[Mạt Thế] Tam Hồi

Chương 69: Nhạc đệm.



Tiếng trống tan trường vừa vang lên, nhóm học sinh mừng rỡ bắt đầu thu dọn tập vở, Đường Lan Phương bước tới bàn Cố Tinh Hải nói "Đi thôi, lấy xe đạp rồi về chung."


"Ừm." Cố Tinh Hải vẻ mặt cực kỳ háo hức, y rất mong đợi được tiếp thu những kiến thức để có thể theo đuổi Lâm Nhã ca ca.


Bọn họ dắt xe đạp từ bãi gửi xe, không nhanh không chậm đi thẳng về nhà của Đường Lan Phương.


Gia đình Đường Lan Phương không tính là giàu có nhưng cũng khá giả, mẹ cô làm giáo viên tiếng Anh, ba cô là tổ trưởng kế toán, người chị gái của cô chênh lệch độ tuổi rất lớn, năm nay đã chuẩn bị thi vào trường đại học.


"Mẹ ơi, mở cửa!" Đường Lan Phương rống lên thật to.


Một người phụ nữ bước ra mở cánh cửa sắt, bà rất kinh ngạc trước sự hiện diện của Cố Tinh Hải "Ồ, đây là ai?"


"Bạn cùng lớp, con rủ bạn tới chơi." Đường Lan Phương bình thản giải thích, ngoắc tay kêu Cố Tinh Hải dắt xe vào nhà.


Cố Tinh Hải nhận ra Đường Lan Phương đã giấu gia đình chuyện hẹn hò, bất quá cũng không sai, mới tí tuổi đầu mà hẹn hò đảm bảo người lớn không quát tháo mới lạ.


"Con chào cô, con là Cố Tinh Hải." Cố Tinh Hải lễ phép chào hỏi mẹ của Đường Lan Phương.


"Ồ, con thật ngoan, chẳng giống như hai con bé nhà cô, lúc nào cũng bướng bỉnh, kiêu kì, thật hết thuốc chữa." bà mẹ cảm thán.


"Hứ! Con mang bạn lên phòng trước, mẹ nấu nước sôi giúp con đi, chút nữa con pha trà sữa!" Đường Lan Phương hằn học nói.


"Được rồi! Cứ để đó mẹ làm cho, hai đứa chơi chung vui vẻ." bà mỉm cười đáp.


Khi bước lên cầu thang, Cố Tinh Hải thì thầm nhận xét "Mẹ cậu trông hiền quá ha?"


"Hiền gì đâu? Mẹ tớ còn bắt trước khi đậu đại học không được có bạn trai, đợi công việc ổn định rồi hẹn hò cũng không muộn. Hừ! Lúc đó thì ế tới mục xương luôn rồi!" Đường Lan Phương bĩu môi.


"..." cho nên cậu mới phản nghịch hẹn với tớ?


Đường Lan Phương không tới phòng mình mà bước tới phòng của chị hai "Chị Uyển! Mau mở cửa!"


Vẫn không có động tĩnh gì, Đường Lan Phương tức giận muốn nghẹn phổi "Hừ! Lại trốn trong phòng coi phim Boy Love 18+ chứ gì! Bà chị biến thái này!"


Lấy lại bình tĩnh, Đường Lan Phương quay sang nói với Cố Tinh Hải "Cậu chịu khó đợi xíu nha! Bả coi xong đoạn cao trào sẽ lết xác đi mở cửa thôi!"


"..." nhà này thật sự rất náo nhiệt a!


Đúng như lời nói của Đường Lan Phương, cánh cửa đen lạch cạch mở ra. Trái ngược với bộ dạng mọt sách mà Cố Tinh Hải tưởng tượng, chị gái của Đường Lan Phương rất xinh đẹp.


Đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn cậu bé đứng sau Đường Lan Phương, cô tò mò hỏi "Thằng nhóc nào đây?"


"Bạn của em. Cậu ấy thích một người con trai, muốn được chị tư vấn." Đường Lan Phương chậm rãi giải thích, sau đó dâng lên tầng đề phòng "Tuyệt đối đứng có truyền bá mấy loại khẩu vị nặng cho cậu ấy đó."


Đôi mắt của chị gái sáng rực lên, nhanh chóng mở rộng cánh cửa chào đón hai người nào phòng.


Cố Tinh Hải liếc nhìn màn hình vẫn còn đang phát sáng, ở trên đó là hình ảnh nam nam rất ư 18+. Chị gái của Đường Lan Phương dường như cũng nhận ra tầm mắt của Cố Tinh Hải, cô xấu hổ tắt trò chơi cười gượng "Ha ha, chị đang coi phim Boy Love ấy mà, nó đang rất hot gần đây."


