Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

Chương 2: Hội Hắc Trùng



Còn phó thủ lĩnh ?

Hẳn là tên ẻo lả Ngân Lam, tên giống nữ nhưng thật ra là nam, nghe đâu là bác sĩ có tiếng nhưng ai biết bản chất thật sự là s·át n·hân hàng loạt, cao thủ trong cao thủ về dùng kịch độc.

Tên này hình như với thủ lĩnh Long Xà có mỗi quan hệ khá vi diệu...Kiệt kiệt ha ha, Long Xà gì chứ, Long Dương còn tạm được.

Nhớ đến chi tiết này, Phong Vũ lộ ra vẻ mặt kỳ quái, nhạt nhẽo chửi bậy một câu.

" Phó thủ lĩnh nhắn nhủ cái gì ? "

Lý Hổ nhìn lão đại trước mắt lập tức nghiêm chỉnh lại, liền nói " Nhắc nhở ngươi mau chóng lên đất liền trao đổi thêm xăng dầu "

" Đội ba đâu ? Nhiệm vụ giao dịch xăng dầu với người ở đất liền là chuyện của bọn hắn cơ mà ? " Phong Vũ kỳ quái hỏi.

Theo kỳ ức thì đội hai, đội ba, chuyên môn lên đất liền tìm kiếm vật tư, hoặc trao đổi hàng hóa với các thế lực lân cận, làm sao bây giờ lại đổ lên đầu đội sáu ?

Còn về tại sao lại là hai đội này ? Sức chiến đấu đủ mạnh thôi, để tránh bị đen ăn đen nên toàn bộ đều trang bị súng trường.

So với bọn họ, đội sáu, hai mươi mấy người mà chỉ bốn người có súng trường, súng tiểu liên, còn bị hạn chế số đạn dược, thường cũng chỉ làm nhiệm vụ tuần tra quanh đảo.

" Hả ? Lão đại ngươi không biết ? Đội trưởng đội ba c·hết mất ở trên biển rồi, t·hi t·hể đều mất hút " Lý Hổ có chút kinh ngạc, lập tức liền giải thích.

" Ồ ? "

" Nghe đâu là trong lúc vận chuyển hàng hóa về đảo thì bị tập kích giữa đường, hàng hóa b·ị c·ướp sạch, lão đại đội ba đụng độ với người thức tỉnh bị đ·ánh c·hết ngay trên biển, chỉ còn bốn người may mắn sống sót trở về "

Người thức tỉnh ?

Phong Vũ hơi cau mày, bắt được trọng điểm.

Tận thế diễn ra ba năm, trong vòng ba năm nay một số người xuất hiện tiến hóa, gen xảy ra biến hóa đến mức thức tỉnh siêu năng lực.

Nghe đồn người thức tỉnh sở hữu siêu năng lực thiên kỳ bách quái, phun lửa, bắn nước, điều khiển đồ vật, bay lượn, mọi thứ điều có...

Thủ lĩnh Long Xà cũng là người thức tỉnh, chuyên về cường hóa thể chất, có thể phóng to thành người khổng lồ cao ba bốn mét

Theo ký ức của Phong Vũ, Long Xà có thể tay không nhấc bổng lên cao một chiếc hơi vài tấn, một cước đá bay một chiếc xe máy đem người đập gãy xương, thậm chí tay không bóp vỡ đầu người, vô cùng mạnh mẽ.

Lúc này Lý Hổ vẫn bla bla nói,

" Thủ lĩnh nghe tin, cực kỳ tức giận, liền mang theo đội một cùng đội hai ra biển báo thù, đã ba ngày chưa có tin tức gì "

" Vấn đề là trên đảo có bốn chiếc máy phát điện, hiện tại chỉ còn ba chiếc hoạt động do thiếu xăng dầu nên liền kêu lên đội chúng ta đi thu mua "



" Hiểu rồi " Phong Vũ trầm ngâm giây lát liền đứng lên, phủi phủi cát dính trên người, dặn dò. " Bảo người bên dưới chuẩn bị sẵn sàng, sáng sớm mai vào sáu giờ liền lên đường "

" Được, ta bây giờ liền đi nhắc bọn hắn "

Lý Hổ đi, Phong Vũ từ bên hông móc ra một khẩu súng lục.

