Sau khi thương lượng ổn thỏa, Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư ôm chặt lấy Hắc Giác Đại ác ma Na Tháp Lỵ một lát, sau đó rời đi, ra vẻ mình bị thương nặng, liều chết lao ra khỏi vòng vây của Ma thú đại quân, nhanh chóng rời đi, vội vội vàng vàng trở về Thần Ma mộ tràng. Mặc dù triển khai thần thức khổng lồ, Dương Lăng không phát hiện có kẻ địch nào ở xung quanh Thiên Trụ Sơn, nhưng vì đề phòng bất trắc, hắn vẫn phái không ít Ma thú ra vẻ truy sát Kham Tát Tư, để tránh khỏi kẻ thù núp trong tối phát hiện ra quan hệ giữa mình và Kham Tát Tư. Huyết Trì đối với Ma thú đại quân mà nói có ý nghĩa rất quan trọng, Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư canh giữ Huyết Trì vì vậy cũng rất quan trọng. Trước mắt mà nói, để cho hắn tiếp tục với thân phận Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ, âm thầm trở thành một đội phục binh càng thích hợp hơn. Kẻ thù Thượng cổ Vu sư quả thật là cường đại, Dương Lăng không dám khinh thường, không muốn bại lộ toàn bộ thực lực trước mặt đông đảo Tài Phán Giả, không muốn dễ dàng bại lộ toàn bộ át chủ bài của mình. "Sắc Lôi Tư, truyền lệnh xuống, bắt đầu từ hôm nay, Ma Thú Thần Hệ ngừng mở rộng, tăng cường phòng ngự các vị trí chiến lược" Nhìn thấy Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư đã đi xa, Dương Lăng hạ lệnh. "Vâng thưa đại nhân" Phi Long vương Sắc Lôi Tư hiểu được đại chiến chính thức sắp bắt đầu. "La Đức Lý Cách Tư, lưu một đội Ma thú canh giữ Thiên Trụ Sơn, tuyên bố với bên ngoài ta bế quan tĩnh tu, nghiêm cấm bất cứ ai tiến vào" Dương Lăng vừa nói vừa nhìn Thi vu vương ở bên cạnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL "Vâng, thuộc hạ hiểu" Thi vu vương khom người nhận lệnh, nhanh chóng hành động, tăng cường phòng ngự các vị trí chiến lược. Sau khi tĩnh tu ba tháng ở Thiên Trụ Sơn, chuẩn bị ổn thỏa, Dương Lăng thu tinh nhuệ của Ma thú đại quân vào Không gian Vu tháp, sau đó trong một đêm tăm tối không có ánh trăng lặng lẽ rời đi. Tự mình tăng cường phòng ngự của hai Vị Diện thông đạo từ Không gian Vu tháp đi thông tới Ma thú lĩnh và Cự Long sơn mạch bằng rất nhiều Cấm chế, bày trọng binh canh giữ. Vị Diện thông đạo đi thông Ma thú lĩnh do Mãnh mã cự tượng Ba Đặc Lặc đã tiến giai đến Lưu Lãng Thần Thú dẫn một đám Thần giai ma thú canh giữ. Vị Diện thông đạo thông với Cự Long sơn mạch thì do Liệt hỏa tinh linh vương dẫn theo Đại quân Liệt hỏa tinh linh và Thần giai ma thú canh giữ. Không gian Vu tháp, là căn cứ và đại bản doanh của Ma Thú Thần Hệ nên không thể để xảy ra bất cứ sai sót gì. Vị Diện thông đạo khiến cho Không gian Vu tháp và bên ngoài giao tiếp dễ dàng, nhưng cũng ẩn chứa không ít nguy hiểm. Đối mặt với Tài Phán Giả cường đại của Chúa Tể, Dương Lăng không thể không đề phòng. Lúc cần thiết, thậm chí không tiếc hủy diệt Vị Diện thông đạo, hoàn toàn đoạn tuyệt kẻ thù với Không gian Vu tháp. Hô...... Sau khi chuẩn bị ổn thỏa, xác nhận không có cạm bẫy gì, Dương Lăng thông qua Vị Diện thông đạo ở Không gian Vu tháp trở lại Ma thú lĩnh, chuẩn bị sử dụng Truyền tống môn, trực tiếp Thuấn di từ Ma thú lĩnh đến Thần Ma mộ tràng, thần không biết quỷ không hay lẻn vào Ác Ma tòa thành hội hợp với Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư. Lần đầu tiên khi thăm dò Thần Ma mộ tràng, hắn đã để lại Linh hồn lạc ấn ở Lạc Nhật Sơn cốc, có thể dựa vào Linh hồn cảm ứng mà Thuấn di tới đó. Đáng tiếc, Hỗn Loạn Vị diện cách Thần Ma mộ tràng quá xa, thần thức mạnh hơn nữa