Sau khi tắt máy, An Cửu vừa quay người lại thì đã thấy Trần Thanh Khải đứng phía sau thì có chút giật mình.
Mà vẻ nặt của Trần Thanh Khải cũng khá nghiêm trọng, không còn cái vẻ vui vẻ như vừa nãy nữa.
- Cái tật nghe lén của cậu bao giờ mới bỏ được hả?
Mà giờ đây, Trần Thanh Khải chẳng còn tâm trạng giải thích nữa. Anh liền giữ chặt lấy 2 vai của An Cửu.
- Tại sao Vũ Giai lại biết cậu ở đây chứ? Ôi cái người phụ nữ điên đó mà biết cậu đã kết hôn thì không biết cô ta sẽ gây ra chuyện gì mất…
- Cậu im lặng 1 chút đi!
Hiện tại, đến cả chính An Cửu cũng đang rối không biết phải làm sao.
Không phải vì hắn sợ mà là vì hắn lo lắng cho Hà Xuyên có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.
Vũ Giai dựa vào thế lực của ba cô ta mà không sợ trời, không sợ đất.
Nhớ lại những năm đầu An Cửu 1 mình ở Phát gây dựng sự nghiệp. Khi đó, hắn đã gặp gỡ với rất nhiều nhân vật lớn. Sự nghiệp của hắn càng phát triển thì cũng đồng nghĩa với việc buộc phải hợp tác mới Mafia để làm ăn.
Trong giới kinh doanh thì lợi ích thu được mới là mục tiêu chính. Vì thế, các công ty tập đoàn lớn hầu hết phải hợp tác với nhau, trong số phần lớn các tập đoàn đó thì phân nửa đều do tổ chức ngầm nắm quyền giật dây.
Có thể nói, dù muốn hay không thì tất cả đều cùng chung 1 chiếc thuyền.
An Cửu vì để mở rộng quy mô doanh nghiệp nên buộc phải hợp tác với tập đoàn lớn. Mà ông trùm nắm giữ chuỗi làm ăn này lại chính là ba của Vũ Giai.
Năm đó, vì lần vô tình gặp An Cửu tại khu nghỉ dưỡng mà Vũ Giai đã cảm nắng hắn.
Cho đến thời điểm hiện tại, sức ảnh hưởng của An Cửu tại Pháp là vô cùng lớn, không ai là không biết đến hắn. Có điều, đi kèm với tiếng tăm ấy chính là việc hắn là người mà Vũ Giai yêu nhất.
Đối với An Cửu, hắn đối với Vũ Giai vô cùng chán ghét.
Vũ Giai là 1 người phụ nữ ngu ngốc không phân biết phải trái, chỉ cần ai làm phật ý của cô ta thì nhất định cô ta sẽ cho người khử kẻ đó.
Ghét Vũ Giai là vậy nhưng An Cửu không thể động đến người phụ nữ đó. Nếu như hắn làm hại Vũ Giai, nhất định sẽ là mục tiêu truy s.át của tổ chức mafia ở Pháp. Như vậy, không chỉ hắn mà sẽ còn rất nhiều người bị liên lụy.
Thế nên, cách tốt nhát chính là tránh xa người phụ nữ đó ra.
Trần Thanh Khải thở dài, sau đó đưa tay day day trán.
- Trước đây vì rủ cậu đi hộp đêm mà cô ta cho người lái xe đâ.m tôi. Cũng may tôi tay lái lụa, nếu không cũng chẳng còn mạng đến ngày hôm nay đâu.
Vì đã trải qua 1 lần nên Trần Thanh Khải rất e dè người phụ nữ tên Vũ Giai kia. Cô ta yêu An Cửu 1 cách chiếm hữu điên cuồng.
Đến cả người có suy nghĩ đơn giản như Trần Thanh Khải cũng phải xếp cô ta vào danh sách đen thì cũng đủ để hiểu rồi.
- Chuyện này cậu nên giữ im lặng cho tôi!
- Nhưng cậu có thể giấu được bao lâu chứ?
- Tôi sẽ có dự tính!
Sau khi quay lại xe, cả Trần Thanh Khải và An Cửu vẫn không có chút biểu hiện gì ra ngoài.
