Đường Oản lập tức nhìn lại, chỉ thấy bên trêи viết rõ ràng.
[ Hệ thống phán định đối với hành vi cố ý cản trở nam nữ chủ ở bên nhau, suy xét trình độ nghiêm trọng của tình tiết mà có mức độ xử phạt nhất định…
Trừng phạt chia làm năm cấp:
– Cấp S bị điện giật một giờ.
– Cấp SS bị điện giật năm giờ.
– Cấp SSS bị nhốt trong phòng tối mười hai tiếng đồng hồ.
– Cấp SSSS khấu trừ số lượng tích phân nhất định & nhốt trong phòng tối hai mươi giờ.
– Cấp SSSSS sẽ bị thiên lôi công kϊƈɦ một giờ.]
Nhìn thấy cái này, Đường Oản không khỏi kinh ngạc nói: “Tiểu Khả Ái, thiên lôi công kϊƈɦ… Sẽ không phải là cái ta nghĩ chứ?”
Rất nhiều tiên hiệp văn đều có lôi kiếp gì đó, vừa lơ đãng liền đem người đánh cho hồn phi phách tán.
Nghe Đường Oản nói, thần sắc Tiểu Khả Ái vô cùng nghiêm túc gật đầu:
“Chính là cái đó! Hơn nữa, nơi này mỗi một loại trừng phạt, đều tiến hành công kϊƈɦ đối với linh hồn của ngươi, cho nên sẽ vô cùng thống khổ! Lấy lực lượng linh hồn hiện tại của ngươi, không nói đến thiên lôi, điện giật ngươi mười hai tiếng đồng hồ, ngươi sẽ trực tiếp tan thành mây khói.”
“Ngọa tào*!”
* Ngọa tào: một câu mắng chửi thô tục, trong tiếng Việt tương đương với từ ĐM.
Đường Oản muốn ngốc rồi, “Nghiêm trọng như vậy.”
“Đúng vậy, chính là nghiêm trọng như vậy! Cho nên ngươi ngàn vạn lần đừng làm ra hành vi chia rẽ nam nữ chủ!” Tiểu Khả Ái không ngừng dặn dò.
“Ta đã biết! Thật là không thể trêu vào bọn họ! Về sau ta cách bọn họ xa một chút là được!” Đường Oản lập tức nói.
Dù sao nhiệm vụ của cô là công lược vai ác, không quan hệ gì với nam nữ chủ.
Tiểu Khả Ái nghe xong, lúc này mới yên tâm: “Ngươi biết là tốt. Ta cũng không muốn có một ngày sẽ thi hành trừng phạt trêи người ngươi.”
“Oa! Ngươi thật đúng là tiểu bảo bối tri kỷ của ta! Luyến tiếc ta bị phạt sao?”
Đường Oản duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt bánh bao phấn nộn của nó.
Tiểu Khả Ái một bên giãy giụa một bên nói:
“Hừ! Kia… Đó là đương nhiên…… Ta chính là ba ba ngươi! Đương nhiên đau lòng cơn gái nhà mình! Đừng nhéo ta… A a a!”
Dứt lời, vội vàng hóa thành số liệu biến mất khỏi ma trảo của Đường Oản.
Sau khi Đường Oản lấy lại tinh thần, ánh mắt nhìn về phía Vân Noãn giống như đang nhìn một ngôi sao chổi.
Trong lòng âm thầm nghĩ: Về sau ngàn vạn lần không thể cùng nam nữ chủ có bất kì cái quỷ liên hệ gì, không thể trêu vào vậy cô còn không trốn được sao?
Vẫn là Đồng Đồng đáng yêu nhất, tuy rằng khá biết diễn, nhưng trêu chọc thế nào cũng sẽ không có trừng phạt.
……
Giữa trưa khi tan học, Chu Vi Vi lôi kéo Đường Oản nói:
“Cậu thật sự cùng Đường Nhất Đồng hòa hợp sao? Không phải cố ý như vậy, sau đó cùng hắn trở mặt đi?”
Nghe được lời này, Đường Oản cạn lời trợn trắng mắt: “Tớ có nhàm chán như vậy không? Hơn nữa, hiện tại tớ đã cùng Đồng Đồng dọn ra ngoài, sau này còn phải dựa vào hắn nấu cơm nuôi sống tớ đây! Một lát nữa cậu đừng khó chịu với hắn!”
Chu Vi Vi sửng sốt một chút, sau đó gật đầu: “À, tớ biết rồi.”
Sau đó mới kịp phản ứng, khϊế͙p͙ sợ nhìn cô: “Cậu cậu cậu… Cậu dọn ra ngoài ở? Vì sao? Không phải là mẹ kế cậu giở trò quỷ chứ?” Tình huống trong nhà Oản Oản, cô thật sự biết rõ!
“Không phải, tớ tự mình muốn dọn ra, tránh cho mỗi ngày đều phải nhìn gương mặt khiến người buồn nôn của bọn họ! Chuyện này cậu giúp tớ giữ bí mật đấy.” Đường Oản nói.
“Tớ đã biết!”
Lúc này, Đường Oản nhìn thấy Đường Nhất Đồng đứng dưới khu dạy học.
Hắn mặc đồng phục lớn hơn nhiều, học sinh lui tới đều dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn, nhưng Đường Nhất Đồng chỉ một mặt vô biểu tình đứng ở chỗ kia.
Đường Oản thấy thế, giữa mày hung hăng nhíu lại, sau đó bước nhanh tới chỗ hắn, tiến lên một phen dắt lấy tay hắn.
“Là tôi không tốt, hẳn nên để cậu trực tiếp tới nhà ăn chờ tôi.”
Đường Oản lôi kéo hắn đi về phía nhà ăn, quay đầu nhìn Đường Nhất Đồng nói.