Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê

Chương 134: Giống như một anh hùng



Edit: Small

Nhất định phải vào được!

Ông nội Tống bình tĩnh, một chút cũng không vội mà còn an ủi cô: "Có thể vào, cháu yên tâm, nếu không ông sẽ không tới Đế Đô cùng cháu tham dự."

Sau khi người đoạt giải thứ bảy kết thúc bài phát biểu cảm nghĩ thật dài xong, người dẫn chương trình rốt cuộc cũng đi ra.

Tinh Thần ngồi thẳng lưng, đôi mắt mở to chăm chú nhìn người dẫn chương trình.

Vẫn là nữ dẫn chương trình vừa rồi, khuôn mặt cô ấy mang mỉm cười, giọng nói trong trẻo: "Vị thứ chín, là người đoạt giải đặc biệt, bởi vì tính đặc thù do Viện Khoa học và Công nghệ Kỹ thuật cùng ban tổ chức trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học đồng thời đề cử, đạt được giải thưởng Mười nhân vật truyền cảm hứng của nước Z, mời mọi người nhìn màn hình lớn."


Màn hình lớn tối đen, toàn hội trường trở nên yên tĩnh, hai giây sau, tiếng nhạc đột nhiên cao vút khoáng đạt, hăng hái sục sôi.

Một giọng nam mạnh mẽ, sâu lắng nói: "Vị thứ chín* trong Mười nhân vật truyền cảm hứng của nước Z là một người đoạt giải đặc biết, tuổi cô ấy rất nhỏ và còn chưa tròn 18 tuổi, phá vỡ kỉ lục người được chọn nhỏ tuổi nhất của giải Mười nhân vật truyền cảm hứng của nước Z. Cô luôn cố gắng và khiêm tốn, tích cực hướng về phía trước, lấy thành tích điểm tuyệt tối thi vào khoa vật lý của Đế Đại. Chỉ trong hai tháng hè, ở phòng thí nghiệm nghiên cứu phát minh ra hệ thống điều khiển máy bay làm cả thế giới vui mừng."

*Mắ, trong raw trên ghi là tám dưới ghi là chín ấy mọi người => đổi lại hết vị trí của chị nhà là thứ chín nha 


"Mọi người đều biết, lĩnh vực máy bay không người lái dân dụng nhiều năm qua đều là những nước lớn ở Âu Mỹ độc quyền, trong nước cần phải mua máy bay không người lái tiến hành làm việc, thăm dò địa chất... với chi phí bỏ ra cao gấp 3 đến 5 lần so với Âu Mỹ, bởi vì kỹ thuật phong tỏa, nhiều năm qua quốc gia chúng ta đã bỏ trống một lĩnh vực này."

"Cô ấy xuất hiện đã đánh vỡ thế cân bằng, phá vỡ sự thống trị về lĩnh vực hệ thống bay không người lái của Âu Mỹ, nghiên cứu phát minh ra hệ thống bay không người lái làm thế giới phấn khởi. Hệ thống điều khiển bay này vượt qua đại bàng nước M, liệng qua nước S, hệ thống Doumen của nước F... Lấp vào khoảng trống máy bay không người lái trong nước, quá trình xuất phát là từ con số không để rồi đi vòng qua các nước tiên tiến ở Âu Mỹ."


"Trước kia, nước Z cần phải có máy bay không người lái, mặc dù phải mua với mức giá cao những vẫn phải nhìn sắc mặt bọn họ. Hiện giờ, bọn họ lại tới cửa xin mua hệ thống tiên tiến của quốc gia ta, và hệ thống điều khiển bay ra đời làm cả thế giới đều nhìn vào nước Z ta. Các người độc quyền,  chúng ta liền tự mình sản xuất, các người phong tỏa kỹ thuật, chúng ta liền tự mình nghiên cứu phát minh. Cô ấy đã chứng minh nước Z có năng lực nghiên cứu phát minh, mà thành quả đưa ra cong tiên tiến hơn trên toàn thế giới."

