Sau vài ngày tìm kiếm cuối cùng Jazlet cũng có được thông tin về Mộc Tịch Nhiên. Anh ta vội chạy đến báo cáo cho Nguyên Chính Quân hiện đang ở biệt thự Dalicat.
"Đây là những thông tin anh đã nhờ tôi tìm kiếm về cô gái đó."
Jazlet đưa tờ giấy có kèm ảnh và những thông tin cần thiết về Mộc Tịch Nhiên cho Nguyên Chính Quân.
Hôm nay là ngày nghỉ của Nguyên Chính Quân, bộ dạng của anh lúc ở nhà so với lúc đi làm khác hẳn nhau. Mái tóc thường được anh chải chuốt vuốt ve gọn gàng nay đều rũ xuống gần mắt, bộ vest mà anh hay mặc cũng thay bằng áo phông cho thoải mái. Chỉ có một điều không hề thay đổi là cho dù trong lúc đi làm hay ở nhà Nguyên Chính Quân đều vô cùng đẹp trai.
"Mộc Tịch Nhiên vào nhà họ Lâm từ lúc 5 tuổi sao?" Nguyên Chính Quân chăm chú nhìn tờ giấy, bất giác hỏi.
"Vâng. Nghe nói cô ấy là trẻ mồ côi, trước đó đã sống ở trại trẻ mồ côi Benica thuộc sự quản lý của Lâm gia. Cô ấy được chọn để đào tạo trở thành vệ sĩ và hiện tại cũng chính là vệ sĩ xuất sắc nhất trong số những vệ sĩ mà Lâm lão gia chọn."
Chỉ cần nhìn vào cách cô xử lý đám người hôm trước là biết trình độ của cô đến đâu, Nguyên Chính Quân khẽ mỉm cười sau đó tiếp tục đọc thông tin về cô.
Trong lúc đó, Jazlet cảm thấy vô cùng tò mò vì Nguyên Chính Quân lại có ấn tượng mạnh với một cô gái chỉ mới gặp không lâu như vậy. Trước đây nhiều người tặng anh phụ nữ để làm quà anh đều không để ý, thậm chí còn để mặc Nguyên Chính Quang muốn làm gì thì làm nhưng đối với cô gái này lại khác. Không những cứu cô ấy mà còn muốn biết thông tin về cô ấy.
"Ông chủ Nguyên, tôi có một thắc mắc." Jazlet ngập ngừng.
Nguyên Chính Quân vừa lật giấy vừa nói:
"Nói đi."
"Tại sao anh lại muốn biết thông tin về cô gái này?"
"Tôi không chỉ muốn biết về cô ta mà còn muốn kéo cô ta về phe của mình nữa."
"Sao ạ?"
Đọc xong hết những thông tin có trong đây nhưng Nguyên Chính Quân vẫn không tìm thấy thứ mình cần. Không có một thông tin nào nhắc đến hình xăm lạ trên người cô và ba mẹ trước đó của cô là ai.
"Jazlet, không tìm được thông tin về ba mẹ của Mộc Tịch Nhiên sao?"
"Cái đó thì tôi cũng không biết nữa, mọi dữ liệu về ba mẹ cô ấy đều bị xóa."
Nguyên Chính Quân bất lực thở dài, bỗng dưng Jazlet vỗ hai tay vào nhau khiến anh giật mình.
"À đúng rồi, theo như tôi điều tra thì mối quan hệ giữa Mộc Tịch Nhiên và Lâm Thiếu Phong không được tốt đẹp cho lắm. Mặc dù là vệ sĩ riêng của anh ta nhưng anh ta đối với cô ấy vô cùng căm ghét. Có khả năng lần bị phục kích trước của Mộc Tịch Nhiên cũng liên quan đến vị Lâm thiếu gia này."
Nguyên Chính Quân bỗng nảy ra một ý tưởng để lôi kéo Mộc Tịch Nhiên. Nếu cô và chủ của mình không được hòa thuận thì chỉ cần khiến cô cảm thấy sự an toàn khi ở bên anh thì mọi chuyện sẽ tốt hơn. Trong lúc không biết làm gì tiếp theo, Nguyên Chính Quang đột nhiên xuất hiện, thấy anh trai tìm thông tin về Mộc Tịch Nhiên, cậu ta bỗng hoảng hốt.
"Ôi trời, cái gì thế này? Anh trai, đừng bảo là anh thích người phụ nữ bạo lực này nhé?"
Nguyên Chính Quang xuất hiện rất đúng lúc, cậu ta có thể giúp anh trong chuyện này.
"Nguyên Chính Quang, làm cách nào để thu hút chú ý của phụ nữ?"