Đây là một khẩu Glock, băng đạn mười bảy viên, Phong Vũ cũng là thân tín nên không có hạn chế nhiều về đạn dược, trên người còn ba băng đạn đầy.

" Thật hoài niệm, thứ này chưa xuất hiện ở Quỷ Bí " Phong Vũ cười cười thầm nghĩ.

Hắn xuyên qua là vào kỷ nguyên thứ tư, lúc này Đại đế còn chưa xuyên qua nên tất nhiên không có nào mở ra cách mạng công nghiệp, càng không có súng ống, chủ yếu vẫn là v·ũ k·hí lạnh cùng phi phàm.

...

Rời khỏi bãi cát, hắn dựa theo trí nhớ tiến vào khu dân cư duy nhất trên đảo.

Nhà ở đây không cao, được xây dựng sao cho thích hợp với môi trường ẩm thấp trên đảo, mặt dù là làng chài nhưng phần lớn đều là nhà gạch, bê tông.

Bên đường đi đi lại lại mấy chục gần trăm người sống sót, có ngư dân da ngâm n, cũng có người từ đất liền da dẻ trắng nõn nhưng do tận thế nên đều có vẻ mệt mỏi, da dẻ khô cạn, và mỗi người đều có công việc của mình.

Có mang gỗ đi sửa chứa gì đó, có khiêng hàng, có kéo theo xe lớn chờ đầy cá, xem ra muốn mang đi phơi khô...

Bên ngoài khu nhà bị một lớp tường gỗ quay quanh, chủ yếu để phòng chống xác sống cùng kẻ xâm nhập, đi lâu lâu lại gặp một nhóm tuần tra, mỗi nhóm ba người, hai tên cầm mã tấu đao kiếm các loại, một tên dáng vẻ hung hăng đeo súng lục bên hông.

" Vũ ca "

Tên hông đeo súng là Cẩu Hán, thấy Phong Vũ lập tức vội cụp cái pha xuống, không dám ưỡn ngực.

Dù cùng từ ngục giam lao ra nhưng trước đó hắn chỉ là phạm nhân bình thường, so với nhân vật hung ác được mời gia nhập hội Hắc Trùng thì kém hơn nhiều lắm.

Ở trên đảo này đẳng cấp nghiêm ngặt, không cẩn thận trêu chọc nhân vật ghê thì đừng trách tại sao lại c·hết thảm đầu đường.

" Ừm, các ngươi tiếp tục tuần tra đi " Phong Vũ tùy tiện đáp.

" Vâng, vâng "

Cẩu Hán nịnh nọt gật đầu, nhìn thấy Phong Vũ đi xa liền ngẩng đầu ưỡn ngực dẫn người đi tuần tra.

Nhìn vòng quanh liền thấy một tên thanh niên đang vác bao muối đi về hướng bờ biển, xem ra là giao cho các ngư dân ướp cá, nhưng vấn đề là cái bao có một lỗ rách nhỏ, từng hạt muối li ti rơi xuống.

" Đứng lại "



Thấy cảnh này Cẩu Hán liền bực tức tiến lên, một cước ngang bụng đá thanh niên bật ngửa.

" A "

Thanh niên kêu đau ôm bụng, bao muối đè lên trên chân, nhìn thấy Cẩu Hán liền có chút phẫn nộ, nhưng càng nhiều là sợ hãi. " Ngươi làm gì "

" Đồ ngu, nhìn đây xem là cái gì " Cẩu Hán mặt mũi âm tàn đi tới, từ dưới đất nhặt lên một đống đất cát xen lần muối liền nhét vào miệng tên thanh niên.