"Cô ấy đã phá bỏ hàng rào phong tỏa của nhiều quốc gia, và hàng nghìn hàng vạn người trong đất nước ta cũng muốn phá bỏ giống như cô ấy, tuổi trẻ kiên cường thì nước  Z mạnh. Cô ấy chỉ mới có 17 tuổi đã có thể làm thế giới phải run sợ, tương lai cô sẽ càng có nhiều nghiên cứu phát minh mạnh mẽ hơn, tương lai sắp tới của tổ quốc thật đáng mong đợi!"
"Xin mời vị thứ chín trong Mười nhân vật truyền cảm hứng của nước Z, người đã phát minh ra hệ thống điều khiển bay, Tống Tinh Thần... lên sân khấu!"

Bụp!

Ánh đèn sân khấu chiếu đến, chiếu thẳng lên mặt Tinh Thần.

Tinh Thần ngồi thẳng trên ghế, làn da trắng nõn, ngũ quan tuyệt đẹp. Cô đang bị giọng nói cảm xúc dâng trào của người nam đó làm cảm động, cảm thấy bản thân như là anh hùng dân tộc.

Tuy rằng nghiên cứu phát minh ra hệ thống điều khiển bay là vì đả kích tập đoàn Mộ Thị và Mộ Lệ Sâm.

Nhưng hiện tại cô cảm thấy, làm nhân viên nghiên cứu phát minh, vì tổ quốc góp vào một phần sức lực nhỏ là điều đúng đắn và chính xác.

Nữ dẫn chương trình cao giọng nói: "Cho mời... Tống Tinh Thần!"

Ông nội Tống thấy Tinh Thần còn đang ngẩn người tại chỗ, thúc giục nói: "Ngẩn ngơ gì nữa, lên sân khấu nhận thưởng đi."
Môi Tinh Thần hơi run chút: "Ông ơi, cháu có chút không vững, chân mềm rồi."

Ông nội Tống rất không cho mặt cười.

"Chân mềm gì, trước đó nhìn cháu tung hoành rất có năng lực, còn cãi lại với ông, đến thời khắc mấu chốt lại không dùng được, nếu không ông đỡ cháu đi lên."

Tinh Thần hoảng hốt nói: "Không, không cần, cháu có cảm giác giống như đang nằm mơ, cảm giác như không có thật vậy. Cháu chỉ là phát triển ra một hệ thống, nhưng video ngắn kia đắp nặn cháu giống như một anh hùng, cháu chột dạ."

Phụt...

Ông nội Tống cười to, trực tiếp thúc giục cô: "Được rồi, đừng mơ màng nữa, nhanh lên sân khấu đi, bao nhiêu người đã nhìn cháu, trên màn hình lớn ở sâu khấu cũng đang quay mặt cháu kìa."

Tinh Thần vừa ngẩng đầu, quả nhiên ở giữa màn hình lớn là gương mặt của cô, biểu tình thoạt nhìn có chút sững sờ.
Emma, thật mất mặt.

Tinh Thần thành thật đứng lên, đỡ lấy làn váy, đại não dần dần lấy lại tinh thần đi về phía sân khấu.

Ở sau lưng cô, toàn trường vang tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Đương nhiên, không bao gồm Lâm Giai Vi và Cảnh Thần Diễn.

Cảnh Thần Diễn trêu ghẹo nói: "Video ngắn này quay không tồi, đắp nặn cô ta thành tưởng có thành tựu đến cỡ nào chẳng qua là nghiên cứu phát minh một cái hệ thống."

Lâm Giai Vi nhìn thảng chằm chằm vào cô, không nghe Cảnh Thần Diễn nói gì.

Cô ta~

Đạt được giải thưởng lớn này!

Giải thưởng là được quốc gia công nhận, là người làm ra cống hiến lớn lao mới có thể có được, mà cô ta đã đạt được.

Sau này muốn vượt qua cô ta lại càng khó khăn hơn.

Độ cao của cô ta đã không phải thứ cô có thể leo lên được nữa.