Nguyên Chính Quang đưa tay vuốt tóc, gương mặt hớn hở giống như việc này đã hỏi đúng người rồi.
"Có nhiều cách để thu hút phụ nữ nhưng cách hiệu quả nhất chính là vẻ bề ngoài của một người đàn ông..."
Chưa nói hết, Nguyên Chính Quang đã quay sang nhìn anh trai mình. Nhìn cái gương mặt yêu nghiệt của anh rồi thở dài:
"Ông trời cho anh nhan sắc nhưng lại quên không cho anh cách sử dụng hay sao? Anh trai của em chỉ cần đi ra ngoài với gương mặt này là bao cô đã đổ đứ đừ rồi."
Nguyên Chính Quân khẽ đưa tay chạm nhẹ lên gương mặt của mình, nếu gương mặt này có sức hút thì trong lần đầu tiên Mộc Tịch Nhiên gặp anh, cô hình như cũng có phản ứng rất lạ. Kế hoạch của anh chính là tìm cách thu hút sự chú ý của Mộc Tịch Nhiên và biến cô trở thành người phe mình.
…
Biệt thự Lâm gia.
Mộc Tịch Nhiên phải đột ngột rời khỏi nhà họ Lâm vì nhiệm vụ nhưng những người không biết lại tưởng cô bị đuổi khỏi nơi này. Lấy lý do là bất hòa với Lâm Thiếu Phong, đứng giữa cả hai thì Lâm lão gia chỉ có thể chọn con trai mình. Dù chỉ là lý do bịa đặt cho sự rời đi của cô nhưng sau khi biết điều đó, Lâm Thiếu Phong đã đến phòng của cô để nhạo báng:
"Chà chà, xem ai bị đuổi khỏi nhà họ Lâm kìa. Mộc Tịch Nhiên, tôi đã nói rồi mà, cô sẽ sớm bị ba tôi hất cẳng khi hết giá trị mà thôi."
Mộc Kiều Hạ biết rõ lý do Tịch Nhiên rời đi nhưng khi thấy Lâm Thiếu Phong nói chuyện quá đáng định lên tiếng bảo vệ thì bị Tịch Nhiên cản lại. Cô từ tốn đáp:
"Lâm thiếu, chắc bây giờ anh đang vui lắm nhỉ?"
"Đương nhiên là vui rồi vì quãng thời gian sau này không có cô lẽo đẽo đi sau làm phiền bổn thiếu gia nữa. Chúc cô gặp được một người chủ may mắn, dù sao thì kiếp này số phận của cô chính là làm con chó cho người khác sai bảo còn gì."
Lâm Thiếu Phong càng lúc càng ăn nói quá đáng, Mộc Tịch Nhiên nhẫn nhịn đến giờ cũng là lần cuối nể mặt Lâm lão gia mà tha cho tên khốn đó.
Mộc Tịch Nhiên bước đến trước mặt Lâm Thiếu Phong, cô đưa tay nắm lấy cà vạt của hắn kéo người hắn thấp xuống một chút. Hai gương mặt áp sát vào nhau nhưng lại ghét cay ghét đắng đối phương đến tận xương tủy.
"Lâm Thiếu Phong, sau này anh không còn là chủ của tôi nữa vì thế nên cẩn thận cái miệng của mình. Nếu khiến tôi nổi giận e là tôi sẽ lấy đi cái mạng chó của anh đấy."
Đe dọa xong, Mộc Tịch Nhiên liền xoay người trở về chỗ cũ, Lâm Thiếu Phong giận dữ tới mức đỏ bừng cả mặt mũi nhưng không thể làm gì. Hắn nuốt cơn giận vào trong sau đó nghiến răng nghiến lợi mà bỏ qua.
"Mộc Tịch Nhiên, lần này không giết được cô thì lần sau tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết."
Mục tiêu trong nhiệm vụ cuối cùng của Mộc Tịch Nhiên chính là Nguyên Chính Quân.
Sau khi đã biết được sơ qua một vài thông tin về con người này, Mộc Tịch Nhiên sẽ bắt đầu phối hợp với người mà Lâm lão gia đã chuẩn bị để diễn một vở kịch. Khi vở kịch kết thúc cũng có nghĩa là nhiệm vụ của cô hoàn thành.
Thành công hay thất bại đều phải dựa vào khả năng của Mộc Tịch Nhiên.
Nghe nói Nguyên Chính Quân hay xuất hiện ở những quán rượu sang trọng để bàn chuyện làm ăn, trước hết cô phải tạo ra một tình huống giả để biến sự cố ý gặp lại anh trở thành tình cờ.