cũng không thể nào trực tiếp Thuấn di đến Lạc Nhật Sơn cốc, chỉ có thể Thuấn di từ Ma thú lĩnh. Người đến người đi, ngựa xe như nước. Sau mấy trăm năm không thấy, Ma thú lĩnh đã thay đổi hoàn toàn. Công hội tụ tập, Thương hội san sát, trở thành tổng bộ của rất nhiều Đại Công hội và Đại Thương hội. Công hội Mạo hiểm giả rất khó khăn khi lập nên, giờ thế lực sớm đã trải rộng cả Thái Luân đại lục, trở thành Thương hội có số người lớn nhất, thế lực mạnh nhất của Đại lục. Người mặc một chiếc áo choàng màu đen, đầu đội một chiếc mũ lớn, Dương Lăng bước chậm trên con đường trong đêm, vừa đi vừa từ từ nhớ lại những thú vị và gian nan khi bằng hai bàn tay trắng dựng lên Ma thú lĩnh. "Nạp Tư huynh đệ. Ngươi không phải đi Hoàng Kim bờ biển sao. Sao lại nhanh trở về như vậy?" Ngoài Tửu quán tràn ngập mùi rượu, một tên râu rậm ăn mặc như Dong binh hỏi một tên Thợ săn chín sao trên áo thêu chín ngôi sao đang đi đến. "Hắc hắc, đêm nay là mỗi năm một lần tiểu thư Hải Nhi Bối Lý biểu diễn ở Ma thú lĩnh, cơ hội hiếm có như vậy, sao có thể bỏ qua được chứ?" Tên Thợ săn Nạp Tư cười cười, vỗ vai tên râu rậm, nói: "Áo Bác Thác huynh đệ, đi, nếu không nhanh thì ngay cả vé đứng cũng không mua được đâu" "Đi, đi. Từ mười năm trước sau khi nghe được tiếng đàn của tiểu thư Hải Nhi Bối Lý, ta không thể nào quên được." Dong binh Áo Bác Thác chạy nhanh đuổi theo tên Thợ săn Nạp Tư, nói tiếp: "Tuy nhiên, rất kỳ lạ, tại sao tiểu thư Hải Nhi Bối Lý mấy trăm năm nay không ngừng lưu lãng, mà hàng năm đều đến Ma thú lĩnh một lần?" "Ai biết được. Tuy nhiên, nghe nói tiểu thư Hải Nhi Bối Lý đã sớm tu luyện đến Thần Giai, vĩnh viễn đều xinh đẹp mê người như vậy. Nghe một vài Mạo hiểm giả có tư cách nói, rất lâu trước kia nàng từng là người phụ trách thực tế của Bố Lạp Đức thương hội, đa tài đa nghệ" "Rất kỳ lạ, một nữ nhân xinh đẹp mê người như vậy, cái gì cũng không thiếu tại sao hàng năm một lần đều đến Ma thú lĩnh, sao lại đánh lên tiếng đàn bi thương đến vậy?" Thợ săn chín sao Nạp Tư và Dong binh Áo Bác Thác vừa nói vừa đi qua bên cạnh Dương Lăng, tốc độ rất nhanh, đi thẳng đến Đại kịch viện gần Ma thú quảng trường. Hải Nhi Bối Lý? Người nói vô tâm, kẻ nghe cố ý. Nhìn đám Dong binh và Thợ săn đang hối hả, Dương Lăng vốn chuẩn bị xoay người đi liền chấn động. Hắn vốn lần này trở về chỉ muốn nhìn Lãnh địa mà mình phấn đấu mới có được, sau đó đi thẳng đến Thần Ma mộ tràng mở ra Huyết Trì thần bí. Không ngờ rằng, trong lúc vô tình lại nghe được tin tức của Hải Nhi Bối Lý. Một đôi mắt to đen náy, còn có sự lão luyện và khôn khéo như Nữ nhân viên công chức ở thành phố…. Một khuôn mặt u oán, nhanh chóng hiện lên trong lòng Dương Lăng. "Hoàng gia Đại kịch viện, là ai đặt ra cái tên này" Nhìn chữ lấp lánh trong bóng đêm ở xa xa, Dương Lăng cười cười, bước nhanh đến một góc tối heo hút, sau đó tay bắt Vu ấn, thông qua Thổ độn pháp thuật Thuấn di ra ngoài. "Hô" không một tiếng động Thuấn di đến phía sau Đại kịch viện, Dương Lăng lén lút đứng trong một góc tối, nhìn Đại kịch viện đầy ắp người. Trừ phi có người đi ngay qua bên cạnh, nếu không cho dù là một gã Thần giai cường giả cường đại cũng không thể nào phát hiện được trong bóng tối có một tên Hắc Y nhân đầu chùm mũ đứng đó cả. Giống như rạp hát ở Trái đất, trong Đại kịch viện đầy tiếng người, mọi người hưng phấn chờ mong Hải Nhi Bối Lý đến. Hoàng gia đại kịch trường vốn chỉ có thể dung nạp tám vạn người, giờ có ít nhất mười hai vạn người tiến vào, rất nhiều đứng ở trên các