Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 400: Dấu Tay





Tôi nhìn hướng cổng lớn kia của “trấn nhỏ”,mơ hồ cảm giác có phần quen thuộc.

Âm u, xốc nổi, lệ khí, còn có cái mùi vị ɖâʍ uế, tăm tối kia, khiến tôi nhớ đến cái hẻm quả phụ chật hẹp từng đi kia.
Nơi đây là nơi âm hồn thích nhất sao? Nơi ẩn chứa dơ bẩn là nơi dễ dàng hấp dẫn thứ nào đó nhất, tuy cái toà công trình kiến trúc này lớn, nhưng bên này chủ yếu chỉ mới giai đoạn đầu, thử kinh doanh cũng ở toà lầu chính.
Toà lầu chính được xây dựng theo phong cách Địa Trung Hải, có vài cái bể bơi, Khâu Trạm Minh nói tiền thuê toà lầu kiểu này hơn vạn 1 ngày, đem theo quản gia và người hầu, chính là cho người giàu thuê nghỉ phép, mở tiệc tùng.
Cuộc sống của người giàu chúng tôi không hiểu nổi, chúng tôi chỉ biết phong thủy toà lầu này tệ vô cùng.

” Anh không mời người đến xem thử công trình này sao?”.

Tôi hỏi.
” Mời người nào? Những nhà thiết kế hạng mục này là những nhà thiết kế hàng đầu tôi mời đến từ Đức, Áo và Hy Lạp, thiết kế, phục chế lại thị trấn nhỏ phong cách Châu Âu, còn mời gọi người nào nữa?” Anh ta hỏi.
“…… Có mời đại sư đến thiết lập hướng, vị trí… Hay không?”

Khâu Trạm Minh lắc đầu:” Không có, tôi cảm thấy những thứ này rất gạt người, với lại của tôi là phong cách Châu Âu, các đại sư lại không phải kiến trúc sư, làm sao có thể hiểu về xây dựng?”
Tôi lắng nghe lời anh ta nói, thì hiểu anh ta là kiểu người tư duy phương Tây, đối với những gì còn lưu lại của tổ tiên căn bản không thèm ngó đến.
” Tôi chưa từng tiếp xúc qua những hạng mục phong thủy này, những hạng mục này là hạng mục đầu tiên tôi tiếp nhận khi tôi về nước, tôi cũng không biết phải mời ai đến xem đây…”
” Vậy nhân viên quản lý bên cạnh anh không nhắc nhở anh sao?” Tôi lấy Ngọc Toàn Cơ trong túi xách ra.( Ngọc Toàn Cơ: la bàn của Tiểu Kiều)
” Hả? Quản lý cấp cao của tôi đều là người ngoại quốc.”
Tôi liếc mắt, bỏ tay xuống nói rõ:” Như vậy đi Khâu thiếu, nếu không ngươi đi mời pháp sư đến giúp ngươi xử lý, chúng ta không tiếp nhận đơn ủy thác này.”
” Ôi, đừng đừng đừng! Tôi sai rồi được chưa?” Khâu Trạm Minh van nài nói:” Tôi thật sự không biết những cái này mà, từ tiểu học thì được đưa đi nước ngoài, tôi không hiểu, cầu xin 2 vị giúp đỡ tôi.

Chỉ cần có thể xử lý tốt những chuyện này, số tiền ủy thác tôi gửi 1 xu cũng không thiếu!”
Anh tôi cười nói lý:” Anh đã không tin phong thuy, thì làm sao biết phải mời Thẩm gia?”
” Là ba tôi mời.

Hình như Thẩm gia tại nơi đây rất có danh tiếng…… Tôi cứ nghĩ sẽ là lão đầu mặc cổ trang cơ, không ngờ 2 vị cùng tôi không sai biệt tuổi lắm.”

Anh ta vừa nói vừa lướt con mắt qua tôi.
Trong ánh mắt kia mang theo 1 tia khác thường, từ mặt của tôi quét xuống trước ngực, 1 đường tiếp tục nhìn.
Không đợi tôi cau mày, tiểu linh miêu lông mềm mại từ bên chân tôi bước ra.
” Ngao____!” Nó đột nhiên nhe răng, phát ra 1 tiếng kêu cảnh cáo.
Âm thanh này có chút chói tai, nhưng tôi cảm thấy rất đáng yêu, tôi ngồi xổm xuống vuốt ve đầu tiểu linh miêu.
Tôi biết rõ Khâu Trạm Minh không phải loại tốt đẹp gì, tiểu linh miêu đặc biệt nhắc nhở tôi, thật ngoan.
” Cô…… Cô, con mèo này có ăn người không? Thoạt nhìn rất hung dữ.” Khâu Trạm Minh rụt vai.
Tôi liếc anh ta 1 cái:” Anh không đụng chạm tôi, thì nó sẽ không ăn…… Nếu anh sợ hãi, thì cách xa tôi 1 chút là được.”
Trong lời nói này hàm chứa ý tứ cảnh cáo rõ ràng, anh ta cũng nghe ra được, ngại ngùng vuốt cánh mũi rồi lui ra sau 1 bước, tự thu lại ánh mắt của mình.
Trong trấn nhỏ này vẫn còn người nghỉ phép, giám đốc của anh ta lại có thể dự tính bỏ chạy, đúng là đồ hèn nhát.
Công trình kiến trúc này có phân chia thái miếu bên trong và bên ngoài, nơi cách xa công trình kiến trúc là ngoại thái miếu, nơi tiếp giáp công trình kiến trúc là nội thái miếu.