Nhưng sâu bên trong 2 người đang phải vắt đầu lên suy nghĩ cách tốt nhất cho mọi chuyện được êm xuôi nhất có thể.
Trên đường đi, Dương Ngọc Đoan và Hà Xuyên trò chuyện rất vui vẻ, nói nhiều đến mức Trần Thanh Khải không nhịn được mà lên tiếng phản bác.
- Bộ 2 người không biết mệt là gì sao mà nói hoài không chán thế hả?
Ngay lập tức, Dương Ngọc Đoan liền quay sang trừng mắt với Trần Thanh Khải.
- Hôm nay anh ăn phải gan hùm sao mà dám?
Quả nhiên, đối với Trần Thanh Khải thì lời nói của Dương Ngọc Đoan rất có ảnh hưởng rất lớn đến anh.
Mà Hà Xuyên chứng kiến 1 màn này thì ngưỡng mộ không thôi. Hai mắt cô lại long lanh nhìn chằm về con người đang phát sáng Dương Ngọc Đoan. Quả nhiên, không phải là 1 người phụ nữ bình thường, đã xinh đẹp rồi còn uy vũ nữa chứ.
An Cửu lái xe mà cảm thấy hai bên tai ồn ào hết sức.
Đến khi hắn đưa Trần Thanh Khải và Dương Ngọc Đoan về nhà rồi, lúc này hắn mới cho xe dừng lại tạm ở bên đường.
Hà Xuyên đang định thắc mắc, ai ngờ An Cửu đã tháo dây an toàn ra, sau đó quay sang nâng gương mặt cô lên rồi phủ môi xuống.
Bị hành động này làm cho bất ngờ, Hà Xuyên còn không kịp phản ứng gì đã bị An Cửu cắn nhẹ 1 cái vào môi.
Cô nhíu mày rồi đẩy An Cửu ra, ấm ức che miệng lại.
- Anh là chó sao? Hôn thì hôn chứ tự dưng cắn người ta đau gần ch.ết!
An Cửu nhìn bộ dáng xù lông này của cô khẽ nở 1 nụ cười nhẹ. Vẫn là không nhịn được hôn thêm 1 cái nữa vào bên má của cô.
- Tại có Trần Thanh Khải và bạn gái của tên đó cản trở nên tôi mới không nhịn được. Lần sau tôi sẽ cố kiềm chế khi về đến nhà.
- Còn có lần sau thì anh đi mà tự hôn mình!
Vốn An Cửu đang đau đầu suy nghĩ, nhưng nhờ có Hà Xuyên mà hắn thấy thoải mái hơn phần nào.
Đối với hắn, hắn không cần biết xuất thân, ngoại hình người kia sẽ như thế nào. Chỉ cần ở gần người đó, hắn thấy thoải mái thì hắn sẽ chọn người đó.
Và người đó không ai khác chính là Hà Xuyên!
Tối hôm đó, sau khi đưa Dương Ngọc Đoan đi ăn trở về, bỗng Trần Thanh Khải nhận được 1 cuộc gọi.
Anh không để ý nguy hiểm mà ấn nút nghe ngay. Thật không ngờ, 1 giọng nữ quen thuộc từ đầu dây bên kia truyền đến.
- Trần Thanh Khải, anh mau gửi địa chỉ của An Cửu cho tôi! Tôi không liên lạc được với anh ấy!
Trần Thanh Khải thầm chử.i thề trong lòng rồi đáp.
- Vũ Giai! Bây giờ là giờ nghỉ hiếm hoi của tôi, cô đừng có quá đáng!
- Anh là bạn thân của An Cửu, không lý gì không biết nơi ở của anh ấy cả!
- Tôi không biết thật mà, dạo này tôi bận… Làm gì có thời gian để ý đến chuyện khác đâu…
Trái tim của Trần Thanh Khải đập loạn lên vì sợ. Cuối cùng, Vũ Giai không có hỏi nữa. Tuy nhiên, trước khi cúp máy, cô ta còn buông 1 câu.
- Đừng để tôi biết anh lừa tôi! Vụ lần trước do anh may mắn thoát ch.ết, không chắc lần sau sẽ còn may mắn như thế nữa đâu!