Năm ngón tay Lâm Giai Vi đột nhiên nắm chặt, đập lên trên bàn, ánh mắt đầy dữ tợn.
Cảnh Thần Diễn nhìn biểu tình dọa người của Lâm Giai Vi, cánh môi châm chọc cười lạnh: "Nhìn cô đi, như một độc phụ trong lòng tràn ngập ghen ghét, bác Lâm uổng công bồi dưỡng cô mười mấy năm rồi, đang ở trước công chúng đấy, thu lại biểu cảm dữ tợn của cô đi."

Dưới ánh mắt khác thường của những người cùng bàn, Lâm Giai Vi thu tay lại rồi che xuống dưới bàn.

"Tôi cho rằng cô ta sẽ không đạt được, tôi phải để ba gọi cho trưởng ban tổ chức."

"Nghĩ thật đơn giản, cô cũng biết cô ta là người thừa kế tập đoàn Tống thị ở thành phố S, Tống thị cũng được xem như là xí nghiệp đầu rắn đi. Cô nhìn ông cô ta kết giao đều là nhân vật nào, là mạng lưới quan hệ bác Lâm có thể đua?"

Lâm Giai Vi: "Tôi đánh cược, cược cô ta không được chọn."

Cảnh Thần Diễn cười nhạo nói: "Tỷ lệ cực kỳ thấp, tôi nghe nói người ông nôi cô ta chơi thân nhất không phải mấy ông lớn nghiên cứu khoa học này, mà là gia chủ Mộ gia..."
Lâm Giai Vi lập tức quay đầu nhìn Cảnh Thần Diễn: "Cậu nói thật?"

"A, đây cũng không phải công khai bí mật gì, độ cao ông nội cô ta năm đó cùng với Mộ lão không chênh nhau lắm, chỉ là lui xuống chút. Người tuy lui, nhưng thực lực vẫn ở đó, mối làm ăn của Tống gia không lớn bằng Lâm gia cô, nhưng lực ảnh hưởng cùng mạng lưới quan hệ tuyệt đối không thua Lâm gia."

Cảnh Thần Diễn nhìn cô ta một cái: "Tôi không rõ vì sao cô lại cố tình đối đầu với cô ta, ngoại trừ việc cô nhìn cô ta không vừa mắt, thì cô ta là một nhân tài, gánh được cái danh thiên tài."

Lâm Giai Vi bực bội nói: "Không phải tôi gây khó dễ với cô ta, mà là cô ta muốn gây khó dễ với tôi."

"Nếu cô không so đo với cô ta thì chuyện gì cũng không có."

"Tôi mặc kệ, tôi chịu không nổi cô ta chặn đường tôi. Tại Đế Đô, tôi nhất định phải đứng ở đầu, cuộc đời của tôi không có khả năng xếp hạng thứ hai."
"Đại tiểu thư, cô không thể làm gì được người ta với thực lực cứng của cô đâu, chấp nhận sự thật này không được sao."

Lâm Giai Vi nhìn Cảnh Thần Diễn, nói: "Cho nên tôi mới tìm cậu, hai ta cùng nhau lớn lên, xem như thanh mai trúc mã. Lần này cậu sẽ không thấy chết mà không cứu, đúng không?"

Đôi mắt Cảnh Thần Diễn âm trầm: "Cái giá tôi giúp cô, cô nghĩ kỹ rồi?"

Lâm Giai Vi nhất thời nghẹn họng, không đáp lại cậu.

Cảnh Thần Diễn ngược lại không vội, cười khẩy thong thả ung dung nói: "Cô biết tôi muốn cái gì, nhớ kỹ, muốn tôi giúp cô, cô nhất định phải trả cái giá tương ứng. Tống Tinh Thần là một thiên tài khó được, hủy diệt cô ta, cái giá phải trả rất lớn. Không nói đến sau lưng có tập đoàn Tống Thị, còn có Mộ thị cũng sẽ nhìn, với tôi mà nói, bí quá hoá liều rất nguy hiểm, thiếu hụt người tài giỏi như vậy đối với lĩnh vực máy bay không người lái trong nước cũng là tổn thất......"

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.