Ma pháp truyền tống trận, tên của nó có ý nghĩa, chỉ cần dùng ma pháp lực kích hoạt thì trong nháy mắt có thể chuyển một thứ gì đó đến nơi khác. Đây là công cụ có ý nghĩa chiến lược rất lớn. Đáng tiếc trên Thái Luân Đại Lục, chỉ có Không gian hệ ma pháp sư mới có năng lực bố trí sơ cấp truyền tống trận, hơn nữa mỗi lần cũng chỉ có truyền tống được vài người. Theo truyền thuyết, Thánh giai Không gian hệ ma pháp Sư cũng chỉ có thể một lần truyền tống hơn 100 người mà thôi. Ngoài ra mỗi lần truyền tống cũng hao phí không ít năng lượng, cho nên Ma Pháp truyền tống trận trên khắp Thái Luân đại lục cũng không nhiều lắm. Khác với ma pháp Sư cả ngày khổ tu ma pháp, Địa tinh tộc dựa vào kỹ xảo, thông qua máu huyết ma thú vẽ ra các loại ma pháp trận có thể thuấn phát các loại ma pháp cấp thấp. Trong đó Không gian ma pháp cũng không ngoại lệ. Căn cứ theo điển tịch ghi lại, 100 năm trước, từng có một gã Địa tinh dùng máu huyết ma thú Không gian hệ thành công vẽ ra một cái sơ cấp ma pháp truyền tống trận. Mặc dù thủ nghệ đã thất truyền, nhưng Địa tinh trưởng lão tin tưởng chỉ cần có số lượng lớn ma thú máu huyết Không gian hệ, tự mình cũng có thể lãnh đạo tộc nhân thành công vẽ ra hai toà ma pháp truyền tống trận. Việc này không nên chậm trễ, sau khi thương lượng xong, ba người quyết định chia ra hành động. Địa tinh trưởng lão phụ trách kiểm tra điển tịch, lục lọi các phương pháp vẽ ma pháp truyền tống trận, Cổ Đức phụ trách chỉ huy võ sĩ phong toả sơn động đồng thời phái ra một đội trọng binh Thực nhân ma bảo vệ, Dương Lăng thì phụ trách tiến sâu vào Đặc Lạp Tư sâm lâm liệp sát ma thú Không gian hệ. "Lĩnh chủ đại nhân, ở sâu trong Đặc Lạp Tư sâm lâm ma thú hoành hành, ngài ngàn vạn lần phải cẩn thận. Ta có thể phái vài tên Địa tinh võ sĩ đi cùng ngài được không?" Mặc dù biết Dương Lăng tuỳ thời có thể gọi ma thú đại quân về tác chiến, nhưng Địa tinh trưởng lão vẫn còn lo lắng. Phái vài tên Địa tinh võ sĩ cùng đi? Nhớ tới thân thể gầy yếu của Địa tinh, Dương Lăng lắc đầu cười khổ, dựa vào tốc độ của thú một sừng. Nếu mình gặp phải nguy hiểm gì cũng có thể kịp thời lùi lại. Mang vài tên Địa tinh võ sĩ chẳng những bình thường không giúp được gì, ngược lại vào thời điểm quyết định nói không chừng còn làm hỏng chuyện. "Trưởng lão, quên đi. Ngươi nắm lấy thời gian này chỉ huy tộc nhân vẽ ma pháp trận đi!" Lắc lắc đầu Dương Lăng cự tuyệt đề nghị của Địa tinh trưởng lão Thấy Dương Lăng lắc đầu cười khổ, Địa tinh trưởng lão cũng tự biết, trên phương diện này tộc nhân của mình không giúp được gì, liền khom người hành lễ rồi lui ra. Bất quá, mặc dù vũ lực không đủ, nhưng hắn tin tưởng dưới sự cố gắng, qua một đoạn thời gian tuyệt đối có thể làm Dương Lăng kinh ngạc. Trong mỗi thành viên Địa tinh tộc, tự hào nhất chính là kỷ xảo vẽ ma pháp trận cùng sự linh mẫn của hai tay và tri thức uyên bác! Căn cứ theo điển tịch ghi lại ở thời kỳ xa xưa, tổ tiên bọn họ dân số rất đông và có lãnh thổ rộng lớn, sáng tạo ra bao nhiêu máy móc lộng lấy và nền văn minh. Hàng ngàn năm sau, mặc dù tuyệt đại bộ phận kỹ thuật đều đã thất truyền. Nhưng Địa tinh trưởng lão tin tưởng nếu có điều kiện thuận lợi, không cần cả ngày chạy khắc nơi tìm kiếm lương thực, tuyệt đối có thể chế tạo ra cái gì đó khác với mọi người. "Đại nhân, Thực nhân ma thật sự có thể tin tưởng được không?" Cổ Đức chau mày, ngũ thải tinh thạch giá trị thật sự rất lớn nên không thể xem nhẹ. "Ta sẽ để Song đầu Thực nhân ma Bố Lạp Tư lại, phân phó hắn nghe ngươi ra lệnh mà làm việc!" Trầm ngâm chốc