Bàn tay của cô lướt qua vết sẹo sau đầu anh, xoa xoa cái đầu húi cua bị cạo cực ngắn của anh.
Cảnh Dực nắm lấy tay cô, dán mặt vào lòng bàn tay cô, nhỏ giọng hỏi, “Xấu không?”
Minh Châu đỏ mắt lắc đầu, “Không xấu.”
Cảnh Dực rất đẹp trai, đội mũ đẹp trai, cạo đầu húi cua cũng đẹp trai, mái tóc ngắn cũn có hơi đâm tay, Minh Châu xoa xoa vài cái, thì anh bỗng nắm lấy cổ tay cô nhấn vào lòng hôn xuống.
Nụ hôn triền miên vừa rơi xuống khiến Minh Châu hít thở khó khăn, ngón tay cô sờ ra sau đầu anh, sau gáy anh, Cảnh Dực dùng một tay giữ chặt cằm cô, hung hăng cắn mút đầu lưỡi, một tay khác xé toạc quần áo cô, khớp tay thon dài chui vào trong áo, chạy dần lên theo vòng eo mảnh khảnh, tay anh nhào nặn ngực cô cách lớp áo ngực.
“Ưm…” Minh Châu rên rỉ, áo lót bị anh vén lên trên, bàn tay to của anh bắt lấy bầu ngực sữa, bắt đầu xoa nắn mạnh, hai ngón tay kẹp lấy đầu vú khẩy khẩy tới lui.
Sống lưng Minh Châu run lên, miệng phát ra tiếng rên rỉ, lại bị nụ hôn của anh nuốt ngược vào bụng, anh hít thở ngày càng nặng nhọc, nụ hôn càng thêm mạnh bạo, men theo cổ của cô trượt dần xuống hôn lên bầu vú cô.
Bờ môi mỏng dán lên bầu vú trắng nõn ấy nhẹ nhàng hôn mút, sau cùng anh há miệng ngậm lấy bầu vú trắng sữa ngậm nuốt cắn mút, đầu lưỡi bao bọc lấy núm vú cứng rắn cắn mút chậc chậc thành tiếng.
“Hức…” Da đầuMinh Châu tê dại, cô ưỡn cong người, hai tay vô thức ôm lấy đầu của anh, trong cơ thể có một dòng nhiệt nóng chảy ra từ nơi giữa háng.
Anh tỉ mỉ liếm mút núm vú hồng nhạt nhuộm nước bọt sáng óng ánh, một tay khác xoa nắn bên vú còn lại của cô, cuối cùng hai tay ép hai bầu vú lại với nhau, anh há miệng ngậm lấy hai núm vú bắt đầu cắn hút.
Cảnh tượng quá sắc tình, Minh Châu chỉ cần cúi đầu thì có thể nhìn thấy Cảnh Dực đang liếm mút núm vú của mình, chóp mũi của anh thỉnh thoảng sẽ cọ vào phần thịt mềm giữa hai bầu vú, hơi thở nóng bỏng phả xuống, nóng đến mức khiến xương cốt cô tê dại.
Minh Châu bịt kín miệng không dám rên rỉ thành tiếng.
Anh vươn tay cởi quần cô ra, quần lót của cô đã ướt đẫm, lúc cởi xuống còn kéo theo một sợi dịch nhờn óng ánh.
Cảnh Dực vươn tay sờ vào thử, cả bàn tay ướt đẫm nước.
Anh lại lần nữa hôn xuống môi cô, một tay câu lấy một chân của cô vắt trên khuỷu tay, tay còn lại cầm lấy gậy thịt khuấy động vài cái nơi miệng huyệt, mượn chút dâm thủy rồi cắm vào trong.
Lâu quá không làm, đường hành lang chật hẹp đến lạ.
Kẹp Cảnh Dực đến nổi gân xanh trên trán anh nhảy bần bật, anh thở dốc cúi đầu mạnh mẽ cắn mút cánh môi của cô, giọng nói vô cùng khàn đặc, “Đừng kẹp chặt như vậy.”
Cẳng chân của Minh Châu đang run rẩy, gậy thịt của anh thô to, một lần cắm đến tận cùng, khiến đầu óc cô nổ tung thành những tia sáng trắng, bụng nhỏ trướng đến đau nhói, anh nhẹ nhàng đâm chọc vài lần, cô đã chịu không nổi mà bắt đầu rên rỉ.
Lo lắng sẽ bị Minh Bảo nghe thấy nên cô vươn tay bịt miệng lại, nhưng khoái cảm thúc đẩy khiến hốc mắt nóng bừng, nước mắt sinh lý cũng thi nhau chảy ra.
Cảnh Dực nắm lấy eo cô, ưỡn hông cắm vào trong hoa huyệt, quá lâu không được làm nên động tác của anh có chút mất kiểm soát, cắm rút chẳng bao lâu thì ôm lấy hai chân của Minh Châu vòng qua eo mình, sau đó đè cô trên vách tường nhanh chóng thọc vào rút ra liên tục.
Minh Châu khó chịu hai tay bấu lên cánh tay của anh, cô ngửa cổ nhỏ giọng rên rỉ, “Anh Cảnh…hức…nhanh quá…”
Gậy thịt hung hăng giã vào miệng tử cung, rút ra ngoài rồi nhanh chóng cắm mạnh vào, chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã khiến cô chảy ra bốn vũng dâm dịch.
Minh Châu ôm cổ anh, ngón tay sờ lên vết sẹo dài sau đầu anh, lúc Cảnh Dực cúi đầu xuống hôn cô, cô thở dốc nói, “Em yêu anh.”
Cảnh Dực bỗng chốc khựng lại, sau đó anh nhấc eo ưỡn hông, làm gậy thịt của bản thân càng cắm sâu vào trong cơ thể cô hơn, viền mắt anh đỏ bừng, anh ngậm lấy đôi môi của Minh Châu mạnh mẽ hôn cắn, eo hông liên tiếp cắm rút mấy chục cái.
Cô không chịu nổi, tay ôm chặt cổ anh miệng lúng búng gọi anh.
Khi cao trào, cô bỗng dưng bật khóc, nghẹn ngào run rẩy ôm anh thật chặt, giọng nói mang theo tiếng thở dốc khe khẽ.