Khúc Yên đang đi xuống, phát hiện Hạ Tư Viêm đã không còn đi sau lưng cô nữa.
Cô quay đầu lại, thấy hắn vịn tay vào lan can cầu thang, chau mày, mặt có chút đỏ.
"Đội trưởng Hạ, anh không khỏe à?" Khúc Yên chạy lên, đưa tay sờ trán hắn.
Rất nóng.
"Anh sốt rồi!" Cô hô lên.
Sẽ không trùng hợp như vậy chứ?
Lúc này đã nóng ran, chẳng lẽ hắn sắp thức tỉnh dị năng?
"Đội trưởng Hạ, chúng ta đừng xuống gara, về nhà trước đã." Khúc Yên quyết định rất nhanh, đỡ lấy hắn, dìu hắn lên tầng.
Hạ Tư Viêm dùng chìa khoá mở cửa ra.
Đây là lần đầu tiên Khúc Yên vào nhà của hắn -- trang trí đơn giản, trắng đen đan xen trông rất lạnh lùng.
Thực sự giống như con người hắn.
"Đội trưởng Hạ, anh nằm đi. Trong nhà có thuốc hạ sốt không?" Khúc Yên đỡ Hạ Tư Viêm ra ghế sofa ở phòng khách.
"Trong ngăn kéo phía dưới kệ TV có hòm thuốc." Hạ Tư Viêm nhắm mắt, nhẹ nhàng trả lời.
Hình như hắn sốt rất cao, cả người nóng ran nhưng không giống như đổ bệnh.
Hắn miễn cưỡng duy trì tỉnh táo, nhưng rất nhanh liền thấy hoa mắt choáng mặt.
"Đội trưởng Hạ, anh yên tâm, tôi tuyệt đối không làm gì anh." Khúc Yên tìm được thuốc hạ sốt cho hắn uống, nhẹ giọng trấn an: "Anh cứ yên tâm ngủ, tôi ở đây trông anh, sẽ không để cho zombie cắn anh đâu."
Hạ Tư Viêm ừ một tiếng, không biết là tin tưởng cô hay là không còn cách nào khác.
Hắn mơ màng chìm vào giấc ngủ.
Khúc Yên yên lặng ngồi bên ghế sofa lau mồ hôi trên trán hắn.
"Tiểu Thất, nam chủ thức tỉnh dị năng sớm như vậy à?" Cô lặng lẽ hỏi.
"Thật xin lỗi, kí chủ, trong tư liệu của hệ thống không có nhắc nhở cụ thể." Tiểu Thất trả lời.
"Thế giời trước, dị năng của hắn có thiên phú đẳng cấp D thấp nhất." Khúc Yên còn nhớ rõ kịch bản.
Khi đó, nam chủ vẫn luôn chờ bị cô ' phản bội ' rồi mới bộc phát tiềm năng cường đại chân chính.
Lần này không phải lại muốn cô kích động hắn đấy chứ?
Trong nhiệm vụ không có cái này, cô không làm!
Trong khi Khúc Yên đang nói chuyện trên trời dưới đất với Tiểu Thất thì Hạ Tư Viêm cũng đang chìm trong giấc mộng có vẻ khá sống động.
Đó là căn phòng ký túc xá đơn sơ, trên một chiếc giường tầng.
Bình thường hắn ngủ ở giường dưới, cô gái kia ngủ giường trên.
Trong mộng, bóng đêm dần buông, hắn giữ cô ấy lại dưới người, khàn giọng: "Yên Yên, anh muốn em."
Hắn gần như không thể tự kiềm chế dục niệm, không ngừng lấn tới nhưng trong lòng vẫn cảm thấy chưa đủ.
Trong mộng, trong lòng hắn như có một hố đen, dù cố gắng thế nào cũng không thể lấp đầy. Hắn chỉ có thể ôm chặt lấy người con gái kia vào lòng, khắc sâu vào trong thân thể mình.
"Đội trưởng Hạ?" Khúc Yên phát hiện Hạ Tư Viêm ngủ không yên, càng ngày càng đổ nhiều mồ hôi, mặt cũng đỏ lên.
Cô lấy tay áo lau cho hắn, dụ dỗ hỏi: "Có phải anh gặp ác mộng không? Đừng sợ, chỉ là mơ thôi, không phải thật."
Cô vốn cho là hắn lại nằm mơ thấy thế giới trước, đoạn thời gian cô tổn thương hắn.
Nhưng không biết xảy ra chuyện gì, âm thanh nhắc nhở của hệ thống không ngừng vang lên --
【 Giá trị hảo cảm của nam chủ tăng thêm 5】
【 Giá trị hảo cảm của nam chủ tăng thêm 5】
【 Giá trị hảo cảm của nam chủ tăng thêm 5】
......
【 Giá trị hảo cảm hiện tại là 10 điểm! 】
Khúc Yên ngạc nhiên......
Hạ Tư Viêm nằm mơ thấy gì vậy?
Thế mà cho cô hẳn 60 điểm, cuối cùng không còn là số âm nữa rồi!