"Ôi chao, chị Uyển mua cái gối ôm này hồi nào vậy? Em chưa từng thấy qua!" Đường Lan Phương kinh ngạc nhìn gối dài có in hình anime trên lớp vỏ, thứ này không rẻ chút nào.


"He he, chị mới order bên Nhật về, là nhân vật yêu thích trong game BL gần đây." chị gái mỉm cười đắc ý.


"Ừ, được, giới thiệu một chút, đây là bạn học kim bạn trai cũ của em. Tên này đã trúng tiếng sét ái tình của một anh trai nào đó trên mạng xã hội, nên em chia tay với luôn rồi. Cậu ta tên là Cố Tinh Hải." Đường Lan Phương lôi kéo cánh tay của Cố Tinh Hải giới thiệu.


"Tên hay đó, chị tên là Đường Ôn Uyển, về khoản tình yêu Boy Love chị rất tự tin, nhưng chỉ ở mức độ phim ảnh mà thôi, nếu cưng muốn theo đuổi một ai đó thì phải tự lực hành động." Đường Ôn Uyển nháy mắt một cái.


"Em... em sẽ nỗ lực ạ!" vẻ mặt Cố Tinh Hải tràn ngập quyết tâm.


Dựa theo lời đề nghị của Đường Ôn Uyển, Cố Tinh Hải đọc qua rất nhiều tiểu thuyết, xem ra rất nhiều phim ảnh, chơi qua rất nhiều trò chơi.


Càng đi sâu vào con đường yêu đương, Cố Tinh Hải càng cảm thấy ảm đạm. Y dần hiểu ra, quan hệ của Lâm Nhã ca ca và thiếu niên tên Dương Điển Ức kia vô cùng thân mật. Dường như chẳng để lại một chút cơ hội nào cho Cố Tinh Hải.


Cố Tinh Hải hận bản thân còn quá nhỏ tuổi, không thể làm được nhiều chuyện mình mong muốn.


Có lẽ... Lâm Nhã ca ca cũng chỉ coi y là một đứa em trai mà thôi.


Lần đầu tiên trong đời, Cố Tinh Hải cảm thấy bản thân bất lực tới như vậy.


Lâm Nhã ca ca đã trả lời tin nhắn, vào ngày sinh nhật của anh ấy sẽ mời Cố Tinh Hải tới gặp nhau.


Đã như vậy, Cố Tinh Hải liền hạ quyết tâm. Ngày hôm đó y sẽ tỏ tình với Lâm Nhã. Dù có bị từ chối cũng không quan trọng, y chỉ cần Lâm Nhã biết được tình cảm của y.




Ngâm trong căn phòng đầy nước, dòng nước đục ngầu tối tăm, bốc lên mùi hôi thối tanh tưởi.


Căn phòng rất cũ nát, ống nước bị hỏng không ngừng đổ xuống dòng nước bẩn vang lên âm thanh 'rào rào'.


Một căn phòng chứa đựng những thứ rác rưởi bị xã hội lãng quên.


Thiếu niên ngâm nửa người trong làn nước, hòa tan máu khô đang dính bê bết trên thân thể.


Mặt thiếu niên cũng đầy máu, tựa như sự chết chóc bủa vây lấy toàn bộ thân thể cậu.


Thật lạnh lẽo, thật cô độc...


Thiếu niên ngơ ngác nhìn xung quanh, đây là ác mộng rất lâu rồi cậu chưa nhìn thấy.


Vì sao?


Rõ ràng mọi thứ vẫn đang rất tốt, vì sao ác mộng vẫn bủa vây lấy cậu?


Thiếu niên mất đi sức lực, chìm vào hồ nước đục ngầu, bóng đêm chiếm trọn tầm nhìn của thiếu niên.


Vừa tỉnh dậy, Lâm Nhã toàn thân rã rời, mặt trời đã lên cao khiến căn phòng tràn ngập ánh sáng, cơ thể nhớp nháp và mệt mỏi vì tình dục kịch liệt ngày hôm qua.


Lâm Nhã u buồn nhắm mắt, cậu lại gặp ác mộng kì quái.


Liếc nhìn Dương Điển Ức đang ngủ ngon lành bên cạnh, Lâm Nhã cảm thấy ghen tỵ lạ thường.


Nếu như thể quên hết tất cả thì tốt biết mấy...


Tháng ngày yên bình còn lại đang đếm ngược, Lâm Nhã sẽ phải chuẩn bị nhiều thứ đây.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.