Từ sau đêm qua, ma thần sớm đã không còn là ca ca ôn nhu, yêu thương nàng hết mực, hắn bây giờ mới chính là hắn, là một ma thần lãnh khốc, tàn bạo.
" Ngạn Nhi, vô ích thôi!
Từ trước đến giờ ta chưa từng xem nàng là muội muội... " hắn thẳng thừng đập tan hy vọng của nàng.
Y Ngạn như hụt hẫng, ngẩn mặt để lệ lạnh chảy dọc xuống cằm, há miệng chẳng nói nên lời, giấc mơ của nàng tan biến. Ca ca yêu quý, chúng yêu thân thiết, phu quân hoàn hảo, mọi thứ đều bị hắn đập tan.
Ma thần đứng đó, ngạo nghễ nâng cằm nàng, đôi mắt lạnh như băng của hắn tăng làm thêm phần lãnh khốc.
" Ngạn Nhi, suốt đời suốt kiếp này của nàng...chỉ được phép làm ma hậu của ta! " hắn nói, rất chậm rãi, còn nhấn mạnh từng chữ, như muốn Y Ngạn phải nhớ rõ câu này.
Không đợi nàng kịp tiếp nhận, ngay lập tức, hắn cúi xuống muốn bòng nàng lên, cánh tay hắn còn chưa chạm vào, nàng lại hoảng loạn, vừa đánh vừa đá, xua đuổi hắn.
" Tránh ra, đồ ác ma! Ngươi đừng đụng vào ta! " Y Ngạn quát tháo.
Hành động ngu ngốc của nàng thành công chọc điên hắn, dùng thần lực khóa thân nàng, khiến toàn thân nàng xụi lơ như bị điểm huyệt, hắn tự do bòng nàng lên, bắt đầu cho màn tra tấn.
Y Ngạn được hắn đặt lên giường, nước mắt giàn giụa nhìn hắn chuẩn bị c.ưỡng hiếp nàng, cái miệng nhỏ của nàng không ngừng cầu xin hắn.
" Tinh Vương Minh, đừng làm vậy! Đừng...
Ta sợ lắm! Đau lắm, ta đau lắm! "
" Không đau nữa đâu! " ma thần sờ lên bọng mắt sưng húp của nàng, nụ cười tà mị của hắn không thản xuống.
" Ngoan, lần này ta phạt nhẹ!
Nàng ngoan ngoãn ta sẽ không làm nàng đau! "
Nam nhân kia thều thào, lời lẽ không ăn nhập với hành động, hắn nói xong lùi chúi đầu, đưa đầu lưỡi ẩm ướt liếm những giọt nước mắt. Từ da mặt mỏng manh của nàng, hắn có thể cảm nhận được nàng run lên, sợ hãi biết nhường nào.
Ấy thế mà, hắn chứng kiến biểu cảm đó của nàng, vẫn còn cười được, còn cười rất thỏa mãn, cứ như đây là việc hắn thích làm với nàng nhất.
" Không, ta xin ngươi...dừng lại đi! " Y Ngạn mấp máy bờ môi căng mọng.
Tinh Vương Minh càng nghe càng yêu, tâm ma của hắn lần này không cần thức tỉnh, thì dục vọng trong hắn cũng sai khiến hắn làm chuyện tàn nhẫn với Y Ngạn.
Môi mọng của nàng bị hắn chiếm lĩnh, công thành đoạt tất, đến khi nàng trợn trắng hai mắt vì thiếu dưỡng khí hắn mới chịu buông tha, còn đặt ngón tay thô của hắn lên, sờ lên bờ môi vừa bị hắn dày vò.
Y Ngạn nói hết nổi, ngoài nước mắt nhạt nhòa của nàng chảy xuống, cả cơ mặt của nàng đều bị hắn làm cho cứng đờ.
Cơ thể nàng mềm nhũn, chẳng có lấy một cảm giác, Tinh Vương Minh quỳ trên nệm, kéo chân thon nàng nâng lên, nhìn nàng với đôi mắt đang ầng ậng lệ, mặt hắn lại tăng thêm phần tà ác, tâm dấy lên ý nghĩ, muốn nàng phải nhìn rõ hắn chiếm đoạt nàng lần nữa, bắt nàng khắc sâu trong đầu óc những cảnh tượng tan nát cõi lòng.
" Ma hậu của ta, ngoan ngoãn tiếp nhận hình phạt đi!
Nàng không bao giờ thoát khỏi ta được đâu! " hắn cất giọng bỡn cợt, cười lên cho sự chiến thắng của hắn, cười trên chính nỗi đau của Y Ngạn.