lát Dương Lăng nói tiếp: "Về đối ngoại thì cứ lấy danh nghĩa thành lập binh doanh phong toả đoạn đường vào sơn cốc. Đối nội thì lấy lý do phong toả bảo vệ Thần Miếu, nghiêm cấm bất cứ kẻ nào tiến vào!" Nghĩ tới nghĩ lui, Dương Lăng cảm giác Thực nhân ma đáng tin cậy hơn hết. Hiện nay, đừng nói là những võ sĩ loài người, ngay cả Bán Thú nhân vừa mới quy phục cũng không thể giao những nhiệm vụ quan trọng. Bởi vì tự mình nắm trong tay linh hồn song đầu Thực nhân ma Bố Lạp Tư giống như một đầu ma thú thuần hoá, nên tuyệt đối sẽ không phản bội. Để hắn chỉ huy đám Thực nhân ma kia sẽ tuyệt đối tuân lệnh, sẽ không dể dàng để lộ tin tức. Ngoài ra, Thực nhân ma có thể cuồng hóa, sức mạnh vô hạn, tin tưởng nếu bọn họ bảo vệ sẽ không có người nào có can đảm xông vào "Hảo, Ta đi an bài mọi chuyện. Đại nhân, tiến sâu vào Đặc Lạp Tư rừng rậm, hết thảy phải cẩn thận". Khom lưng hành lễ, Cổ Đức cũng nhanh chóng thối lui, phong toả sơn cốc là một chuyện không nên trì hoãn, càng nhanh càng tốt, để tránh đêm dài lắm mộng. An bài thỏa đáng xong, Dương Lăng cũng nhanh chóng lên đường, đi tới Đặc Lạp Tư rừng rậm bao la. Vốn, chuyến đi này rất hung hiểm, hắn tịnh không muốn mang theo thiên hồ Vưu Na. Nhưng do nàng kiên trì khẩn cầu, không thể làm gì khác hơn hắn liền mang nàng theo. Vưu Na mặc dù không thể cận chiến, nhưng dù sao nàng cũng là cao cấp ma pháp sư. Không những thi triển được các loại ma pháp, còn có khả năng bố trí ảo trận, tại thời khắc quan trọng có lẽ cũng cố thể giúp ích rất lớn. Vì tận dụng thời gian nhanh nhất, Dương Lăng và Vưu Na trục tiếp ngồi trên thú một sừng phóng đi. Thể lực Vưu Na thật sự không đánh nhắc tới, Nếu cùng nàng đi bộ cũng không biết năm nào tháng nào mới có thể tiến sâu vào Đặc Lạp Tư rừng rậm. "Vưu Na, chẳng lẽ trên Thái Luân Đại Lục, thật sự chỉ còn lại mấy thiên hồ các ngươi?" Ôm thân hình lã lướt của Vưu Na, thản nhiên hít ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên người nàng toả ra, rất nhanh, Dương Lăng phát hiện sắc mặt nàng đỏ bừng, tựa hồ rất khẩn trương. Bất đắc dĩ vì chuyến đi này, họ phải ngồi chung thú một sừng thôi. Không thể làm gì khác hơn là chuyển chú ý của nàng sang nơi khác. . "Ân, hình như là vậy, ta cũng không biết cụ thể!" Vưu Na ngượng ngùng quay đầu lại nhìn Dương Lăng ở phía sau nói : "Bất quá, thiên hồ chúng ta có một loại cảm ứng huyền ảo, có thể cảm ứng được chính xác có tộc nhân trong vòng ngàn dặm xung quanh hay không." Dưới sự dẫn đạo của Dương Lăng, Vưu Na bình tĩnh trở lại, chậm rãi trả lời. Từ lịch sử bán thú nhân, nói đến chiến thần thần tích thiên hồ nhất tộc là những anh hùng, nói đến dối trá hèn hạ là những người giáo đình.... "Nếu không phải giáo đình hèn hạ, có lẽ bán thú nhân chúng ta cũng đã có thể có một quốc gia độc lập và một lãnh thổ nhất định, nếu không phải bị ép buộc, thiên hồ nhất tộc cũng đã không phải đi tới tân đại lục ở hải ngoại, có lẽ hôm nay ta và các tỷ muội đã vô ưu vô lo sinh sống ở băng xuyên xa xôi!"" Nhớ tới những tai hoạ của tộc nhân, Vưu Na không khỏi âm thầm rơi lệ, đôi vai run lên, tựa trong lòng Dương Lăng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL "Bây giờ, ta không có năng lực thay đổi chuyện gì, nhưng có thể cam đoan trong lãnh địa của ta, bán thú nhân và loài người giống nhau, cũng hoàn toàn có địa vị và quyền lợi như nhau." Ôm Vưu Na trong tay, Dương Lăng nói tiếp: "Sau này ngươi cùng Ngải Lỵ Ti có thể gọi ta là Dương đại ca, không cần phải gọi là "Chủ Nhân" nữa!" "Ân, Dương đại ca ……" Vưu Na nhẹ nhàng