Vũ Nhi bỏ ngoài tai những lời bàn tán xôn xao của mọi người xung quanh. Cô tiếp tục giải quyết mớ công việc đang chờ cô.
Hàn Dương Phong đang làm việc trong phòng thì có một cô gái đến tìm anh.
Cốc! Cốc! Cốc!
“Vào đi!”
Hàn Minh Nguyệt mở cửa bước vào.
“Anh hai…”
“Tiểu Nguyệt em về nước khi nào? Không gọi anh ra đón.”
“Em biết anh bận công việc nên sau khi xuống máy bay em đã bắt xe đến đây.”
“Cô bé này thật hiểu chuyện.”
Hàn Dương Phong nhìn đồng hồ cũng đã sắp tới giờ nghỉ trưa.
“Tiểu Nguyệt, em đợi anh giải quyết một tí việc. Sau đó anh em mình đi ăn trưa nhé!”
“Dạ!”
“Mình đi ăn trưa rồi anh đưa em về nhà.”
Nhân viên công ty lại được một dịp bàn tán xôn xao.
“Mọi người, có vừa thấy ai đi vào trong phòng của sếp Hàn không?”
“Nếu tôi đoán không lầm đó là Tiểu Nguyệt, em gái cùng cha khác mẹ của sếp Hàn.”
“Vừa rồi cũng nghe thông tin em gái sếp Hàn sẽ về đảm nhận công việc để sếp Hàn yên tâm để chuẩn bị hôn lễ.”
“Vậy là người đàn ông vạn người mê đó cuối cùng cũng đã có vợ.”
“Đi ăn cơm thôi đến giờ nghỉ trưa rồi.”
“Đi thôi.”
“Vũ Nhi chị đi ăn trưa cùng mọi người luôn đi.”
“Mọi người đi ăn vui vẻ, tôi giải quyết cho xong rồi đi ăn sau.”
“Vậy bọn em đi trước.”
Vũ Nhi không muốn suy nghĩ linh tinh cô cứ như vậy lao đầu vào giải quyết công việc.
Bên trong phòng làm việc của Hàn Dương Phong, anh cũng đã giải quyết xong công việc nên anh cũng sẽ đưa Hàn Minh Nguyệt đi ăn trưa.
“Tiểu Nguyệt, mình đi thôi!”
“Dạ!”
Hàn Dương Phong cùng Hàn Minh Nguyệt đi ra khỏi phòng thì anh bắt gặp được Vũ Nhi vẫn đang miệt mài làm việc.
“Vũ Nhi, cô không đi ăn trưa cùng mọi người sao?”
“Tôi làm xong rồi sẽ đi ăn sau.”
“Cô có muốn đi ăn cùng chúng tôi không?”
“Không, tôi đang bận giải quyết công việc.”
“Vậy tôi đi trước.”
Hàn Dương Phong cảm thấy Vũ Nhi đang cố tình tránh né anh.
Có cô gái nào mà nhìn thấy người đàn ông đã từng ân ái với mình, lại còn là cha của tiểu bảo bối của cô sắp kết hôn với người phụ nữ khác mà vui cho được chứ.
“Anh hai, cô gái lúc nãy là ai thế?”
“Cô ấy tên Vũ Nhi, là thư ký trưởng mới của anh. Cô ấy rất giỏi đã giúp anh rất nhiều trong công việc.”
“Lúc nãy lướt điện thoại em có thấy nhà hàng Pháp ở gần công ty anh. Em thấy rất nhiều người review khen ngon, em cũng muốn thử.”
“Vậy anh dẫn em đi.”
Hàn Dương Phong cùng Hàn Minh Nguyệt đi đến nhà hàng Pháp.
“Hàn Dương Phong, Tiểu Nguyệt của chúng ta về rồi đó à?”
Nhà hàng Pháp này là của Thẩm Minh, bạn của Hàn Dương Phong. Anh ta thấy Hàn Dương Phong đi cùng Hàn Minh Nguyệt nên ra chào hỏi.
“Anh hai, đây là…”
“Đây là Thẩm Minh, em còn nhớ anh chàng trồng cây si em lúc trước không?”
“Em nhớ ra rồi. Chào anh, nay trông anh đẹp trai hơn rồi đấy!”
“Thôi chúng ta vào trong đi.”
Ba người bọn họ cùng đi vào bên trong nhà hàng.
“Tiểu Nguyệt em gọi món đi.
Thẩm Minh đưa menu cho Minh Nguyệt chọn món.
“Thẩm Minh, cậu đem hết các món best seller bên cậu lên cho Tiểu Nguyệt thưởng thức. À cho tôi thêm một chai rượu thượng hạng nhé.”
“Được tôi vào trong bảo đầu bếp làm.”