" U ô...tránh ra "

" Còn dám phản kháng " Cẩu Hán bị tay đập trúng mặt, lập tức nổi cáu đi lên liền đấm đá một trận c·hết đi sống lại.

" A ! Đau..."

" Ta biết sai, xin lỗi, thật xin lỗi "

Mũi đều bị lõm vào một đoạn, Cẩu Hán cuối cùng cũng thấy thoải mái đứng lên, lúc này tên thanh niên đã máu me đầy mặt.

Cẩu Hán chưa thỏa mãn, lại một cước vào cằm làm máu mũi bay xa cả mét, hắn lại quay sang nói với cấp dưới sau lưng.

" Đi, đi nói với nhà bếp chiều nay cắt thức ăn của tên này, làm việc không xong còn đòi ăn no ? Thà cho bọn chó săn ăn còn được việc hơn "

" Cẩu ca nói đúng "

" Ha ha, ta đây liền đi nói cho nhà bếp "

Cả ba rời đi, ba phút sau tên thanh niên cố chịu đau đớn đứng lên xoa máu trên mặt, rồi lần mò đến cạnh bao muối.

Phải nhanh chóng mang ra bờ biển,

Có thể chiều nay phải nhịn đói, nhưng nếu không làm đủ lượng công việc thì hậu quả sẽ cực kỳ tàn khốc.

...

...

" Đây là nhà ta ? "

Phong Vũ nhìn căn nhà hai tầng trước mặt, xác nhận không sai lầm liền gõ cửa.

Cộc cộc,



" Mở cửa, ta quay về "

Nếu không nhầm, bên trong còn có người.

Thính lực của hắn vẫn rất mạnh, nghe rõ trong nhà vang lên tiếng bước chân gấp rút, mở cửa ra, đứng đó là một thiếu nữ cao tầm một mét sáu.

Trên người mặc một bộ váy trắng, dáng vẻ lung linh động lòng người, hai mắt đẫm nước nhìn hắn, không phải mừng rỡ hay vui vẻ mà là e ngại cùng lo sợ.

" Ca ca, ngươi về rồi "

" Nhưng, ta...ta vẫn chưa chuẩn bị xong bữa chiều "

Nàng lắp ba lắp bắp, giọng điệu có chút run rẩy nói xong liền cắm đầu xuống, hai mắt nhắm chặt, bờ vai mềm mại run như đang chờ đợi cái gì đó.

Hả ?

Phong Vũ hơi run cánh tay, theo bản năng giơ lên, cuối cùng biến thành một cái sờ đầu.

Mềm mềm, mượt mà...

" Chưa xong thì làm tiếp đi thôi, ta đi tắm rửa "

"..." Lý Tử Hân ngẩng ra, mờ mịt nhìn hắn đi vào sau nhà.

Không đánh nàng ?

...

Tí tách ~

" A ~ "

Một gáo nước vào người, toàn bộ tế bào như đang kêu rên, có lẽ vì thoải mái, nhưng cũng có thể là do bản năng của một danh sách 9 " Thủy thủ"

Thủy thủ là kêu theo thói quen, chứ dựa theo kỷ nguyên thứ tư nó còn được gọi là " hải quyến giả " tất nhiên rất thích nước.

Tầm năm phút, lau sạch người Phong Vũ mới tỉnh táo lại nhìn hai tay của mình.

" Khi nãy giơ tay vốn không phải sờ đầu, mà là một cái tát... bản năng còn sót lại của Phong Vũ sao ? " Hắn hơi híp mắt trầm tư,

Nói thật, hắn không thích lắm.

Là tín đồ của Giáo hội Bão táp trong gần trăm năm, cũng đã thói quen với giáo lí của giáo hội.

Dù giáo hội không coi trọng bình đẳng giới, càng không khuyến khích nữ tính được đi học nhưng không có nghĩa là sẽ khuyến khích b·ạo h·ành nữ nhân, kẻ địch thì không tính, đó là ngươi sống ta c·hết.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.