hành lang, trong ánh mắt uể oải không che được sự hưng phấn cuồng nhiệt. "Các vị, mời yên lặng, tiếp theo xin mời tiểu thư Hải Nhi Bối Lý xinh đẹp của chúng ta lên sân khấu" Một Mỹ nhân mặc bộ quần áo màu đen bó sát người, vóc người lả lướt lắc lắc thắt lưng đi lên đài. Vừa nói vừa hơi cúi đầu với mọi người. Trong nháy mắt, mọi người đang cuồng nhiệt trở nên yên lặng, đầy chờ mong nhìn lên đài. Đông...... Một tiếng đàn du dương, đột nhiên từ trong Kịch viện vang lên, thông qua Ma pháp trận được bố trí ở nơi bí mật gần đó truyền đến khắp mọi ngõ ngách của Đại kịch viện. Rõ ràng và du dương, như đánh ngay bên tai mình vậy. Tiếp theo, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Hải Nhi Bối Lý mặc quần áo màu trắng, tóc dài bay trong gió như một Tiên tử nhẹ nhàng từ phía sau đi tới. "Hải Nhi Bối Lý cảm ơn các vị đã ủng hộ" Sau khi hơi cúi đầu chào, Hải Nhi Bối Lý nhẹ nhàng đánh lên chiếc Cổ cầm. Lúc mới bắt đầu, âm thanh rất nhẹ nhàng, ung dung, khiến mọi người rất vui vẻ thoải mái. Tiếp theo, tiết tấu chợt biến đổi, như một cơn gió nhẹ nhấp nhô, như thời gian từ từ trôi ngược lại, kể lại kỷ niệm ngọt ngào khi gặp nhau. Cuối cùng, tiếng đàn biến đổi, tiếng đàn như khóc, mang theo nỗi bi thương vô tận, kể ra tình yêu say đắm…. Mỗi một nốt nhạc, đều khiến trái tim mọi người rung động, thấm vào Linh hồn mọi người. "Hải Nhi Bối Lý, nàng sao phải tự làm khổ mình vậy?" Nghe tiếng đàn bi thương, lại nhìn hai mắt đẫm lệ của Hải Nhi Bối Lý, Dương Lăng mơ hồ đoán được gì đó. Âm thầm thở dài, rồi lập tức Thuấn di ra ngoài. Nếu như trước kia, hắn hiểu được tâm ý của Hải Nhi Bối Lý, thì hắn tuyệt đối không ngại có thêm một Lĩnh chủ Phu nhân xinh đẹp. Nhưng bây giờ đối mặt với những tên Tài Phán Giả hung hãn, đối mặt với Chúa Tể chí cao vô thương thực lực không lường được, hắn không muốn làm liên lụy đến nhiều người mình yêu nữa.Từ sau khi Vưu Na gặp nạn, hắn thề vĩnh viễn sẽ không để người đàn bà mình yêu gặp bất hạnh nữa. Nếu có một ngày, có thể hoàn toàn tìm ra được Thượng cổ Vu sư ở đâu và đánh bại Chúa Tể chí cao vô thượng, đến lúc đó có lẽ còn có thể trở về…. Đinh...... Ngay khi Dương Lăng Thuấn di ra ngoài, một dây đàn bị đứt, như là tâm linh cảm ứng vậy, Hải Nhi Bối Lý trên đài loáng thoáng nghe được tiếng thở dài quen thuộc. "Hô" một tiếng, không để ý bay thẳng về phía góc tối mà Dương Lăng ẩn thân lúc nãy. Ở xa xa, loáng thoáng nhìn thấy một bóng đen càng lúc càng mờ nhạt, hoàn toàn biến mất trong bóng tối. "Dương đại ca, thật là ngươi, thật là ngươi sao?" Cảm giác khí tức quen thuộc đang tiêu tan trong gió, Hải Nhi Bối Lý xinh đẹp hai mắt đẫm lệ, thì thào tự nói, rồi mắt sáng rực lên, như nhớ đến cái gì đó. Như cơn gió lao ra ngoài Đại kịch viện, không để ý gì hết lao về Duy Sâm tòa thành cách đó không xa. Đáng tiếc, tìm tới tìm lui cũng không thấy dáng người quen thuộc trong giấc mộng. Tất cả, chân thật như xúc tu có thể chạm vào, cũng có thể như ảo giác. Đừng nói là Hải Nhi Bối Lý mắt đẫm lệ, mà ngay cả Thần giai cường giả thực lực mạnh nhất của Ma thú lĩnh, cũng không hề phát giác ra ở sâu trong đám mây đen, có một gã Hắc y nhân. Ma thú lĩnh là giang sơn năm đó mình trải qua rất nhiều đau khổ mới đoạt được, nhìn một chút rừng rậm Đặc Lạp Tư mà mình đã sống, hắn lập tức bắt Vu ấn, thông qua Truyền tống môn truyền tống ra ngoài, trở lại Thần Ma mộ tràng xa xôi. Nơi đó có chiến trường của Thượng cổ Vu sư năm nào, có Huyết Trì thần bí đang chờ đợi hắn thăm dò. [/I] Ma Thú Lĩnh Chủ.