Tối hôm đó ở quán rượu Saddylen,
Biết được lịch trình của Nguyên Chính Quân thông qua tin tức từ gián điệp, Mộc Tịch Nhiên đã có mặt tại quán rượu Saddylen và xin vào làm người rót rượu ở đây. Khi đã xác định được vị trí ngồi của Nguyên Chính Quân, Mộc Tịch Nhiên không vội đánh trực diện mà chỉ tiếp cận ở khoảng cách gần.
Nguyên Chính Quân cũng để ý đến Mộc Tịch Nhiên, vài ngày trước anh cũng mới biết việc cô rời khỏi nhà họ Lâm. Bây giờ Mộc Tịch Nhiên lại xuất hiện ở quán rượu, có lẽ cô đang tìm cho mình một người chủ mới hoặc… đang tính làm điều gì đó.
Hai người họ đều không biết đối phương đang cố tình tiếp cận mình, hay nói cách khác là cả hai đều đang muốn lợi dụng nhau.
Bỗng dưng vị khách mà Mộc Tịch Nhiên đang rót rượu nảy sinh ý định trêu chọc cô, hắn vô liêm sỉ đến mức hỏi cô rằng:
"Này, cô em xinh đẹp có biết múa thoát y không? Dáng người của em mà múa thoát y thì khỏi bàn cãi."
Mộc Tịch Nhiên thật muốn cho tên đó một bài học nhưng cô vẫn phải nhịn.
"Xin lỗi anh nhưng tôi chỉ có nhiệm vụ rót rượu cho khách thôi."
"Anh sẽ trả thêm tiền cho em nếu em làm điều đó ngay tại đây, cứ việc ra giá anh sẽ trả hết."
Mọi chuyện càng lúc càng phức tạp rồi đây, Mộc Tịch Nhiên không ngờ trên đời này vẫn còn tồn tại kẻ có suy nghĩ kinh tởm hơn cả Lâm Thiếu Phong.
"Xin lỗi, tôi không thể đáp ứng nhu cầu của anh.".
========== Truyện vừa hoàn thành ========== 1. Đừng Động Vào Kịch Bản Của Tôi 2. Trọng Sinh Chi Cưu Triền 3. Trùng Sinh Chi Cưu Triền 4. Lưới Tình: Đại Boss Siêu Cuồng Bạo, Nhẹ Chút Thôi =====================================
Mộc Tịch Nhiên định quay người rời đi thì cái tên biến thái đó bỗng chạm vào mông của cô, không những thế còn cợt nhả một cách thô tục. Đến nước này cô không thể nhịn được nữa, cô giơ chân lên đá thẳng vào mặt của tên đó không chút nương tình.
Bốp!
Việc làm của cô khiến cả quán rượu há hốc mồm kinh ngạc.
Tên biến thái bị cô đá thì ngã lăn ra đất, đàn em của hắn ngồi đó cũng bắt đầu đứng dậy chửi cô.
"Ả đàn bà đáng ghét, sao cô dám làm vậy với đại ca?"
Ánh mắt của Tịch Nhiên bất ngờ có chuyển biến, nó như thể đang tỏa ra sát khí khiến tâm thế của đối phương trở nên yếu dần.
Đám người đó vội vàng đỡ tên đại ca dưới đất dậy sau đó cùng rời khỏi quán rượu mà không có thêm bất kỳ sự xô xát nào khác. Mộc Tịch Nhiên nghĩ kèo này sẽ bị đuổi việc mất, mục tiêu là Nguyên Chính Quân vẫn còn đang ngồi đó, nếu cô bị đuổi bây giờ thì sẽ không tiếp cận được anh.
Nguyên Chính Quân rất thích cách cô xử lý tên biến thái vừa rồi, anh mở điện thoại gọi điện cho quản lý quán rượu này, nói một vài điều với người đó về Mộc Tịch Nhiên.
Rõ là anh đang nắm bắt cơ hội để tiếp cận cô nhưng lại không biết mình đang giúp cô thực hiện kế hoạch.
Sau buổi tối hôm đó, Mộc Tịch Nhiên bị gọi đến phòng quản lý. Cô cứ tưởng mình sẽ bị đuổi việc nhưng quản lý chỉ nói sau này cô nên kiềm chế lại mà không phạt hay đuổi việc cô.
Mộc Tịch Nhiên vô cùng vui mừng, nhưng ngay sau đó cô lại nhận được một thông báo từ quản lý:
"Mộc Tịch Nhiên, tám giờ tối mai hãy đến phòng rượu số 10 để rót rượu cho khách, cô phải làm tốt vì người khách đó vô cùng quan trọng."
"Tôi có thể biết người khách đó là ai không?"
"Người đó là ông chủ Nguyên - Nguyên Chính Quân, anh ta có thể giết cô nếu cô khiến anh ta nổi giận vì thế hãy chú ý hành động của mình."