Hắn cởi bỏ đôi hài đính trân châu quý giá, để lộ đôi bàn chân trơn mịn, trắng nõn nà, những ngón chân chút chích, be bé cực kì đáng yêu, hắn sờ soạng từng ngón chân, đôi mắt ánh lên sự yêu chiều.
Y Ngạn không thể giãy nảy, nước mắt mặn chát như nước biển dâng trào nhòe đi đôi ngươi, nàng nhìn rất rõ hắn đang càn rỡ, chỉ có thể khóc mà không làm gì được.
" Tinh Vương Minh...ta đau lắm...
Đừng làm nữa... " nàng cất giọng yếu ớt xin hắn.
Đôi mắt nhỏ kia hiện lên sự lạnh lẽo, Tinh Vương Minh vừa hôn lên từng ngón chân bé nhỏ, vừa thì thào lời ghê rợn.
" Vô ích thôi!
Trước đây ta đã quá cưng chiều nàng...nên mới để nàng yêu kẻ khác...
Bây giờ...ta sẽ không để nàng tự do nữa đâu! "
Nam nhân ấy cố tình kéo chân nàng lên cao hơn nữa, để phần váy đỏ tụt xuống, lộ ra cặp chân nuột không tì vết, hắn đặt môi lên bắp chân, quét đôi môi nóng hổi qua làn da mềm mại như bông lên gần hoa viên của nàng, để nàng nhìn cho thật rõ cách hắn hành hạ tâm trí nàng ra sao.
" Ngạn Nhi!
Có thích cách ta cưng chiều nàng như này không? " hắn thều thào lời nói đê hèn.
Đôi chân nhỏ bị hắn ôm trọn, hôn hít chẳng thiếu chỗ đâu, rồi hắn lại thò hai bàn tay dơ bẩn, mò vào trong, thô bạo xé chiếc quần bên trong, xiêm y trên người nàng vốn bị hắn xé rách, giờ lại bị làm cho tan nát lần nữa, chẳng còn thứ gì có thể che đậy phần dưới của nàng.
Hắn làm càn, cho ngón tay vào hoa viên nhỏ, phá phách cho đến khi nó ngập nước mới chịu rút tay ra.
Những ngón tay dài, dính đầy chất dịch trắng, hắn đưa ra trước mặt Y Ngạn, nhúc nhích những ngón tay, để chất dịch nhấp nháp tạo ra những hình vòng cung như mạng nhện, nhục mạ Y Ngạn.
" Ma hậu của ta...
||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về! |||||
Nàng nói không cho ta động vào người nàng...thế sao...
Chỗ đó lại ra nhiều nước thế kia? "
" Đồ khốn nạn! "
Y Ngạn mắng hắn, ứa cả nước mắt, đau thương quấn lấy tâm trí lẫn thề xác, khiến nàng ngửa cổ gào lên, chẳng nói được thêm lời nào nữa.
Tinh Vương Minh dùng tay kia kéo đầu nàng xuống, cho nàng xem ngón tay dính đầy mật ngọt của nàng cho vào miệng hắn, làm nàng muốn nôn, kinh tởm hắn đến cùng cực.
" Nào...cho ta xem cơ thể này chống đối như thế nào! " hắn làu bàu.
Không một động tác thừa, bắt đầu lột sạch đồ nàng ra, để cơ thể trần như nhộng, chi chít những vết hoan ái chưa lặng đi, phơi bày trong không khí.
Hắn cởi bỏ chiếc thắt lưng của mình, từng lớp từng lớp áo bỏ xuống sàn, khoe thân tráng kiện, múi cơ cuồn cuộn, dũng mãnh như một vị tướng, kéo lấy tay Y Ngạn đặt lên khuôn ngực rắn rỏi của hắn.
" Ngạn Nhi, nàng thích không?
Ta rất đẹp đúng không? " hắn hỏi một câu.
Gớm ghiếc làm sao, trong mắt Y Ngạn bây giờ, hắn là ma quỷ, không còn là ca ca nàng hết mực kính trọng. Đôi mắt hồ ly nhắm ngay tức thì, hắn không cho nàng toại nguyện, bóp lấy mặt nàng, banh đôi mắt nàng ra, bắt nàng phải mở mắt xem hắn cùng nàng hoan ái.
Ma thần đó, đưa môi mỏng ngậm nụ hoa hồng hào, kéo hai chân thon đặt lên bả vai rộng, chẳng cần biết bên dưới đã sẵn sàng hay chưa, hắn cứ thế thúc mạnh vào trong, khiến Y Ngạn đau chết đi sống lại, mặc dù đã có chất nhờn, nhưng vẫn không làm giảm đi sự đau đớn, nàng mở to đôi mắt, thét trong đầu.
