Mặt bàn diện tích có hạn, mang rau trộn cùng với bát đũa bày ra bàn, nếu mấy người đại lão gia tới ăn thịt dê kho tộ, tình nguyện uống thêm hai ly rượu thì sẽ cần phải mang chén rượu và bầu rượu lên.
Cứ như vậy, trên bàn có vẻ chen chúc chật chội, Tô Mộc Lam liền đề nghị chuẩn bị mấy cái giá tinh xảo làm nơi để mấy món ăn kèm, đặt ở bên cạnh mỗi bàn, đặc biệt là bên cạnh những bàn lớn để đến thời điểm đông khách thì dễ lấy ra.
Ngoài ra, Tô Mộc Lam còn kiến nghị thêm, bên trong cửa hàng Thất Lý Hương ngoài việc dùng trà hoa cúc và trà xanh như ngày thường thì chuẩn bị thêm một ít trà lạnh giải tỏa nóng nực.
Thịt dê ấm áp, hơn nữa khi thịt dê được hầm xong ăn vào cũng thấy nóng, ăn nhiều khó tránh khỏi cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, trà hoa cúc và trà xanh đều có tác dụng thanh nhiệt, giải tỏa nóng bức, nhưng nếu muốn bù lại tính ấm của thịt dê thì chung quy lại vẫn chưa đạt yêu cầu đề ra.
Nhưng nếu kết hợp với trà lạnh thì sẽ có công hiệu tốt hơn.
Vả lại khi ăn cũng khiến khách khứa thoải mái hơn một chút.
Hơn nữa làm một ít trà lạnh mà các cửa hàng khác không có thì cũng có thể trở thành một chiêu bài của cửa hàng Thất Lý Hương.
Một quán rượu hay quán ăn có thu hút được người tới hay không thì chỉ cần một món đồ ăn hoặc một chén canh cũng đủ.
Vì nồi thịt dê kho tộ này nồi nào cũng có mùi vị giống nhau, đồ ăn kèm cũng đều là rau xanh theo mùa, nếu đã không thể sáng tạo ra những thứ mới mẻ hơn thì chỉ có thể ra tay vào những lón phụ trợ này.
Nếu trà lạnh này có thể hấp dẫn người khác thì cũng đủ để thu hút thêm một ít khách khứa.
Tô Mộc Lam đề ra kiến nghị, cũng nói rõ nguyên do bên trong, Lục Văn Tình cẩn thận nghe và ghi chép ra từng cái một, dự định làm thế nào để nhanh chóng thu xếp hoàn thiện mấy thứ này.
Tô Mộc Lam ở Thất Lý Hương đến hơn nửa buổi, đến buổi chiều mới trở về nhà.
Khi trở về có mang theo một ít thức ăn ở bên trong huyện thành, vật dụng hàng ngày, cùng với giấy và bút mực,......mà bọn nhỏ thường dùng.
Kể từ ngày cửa hàng Thất Lý Hương mở cửa, khách khứa ngồi chật kín, tuy không thể dùng từ bùng nổ để minh họa, nhưng nó cũng trở nên phổ biến ở bên trong huyện thành.
Mùi vị ngon, giá cả vừa phải, tiểu nhị bên trong cửa hàng Thất Lý Hương luôn mang gương mặt tươi cười đón chào, hầu hạ vô cùng chu đáo, rất nhiều người đi tới Thất Lý Hương ăn cơm xong, đa phần dành lời khen ngợi liên tục.
Khắp huyện thành rộng lớn như vậy, một truyền mười, mười truyền trăm, danh tiếng của cửa hàng Thất Lý Hương này liền dần dần được lan truyền ra ngoài.
Việc kinh doanh buôn bán tự nhiên cũng vô cùng tốt.
Thấy việc buôn bán của cửa hàng Thất Lý Hương không tồi, Lục Văn Tình yên tâm, Tô Mộc Lam cũng nhẹ nhàng thở phào, bắt đầu dồn tinh lực đặt vào việc làm bốn gian phòng ốc ở trong nhà.
Chẳng qua đã có kinh nghiệm xây dựng tường sân lần trước, nên lần này Tô Mộc Lam cũng coi như là ngựa quen đường cũ, biết rất nhiều chuyện nên làm như thế nào, sau khi thương lượng cùng Bạch Khang Nguyên, liền bắt đầu đi tới lò gạch của thôn Trương gia chọn mua gạch xanh, mái ngói,......, sau đó lại tìm thợ mộc để mua xà nhà, làm cái vì kèo, đặt làm khung cửa ra vào, cửa sổ......, còn chính mình lại dọn dẹp chuẩn bị đi đào đất.
Biết Tô Mộc Lam muốn xây nhà, người trong thôn liền lục tục tới hỗ trợ.
Phần lớn là những người được hưởng lợi từ việc ngày thường Tô Mộc Lam thu mua khoai lang đỏ, cùng với người được Tô Mộc Lam tặng thịt dê kho tộ.
Tô Mộc Lam đã nghĩ đến nhà bọn họ như vậy, lúc này trong nhà có việc, tự nhiên bọn họ phải đến giúp đỡ nhà của Tô Mộc Lam mới đúng.
Vừa vặn lúc này còn cách một khoảng thời gian thu hoạch lúa mạch và cây bông giống cũng vừa mới được trồng xuống đất, đúng là thời điểm nhàn rỗi.
Vì thế, loại việc nặng như đào đất này, nhóm trai tráng trong nhà thương lượng với nhau, không cần Tô Mộc Lam đi làm, từng người kéo xe ba gác của nhà mình đi giúp đỡ chở một xe đất, chỉ bảo Tô Mộc Lam chuẩn bị thức ăn và nước trà là được.
Tô Mộc Lam thấy người trong thôn hỗ trợ, trong lòng cũng rất cảm kích, chuẩn bị thức ăn và nước trà đầy đủ chu đáo.