Thẩm Minh đi vào trong sau đó quay lại trên tay có cầm một chai rượu thượng hạng. Anh rót hai ly rượu mời Hàn Dương Phong và Minh Nguyệt.
“Hàn Dương Phong, Tiểu Nguyệt hai người uống thử đi. Đây là loại rượu ngon nhất quán tôi đó.”
“Cậu có nói quá không đó?”
“Hàn Dương Phong, sao cậu lại…”
“Chọc cậu thôi. Tiểu Nguyệt em uống thử đi.”
“Tiểu Nguyệt, em ở bên đó sống có tốt không?”
“Cảm ơn anh, ở bên đó cuộc sống em rất tốt.”
“Thẩm Minh, anh em tôi có việc muốn nói chuyện riêng cậu đi chỗ khác giúp tôi nhé!”
“Có chuyện gì mà cậu bí mật thể hả Hàn Dương Phong?”
“Chỉ là chuyện gia đình của tôi.”
“Được thôi!”
Sau khi Thẩm Minh rời đi. Hàn Dương Phong mới dám nói chuyện với Minh Nguyệt.
“Anh hai, có chuyện gì mà em thấy anh có vẻ lo lắng quá vậy? Hôm nay lại còn gọi toàn món ngon nữa chứ, sao có chuyện gì nhờ con em này giúp đây?”
“Đúng là Tiểu Nguyệt thông minh của anh.”
“Có chuyện gì cần em giúp anh hai nói đi.”
“Tiểu Nguyệt, anh có hai việc muốn nhờ em giúp.”
“Anh cần em điều hành công ty giúp anh trong khoảng thời gian sắp tới.”
“Thôi. Em còn muốn đi chơi, ôn lại kỉ niệm cùng đám bạn. Chưa gì anh đã bắt em đảm nhận chức vụ lớn như thế.”
“Giúp anh đi Tiểu Nguyệt. Coi như là em cứu kẻ cô độc này một lần đi.”
“Rồi rồi để tiểu thư giúp tiện tì nhà ngươi. Còn chuyện thứ hai là gì? Nói luôn để em biết nào.”
“Chuyện thứ hai là…. Với cái kinh nghiệm tình trường phong phú của em thì làm thế nào để anh từ chối Thiên Ngân?”
“Cái này em không biết à nhen. Mà tại sao anh lại có ý định như vậy.”
“Anh có nỗi khổ tâm riêng của anh. Em hãy giúp anh với.”
“Chuyện này em không cứu được anh rồi. Bình thường thì em cứ tắt máy, đổi sim thế là xong một cuộc tình. Còn chuyện của anh ra nông nổi như thế này thì chỉ có anh tự cứu anh thôi chứ em hết cách.”
“Em lại còn có cái kiểu tắt máy, đổi sim cơ à. Đúng là…”
“Đúng là sao? Anh có tin em không giúp anh nữa không?”
“Thôi thôi. Cô em gái tôi là nhất.”
“Mà anh có nỗi khổ tâm gì thế? Cho em cùng khổ với được không?”
“Thôi được rồi. Nhiều chuyện quá. Lo ăn đi rồi còn về trình diện với Ba.”
Cả hai dùng bữa trưa cùng nhau và ôn lại các hồi ức khi còn nhỏ. Cười đùa rộn ràng.
“Hello Ba ba. Con gái yêu dấu của ba về rồi đây.”
“À. Con gái của ta về rồi à. Nay về không nói gì cho ba biết hết à.”
“Con muốn tạo sự bất ngờ cho ba đó. Ba có bất ngờ không?”
“Lại đây ngồi với ba. Ba có vài điều muốn nói.”
“Con gái vừa mới về mà đã có gì muốn nhờ vả rồi đúng không?”
“Cứ lại đây ngồi đi.”
Minh Nguyệt tiến lại gần Hàn Thương Mạnh ngồi kế bên ông ấy.
“Sắp tới anh của con sẽ chuẩn bị cho đám cưới của nó với Thiên Ngân.”
“Thì có liên quan gì đến con đâu?”
“Ta tính nhờ con hỗ trợ anh của con điều hành công ty trong thời gian tới. Dù gì công việc này con cũng đã từng làm rồi. Nên ít nhiều sẽ dễ dàng hơn. Ba cũng có tuổi không thể nhanh nhẹn như tuổi trẻ tụi con.”
“Sao mà dễ dàng được. Lâu lắm con mới về, còn chưa quen thuộc, nhớ hết đường mà huống chi công việc.”
“Ba sẽ sắp xếp công việc cho Trần Kiệt, trợ lý của Hàn Dương Phong hỗ trợ con trong thời gian tới. Con cứ yên tâm, ba rất tin tưởng cậu ta.”