Nước mắt như giọt sương dâng trào như thác đổ, hoa viên chật hẹp bị công kích đột ngột, trầy xước, đau rát vô cùng. Cơn đau hôm qua chưa dứt, hôm nay lại phải tiếp nhận, hắn thô bạo kéo cái chày của mình ra một đoạn, rồi lại nhấp mạnh vào trong.
Cô nương nhỏ ở bên dưới, cảm nhận cơn đau thấu trời xanh, chưa bao giờ lại đau đến mức này, còn đau hơn cả lần đầu của nàng. Hắn tách hai chân nàng ra, quấn quanh hông, thẳng người nhấp hông liên tục.
Vầng trán rộng của hắn bắt đầu đổ mồ hôi, hắn cúi xuống đưa chiếc lưỡi bỏng rát, liếm sạch mật ngọt tiết ra trên cổ nàng, còn nhấm nháp, trông tởm lợm cực kì.
" Ngạn Nhi, nàng thích không? " hắn thủ thỉ bên tai nàng.
" Thích? "
Hắn đang hỏi cái gì? Y Ngạn chỉ thấy đau đớn, mỗi một việc hắn làm điều là nhát dao chí mạng đâm sâu vào trái tim nàng, cướp đi lần đầu của nàng, chia cắt nàng vào lang quân, lại hành hạ thân xác nàng như một hình phạt.
Thử hỏi, nàng nên thích chuyện gì từ hắn đây? Bây giờ thứ mà Y Ngạn nghĩ đến, là chóng kết thúc màn tra tấn này.
Giọt lệ quý giá của nàng rơi không ngừng nghỉ, càng rơi bao nhiêu, ma thần kia càng bị dục vọng xâm chiếm nhiều bấy nhiêu, bắt đầu điên cuồng chiếm lấy nàng, bên dưới luận động mạnh mẽ, làm cơn đau tăng gấp bội, hoa viên mềm mại đau rát, ửng đỏ.
Khuôn ngực của Y Ngạn bị hắn vần vò, in lên những dấu tay gân guốc, nơi nào trên người nàng cũng có dấu vết bầm tím, là dấu hôn của hắn.
Đôi môi đỏ mọng như cà chua chín, xơ xác, tèm lem mật ngọt của hắn, mồi hôi và nước mắt túa ra, ướt đẫm mái tóc dài. Hắn ở bên trên không có biểu hiện gì khác, ngoài sắc mặt lạnh tanh, hơi đỏ vì hưng phấn, thỏa sức hưởng thụ.
" Ma hậu của ta...ưm... " hắn kêu rên.
Bẩn tai làm sao, Y Ngạn không muốn nghe không muốn nhìn, nhưng mỗi lần nàng nhắm mắt hắn lại tăng tốc, thúc mạnh vào trong, thứ đó bành trướng khiến nàng đau nhói, mở mắt theo bản năng.
Lúc này, hắn lại thẳng lưng, đột ngột dừng nhịp, không phải tha cho nàng mà hắn đang muốn kéo dài hình phạt, dồn hết sức đâm xuyên đến lút cán.
Một nhấp, cô nương nhỏ hít vào một hơi vì chưa kịp thích nghi, nước mắt trào ngược, thứ kia xuyên tới chỗ sâu nhất của nàng.
Nhấp thứ hai, nàng ngửa cổ, hé môi rồi rên lên vài tiếng.
Lần thứ ba, bờ mông trắng noãn bị tay hắn bóp mạnh, móp méo, mất đi hình dạng, hoa viên cô nương cũng bắt đầu co bóp theo tiết tấu, bao bọc ôm trọn người huynh đệ của hắn.
Nhấp thứ tư hắn không để cho nàng kịp thở liền lấy ra rồi cắm vào thêm lần nữa, tiếp đó nhanh chóng thúc vào, Tinh Vương Minh vòng tay ôm lấy cả hai đùi rồi điên cuồng xỏ xiên.
Chẳng biết trôi qua bao lâu, khi hắn gầm lên thứ tiếng cuồng nộ trong cuốn họng, cùng với đó là một dòng chất lỏng sánh quyện phóng thích thẳng vào trong cơ thể mềm mại, thì màn tra tấn kia mới dừng hẳn.
Hắn chống hai tay, ở bên trên thở dốc như một con khuyển, khóe miệng nhếch lên đầy thỏa mãn, dùng ngón tay dơ bẩn quẹt đi giọt lệ nóng ấm trên mặt Y Ngạn.
Công chúa nhỏ nằm bất động, môi khô khốc run lên, hắn vẫn chưa chịu dừng, thật sự muốn nàng chẳng thể bước xuống giường được nữa, tiếp tục dày vò đến khi nàng quá đau đớn mà ngất đi.