"Có chút khát... Tư Đồ Dịch chớp chớp đôi mắt, mới vừa nói xong thì định duỗi tay cầm lấy chén trà nhưng lại bị Mạc Nghiên dành cầm lấy trước một bước. Cô nhẹ nhàng đặt ở bên miệng của người đàn ông. Anh hơi hơi nở nụ cười, đáy mắt mang chút thỏa mãn. Tiêu Mục Thần cười lạnh, vừa nãy là ai nói muốn tối nay mới băng bó, đúng là đồ đàn ông không biết xấu hổ. Mạc Nghiên lặp lại động tác kiểm tra miệng vết thương rồi dặn dò nói: "Gần nhất đừng đụng tới nước."
Tư Đồ Dịch tỏ vẻ buồn rầu nói: "Không được... Anh không thể chịu đựng được việc một ngày không tắm rửa..." Mắt đen mang chút ủy khuất.
Anh dùng đôi mắt lấp lánh ủy khuất nhìn cô, bộ dạng thật đáng thương, giống như là đại hình khuyển bị chủ nhân răn dạy. Đầu óc còn chưa kịp tự hỏi nhiều thì Mạc Nghiên đã liền nói: "Em giúp anh a..." Mới vừa nói xong thì cô liền hận không thể cho bản thân mình một cái tát, sao lại mềm lòng đồng ý giúp chứ?
Bốn đạo tầm mắt có chứa sát khí hung hăng bắn về phía Tư Đồ Dịch, đáy mắt tràn ngập khinh thường cùng ghen ghét. Bọn anh cũng bị thương về thể xác và tinh thần nha!
"Khụ! Hình như anh cũng bị thương..." Cung Kỳ Diệp kéo cổ áo xuống để lộ ra xương quai xanh gợi cảm, ngón tay nhẹ nhàng để ở trên dấu vết gặm cắn của cô. Trên mặt bay lên rặng mây đỏ, bên tai hiện một tia hồng hồng khả nghi, Mạc Nghiên tức giận nói. "Anh đó là vết thương nhỏ, dùng nước miếng liếm một chút là được!"
"Vèo...." Mộc Trạch Uyên nhẹ nhàng dùng bàn tay che dấu độ cung nơi khóe miệng, ý cười ở giữa đuôi lông mày hoàn toàn bại lộ vẻ mặt của anh.
"Rinh -"
"Di động của em..." Sao Tiểu Vũ lại đột nhiên gọi cho cô? Mạc Nghiên như suy tư gì đó.
"Nghiên Nghiên! Cậu có nhìn thấy video trên internet không?"
"Video?"
"Chính là video làm tình của Phương Thiến Tâm a, còn có cả bạn gái của Long Ngạo Thiên, trên mạng đang điên cuồng lan truyền. Hơn nữa, nhà họ Phương đã phá sản, hừ! Quả nhiên là tiện nhân đều không có kết cục tốt, xứng đáng vì đã liều mạng tìm cậu gây phiền toái. À còn nữa, công ty của Long Ngạo Thiên cũng kề bên bờ vực đóng cửa, nhà họ Lăng cùng nhà họ Âu Dương gia cũng vậy. Thật không hiểu gần đây đã xảy ra chuyện gì, Nghiên Nghiên... Cậu còn nghe tớ nói không?"
Đầu bên kia điện thoại truyền liên tục một chuỗi lời nói làm cô có chút không kịp phản ứng. Mạc Nghiên mờ mịt nhìn 5 người đàn ông, bàn tay mềm mò vào túi áo khoác của Diệp Hàn Ngự rồi nắm ngón tay anh giải trừ khóa vân tay ở trên điện thoại xong liền nhanh chóng ấn link trang web có đăng video. Từng tiếng thét chói tai dâm mĩ chậm rãi vang lên, mà vai chính ở bên trong chính là bạn tốt Phương Thiến Tâm "đời trước" của cô và tiếp theo là ảnh chụp của Diệp Linh với một đám đàn ông khác nhau.
"Ừ... Mình đây..."
"Cái con Phương Thiến Tâm không biết xấu hổ kia có còn đi tìm cậu không? Nếu có thì đừng để ý đến cô ta a, cách 2 người phụ nữ kia càng xa càng tốt.... Blah blah - À mà Dịch Phong đột nhiên gọi cho tớ, chúng ta lần sau lại tiếp tục nói chuyện."
"Được rồi, tớ biết rồi!" Cúp điện thoại, Mạc Nghiên nguy hiểm nheo lại đôi mắt, ngón tay thon chống cằm Diệp Hàn Ngự. "Là các anh làm sao?"
"Là bọn anh." Đôi mắt đen hẹp dài ẩn chứa sự sắc bén, môi mỏng nhẹ nhấp giơ lên một đạo hình cung mê người. Diệp Hàn Ngự nắm tay bé con rồi mềm nhẹ mà in lại một nụ hôn. "Sợ hãi sao?" Thân mình thon dài nghiêng về phía trước, giống như chim đại bàng ở trong đêm đen, lãnh ngạo cô thanh rồi lại thịnh thế bức người, mặc dù trơ trọi đứng một mình nhưng khí thế phát ra lại chính là vẻ cường thế ngạo thị với trời đất.
"Người đàn ông của em đang bảo vệ em thì vì sao em phải sợ?"
Lông mi thật dài hơi hơi rung động, Mạc Nghiên nhẹ mím môi đỏ kiều nộn ướt át, cánh tay thon dài câu lấy cổ người đàn ông, giọng nói trầm thấp mà mị hoặc. Cô khi cười duyên quả thực giống như là yêu nghiệt hạ phàm, mê hoặc lòng người, điên đảo chúng sinh, phấn lưỡi hương mềm dò ra liếm môi anh, giữa môi răng gợi lên một sợi chỉ bạc mà ám. Nhìn môi mỏng gợi cảm của anh lây dính hơi thở của mình, cô mới tươi cười vừa lòng.
"Em chơi với lửa..."
Hành động này khiến đôi mắt đen vốn thâm trầm càng thêm u ám. Ngay khi bàn tay mềm của cô đụng chạm đến phần ngực anh thì lý trí của Diệp Hàn Ngự nhanh chóng mất khống chế. Anh gầm nhẹ một tiếng rồi cuồng tứ hôn lên cánh môi cô, trong thô bạo rồi lại không mất ôn nhu mà thăm dò hương thơm ở trong miệng cô, lưỡi cùng lưỡi giao triền tạo ra tình cảnh dâm mĩ.