Sâm cũng không nói chuyện, như có chút nào không chịu ảnh hưởng của cô.

Giang Vãn cuộn tròn, cảm thấy quả thực là dày vò.

"Ầm ầm ầm!"

Liền ở ngay lúc này, bầu trời đêm bị một tiếng sấm sét cắt qua, ngay sau đó, mưa lớn liền trút xuống.

Thành phố Kinh Hải mùa hè, nhiều mưa không nói, còn biến hóa cực nhanh.

Giang Vãn không tự giác lại rụt rụt, cô từ nhỏ đến lớn, chuyện xưa ma quỷ cùng dông tố, hẳn là thứ cô sợ hãi nhất.

Giang Vãn hoàn toàn không có buồn ngủ, liền ở lúc cô chuẩn bị mở to mắt qua một đêm, một đôi tay ấm áp đột nhiên chạm chạm bả vai cô.

Vì thế, Giang Vãn sợ tới mức chạy nhanh nhắm lại mắt giả bộ ngủ.

Lệ Mạc Sâm như là thử thử cô ngủ hay không, thấy cô không có phản ứng, liền đem thân mình cô vặn lại, làm cô hướng bên trong dịch một chút.

Rồi sau đó, Lệ Mạc Sâm nhẹ nhàng mà nâng lên đầu cô, làm cô gối lên trên cánh tay anh..

Lệ Mạc Sâm lúc này mới ngủ. Giang Vãn cứng đờ người, thẳng đến lúc tiếng hít thở của Lệ Mạc Sâm dần dần bình tĩnh, cô mới lén lút ngẩng đầu lên, nương một chút tia chớp, cô thấy được Lệ Mạc Sâm ở trong đêm tối đường cong lãnh ngạnh, anh nặng nề mà nhắm mắt, cái trán hơi hơi nhíu lại.

Giang Vãn không được tự nhiên gối lên trên cánh tay anh, thế nhưng ngoài ý muốn có chút an tâm, chỉ là đáy lòng cô lại thực bất an.

* * *

Giang Vãn một đêm như không thể nào nghỉ ngơi tốt, thẳng đến sau nửa đêm mới nặng nề ngủ thiếp đi.

Lúc cô mở mắt ra, có lẽ là bởi vì dông tố đêm qua, bên ngoài sương mù mênh mông, Giang Vãn nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường đã 8 giờ rưỡi!

Giang Vãn chạy nhanh bò lên, nhưng giường lớn sườn kia, đã trống không, chỉ có nếp uốn nhỏ, chứng minh chuyện tối hôm qua.. Đều là chân thật phát sinh.

Giang Vãn đi dép lê tới phòng ngủ phụ, mà giường nhỏ của Tây Bảo đã thu dọn sạch sẽ.

Chẳng lẽ là Lệ Mạc Sâm đưa Tây Bảo tới trường học?

Giang Vãn đỡ cái trán trở về phòng ngủ, chuẩn bị gọi điện thoại cho Lệ Mạc Sâm, sau đó, cô liền thấy ở tủ đầu giường bên cạnh Lệ Mạc Sâm lưu lại đồ vật.

Là cái gì?

Giang Vãn ở mép giường ngồi xuống, cầm lấy trên tủ đầu giường đè nặng một tờ giấy, mặt trên thế nhưng là chữ viết mạnh mẽ có lực của Lệ Mạc Sâm --

【 ngủ nhiều một chút, tôi đưa con trai tới trường học. 】

Con trai..

Giang Vãn nắm tờ giấy kia, trong lòng có chút loạn, mà trong không khí, tràn đầy khí tức của Lệ Mạc Sâm.

Đêm qua, Lệ Mạc Sâm ngủ ở bên cạnh cô.

Giang Vãn khuôn mặt nhỏ đỏ hồng, lại thấy phía dưới còn đè nặng một tấm ảnh chụp, cô duỗi tay cầm lên, thế nhưng là lần trước ở nhà hàng chủ đề, nhân viên cửa hàng chụp ảnh cho các cô.

Cô ở bên trái, Tây Bảo ở giữa, Lệ Mạc Sâm ở bên phải.

Tây Bảo trên mặt tràn đầy đều là thuộc về đứa trẻ ngây thơ chất phác tươi cười, mà Lệ Mạc Sâm trên mặt, cũng là treo một tia nhợt nhạt nhu hòa không dễ phát hiện.

Giang Vãn cầm ảnh chụp, khóe môi không tự giác con lên.

Bọn họ thoạt nhìn, thật sự như là một gia đình bình thường.

Chỉ là --

Giang Vãn ánh mắt dừng ở trên khuôn mặt của Lệ Mạc Sâm, nháy mắt biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ liền có chút mất tự nhiên.

Tuy rằng đã trải qua chuyện tối hôm qua, Lệ Mạc Sâm ở trong lòng cô, như là thay đổi một ít, nhưng người thường cùng hào môn quyền quý khoảng cách chênh lệch, vĩnh viễn đều là chân chân thật thật tồn tại..

Hôm nay Tô Ni suất diễn buổi chiều mới bắt đầu quay, cho nên Giang Vãn không cần sáng sớm chạy đến phim trường, hơn nữa chiều nay Tô Ni cũng chỉ có mấy cảnh, sớm mà liền thu công.

Giang Vãn nhìn thời gian, hôm nay cuối cùng là có thể sớm một chút đi đón Tây Bảo.

"Vãn Vãn, buổi tối hôm nay cô có thời gian không?" Lúc tan tầm, Trương Lâm ôm một cái hòm to đi đến.

Giang Vãn thu dọn cái bàn của mình, có chút kỳ quái: "Xảy ra chuyện gì?"

"Mẹ tôi bảo tôi hôm nay buổi tối mang em họ tôi đi xem phim, kết quả em họ tôi buổi sáng liền về nhà, tôi có hai vé xem phim, cô muốn đi xem hay không? Tôi hôm nay buổi tối còn muốn cùng bạn trai đi ăn cơm, anh ấy cũng không thích loại này, thật sự không có cách nào đi."

Phim điện ảnh?

Giang Vãn nghĩ lại, mình giống như chưa bao giờ đưa Tây Bảo đi xem phim..

"Vẫn là ghế VIP, nếu không ai muốn đi xem, vé này đành lãng phí." Trương Lâm buông đồ trong tay xuống, từ trong túi tìm được vé xem phim.

"Phim này đang rất Hot đó."

"Đi, tôi hôm nay buổi tối có thời gian, ngày mai mời cô uống cà phê!" Giang Vãn tiếp nhận hai vé trong tay cô, cười cười.

Trương Lâm là một người bạn sau khi cô tỉnh lại vốn cô đã không nhiều bạn lắm. Lúc Giang Vãn chạy đến trường học, trường học Tây Bảo trường vừa mới tan, có đủ loại siêu xe đi vào trường học, đây dù sao cũng là cái nhà trẻ tư nhân quý tộc, có thể ở học chỗ này, phi phú tức quý, đều là tầng lớp thượng lưu thành phố Kinh Hải con cháu hậu duệ quý tộc.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.