Bên ngoài thái miếu phải rộng rãi, thanh tú đẹp đẽ, kiêng kị chật hẹp hiểm trở, toà lầu đặt trong thành phố chính là có thể nhìn thấy phong cảnh, ví dụ như công viên cây xanh, cảnh trí tuyệt đẹp, hoặc giống như lầu nhỏ nhà chúng tôi, có thể nhìn thấy công viên quanh hồ cách đó không xa.
Thế nhưng toà lầu chính này vì lấy cảnh, có 1 con suối nhỏ nhân tạo ngang qua phía trước lầu, còn xa xa đối vào kẽ hở 2 ngọn núi, gió núi thổi thẳng qua.
Bên trong thái miếu này coi trọng tàng gió tụ khí, công trình này chỉ suy xét xây dựng loè loẹt sặc sỡ, làm cái bậc thềm hình dạng chữ bát mở rộng toàn cục, rất là phong cách Châu Âu, thế nhưng với chúng tôu mà nói, thì phong thủy thường thức căn bản đều không có.
” Khâu tổng, xem ra anh ở nước ngoài gặm cắn những lời nịnh hót nhiều rồi, đầu óc bị mê muội rồi…… Cái gì anh cũng đều không hiểu, còn dám chơi bất động sản sao? Nhà anh có bao nhiêu tiền cho anh tàn phá? Anh tôi nhịn không được trào phúng.
Khâu Trạm Minh có chút xấu hổ, anh ta thấp giọng nói: ” Tôi không hiểu được, trước đây anh tôi còn nói phái người đến giúp tôi, tôi cho rằng anh ấy muốn giám sát tôi, nên không để anh ấy bổ nhiệm người vào, đều là người tự tôi mời đến, phần lớn là người ngoại quốc, đâu có hiểu phong thủy cái gì.”
” Vậy hiện giờ làm cách nào?Chúng ta vào xem thử?” Anh tôi hỏi:” Hay là anh vào nhắc nhở những kẻ cởi truồng kia 1 chút, nhanh chóng nặc quần áo vào rồi xéo đi, đừng ở chỗ này làm bẩn mắt.”
Khâu Trạm Minh kiên quyết lấy điện thoại ra, nói vài câu với quản gia ở phía bên kia.
Tòa lầu này là tòa chính, lớn nhất trong số các biệt thự nhỏ trong giai đoạn đầu của khu nghỉ mát, thường là văn phòng của Khâu Trạm Minh và là nơi anh ta sống, trong núi sâu rừng già như vậy, không ai quản anh ta chơi điên cuồng như thế nào.
Anh tôi khoanh tay hỏi: “Thật ra nói khu nghỉ mát cái gì, chính là trốn ở chỗ này làm 1 cái hội sở cao cấp đúng không? Cắn thuốc, quan hệ tình ɖu͙ƈ bầy đàn, sở thích đặc biệt tốt a, đều có thể đến đây, trong núi sâu rừng già, không có ai đến càn quét tệ nạn đúng không?”
Khâu Trạm Minh cười cười xấu hổ, liếc nhìn tôi, tôi 1 mực nhìn hắn khinh thường.

Có thể hắn cảm thấy tôi là ” người ngoại đạo”, không muốn lộ tẩy trước mặt tôi.
Một lúc sau, bên hông toà lầu chính 1 đám nam nữ bước ra, có vài người nữ trong tay cầm quần áօ ɭót, la hét bẩn rồi không có cách nào mặc nữa.
Chiếc xe hơi sang trọng của bọn họ dừng lại 1 hàng nhỏ, 1 đám bước chân phù phiếm, thoạt nhìn ánh mắt rã rời.
Hơn nữa trêи người đều mang theo hơi thở khác thường.

Tôi cau mày:” Để những người này nghỉ ngơi chút rồi hãy đi, lái xe như vậy ra ngoài, dễ có chuyện ngoài ý muốn.”
” Quản bọn họ nhiều như vậy, những kẻ điên này so với tôi còn điên hơn!” Khâu Trạm Minh mắng 1 câu.
Tôi thấy 2 người đàn ông khiêng 1 cô gái ra ngoài, chân mở rộng, người đàn ông khiêng cô ấy hỏi 1 câu: Ai tiện đường đưa cô ấy vào vệnh viện đi, có vẻ cô ấy đã thoát X.
Tôi nghe không rõ câu này, cởi cái gì rồi?
Hiện tại thần trí tôi có chút thanh minh, những lời nói cách đó không xa có thể nghe được 7,8 phần, nhưng mà những lời này quá cao thâm, tôi nghe hoàn toàn không hiểu.

Anh tôi học y, có lẽ anh ấy biết những gì đang xảy ra chăng?
Tôi nhìn nhìn anh tôi, anh ấy khinh thường liếc nhìn bên kia, giải thích với tôi:” Chính là đã chơi đến đít nở hoa, cần 1 bao tã giấy rồi “
” Khâu tổng, các người vi phạm nhiều kiêng kị như vậy, sẽ không có kết cục tốt.” Anh tôi cười lạnh 1 tiếng.
Khâu Trạm Minh đổ mồ hôi lạnh, nhìn thấy những người đó đã rời đi hết, vội vàng mời chúng tôi vào.
“…… Trước tiên mở cửa sổ cửa lớn, thông gió, mang những âm hối chi khí này tản ra.” Vừa bước đến cổng, tôi nhịn không được cau mày, bên trong này âm hối chi khí quá nặng rồi.
Lẽ nào đêm qua, sau khi những người này cắn thuốc, đã bị âm hồn thượng thân rồi?
———————.


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.