kêu một tiếng, lẳng lặng tựa vào lòng Dương Lăng. Nghe thấy tiếng tim đập của hắn, không biết vì sao, khuôn mặt của nàng càng ngày càng đỏ lên. Trên đường tới vùng phụ cận sơn cốc con nhện, nhìn những cây cối màu đỏ cổ quái, Dương Lăng trong lòng chợt nhớ tới thi thể Tri chu quái trong Không gian giới chỉ. Máu huyết của ma thú Không gian hệ rất trọng yếu, nhưng trong khoảng thời gian ngắn không biết đi đâu tìm kiếm, còn không bằng trước tiên dùng máu trong cơ thể con nhện quái luyện chế ma thú huyết châu, chuẩn bị dùng khi khẩn cấp. Dương Lăng dừng lại trong một sơn cốc nhỏ, hắn triệu hồi toàn bộ ma thú đại quân ra hộ pháp, sau khi ngồi xuống, lấy thi thể Tri Chu quái ra chuẩn bị luyện chế ma thú huyết châu. Bởi vì trong lúc lấy máu thuần hoá thiên hồ Vưu Na, nàng đã biết một chút bí mật của mình, cho nên không cần tị hiềm gì trước mặt nàng. Tri Chu quái thân thể khổng lồ, mặc dù đã bị mất một lượng lớn máu tươi nhưng bởi vì kịp thời đem thi thể nó thu lại cho nên phần còn lại cũng không ít. Ngắn ngủi trong thời gian nửa thời thần, hắn đã luyện chế ra 200 khoả huyết châu. Khi xác nhận trong cơ thể con nhện quái không còn lại bảo bối gì, Dương Lăng bèn tuỳ ý ra lệnh cho đại quân con nhện tiến lên cắn xé thi thể con nhện quái. Tự mình lấy tinh hạch trong cơ thể con nhện quái ra cầm trên tay, cẩn thận cảm giác năng lượng ẩn chứa bên trong. Làm một đầu cửu cấp ma thú, thực lực của Tri Chu quái không phải chuyện đùa, nếu không phải bị màn sương trắng làm tiêu hao đại bộ phận thực lực thì mọi người chưa chắc đã giết được nó. Cầm tinh hạch của nó trong tay, Dương Lăng cảm giác được một cổ ma lực khổng lồ ba động, so với tinh hạch của cửu đầu xà quái lợi hại hơn rất nhiều. "Dương đại ca, đây là tinh hạch của Tri Chu quái?" Cảm giác được ma lực khổng lồ ba động, Vưu Na không khỏi nhớ tới sự kinh khủng của Tri Chu quái, nghiến răng nghiến lợi. "Hắc hắc, đúng vậy, đây là tinh hạch của nó!" Thấy Vưu Na nghiến răng nghiến lợi Dương Lăng không cần suy nghĩ nhiều cũng rõ chuyện gì xảy ra, nói: "Bất kể khi nó còn sống lợi hại bao nhiêu, cũng thua trong tay chúng ta, chết cũng không có chổ chôn!" Chết cũng không có chỗ chôn? Tiếp nhận tinh hạch màu đỏ trong tay Dương Lăng rồi Vưu Na hung hăng bóp chặt hận không được đem nó đặt ở dưới chân mà giẫm. Nhớ tới tộc nhân mấy ngàn năm qua chịu khuất nhục, không khỏi hai mắt đỏ bừng. Đang lúc, Vưu Na chuẩn bị trả tinh hạch lại cho Dương Lăng, thì đột nhiên một chuyện bất ngờ xảy ra! Vẫn cầm tinh hạch con nhện quái đổi qua đổi lại thì lang chu vương đột nhiên nhảy nuốt lấy tinh hạch, rồi lâph tức đứng iên trên mặt đất, bộ giáng đáng thương nhìn Dương Lăng. "Thiên a,súc sanh này, động tác thật là nhanh!" Đối với ma pháp sư mà nói, tinh hạch con nhện quái tuyệt đối là bảo bối có giá trị liên thành, nhưng đối với Dương Lăng mà nói, nó cũng chỉ là trận nhãn vu trận mà thôi. Vốn, hắn chuẩn bị cho lang chu vương nuốt vào, hy vọng nó có thể tiến hoá. Thấy lang chu vương đáng thương hề hề nhìn mình, xao xao đầu nó cũng không hề nói thêm gì. Nuốt chững tinh hạch Tri chu quái sau đó lang chu vương kiệt lực hấp thu năng lượng khổng lồ của nó. Thân thể nó chậm rãi từng chút từng chút biến đổi, trên người hiện lên một vòng hồng quang nhàn nhạt, lân giáp trên người càng ngày càng dày, càng ngày càng chắc chắn thêm. Nhưng càng thêm cổ quái chính là, hai bên thân thể dần tiến hoá thành một đôi cánh, một đôi cánh dài đến 3 thước màu đỏ! Hoan nghênh dịch giả doisay tham gia dịch cùng anh em bộ này. Ma Thú Lĩnh Chủ.