Linh mục cũng đi theo binh lính tiến vào mật thất, bọn họ cầm giá chữ thập đang chuẩn bị thi pháp, lúc này đột nhiên một trận sáng lóa xuất hiện ở chính giữa ma kính, hình bóng của những người bên trong mật thất cùng một lúc đều bị co rút, biến dạng. Binh lính ở bên ngoài mật thất nhìn thấy cảnh tượng này đều sợ hại tới mức không một ai dám tiến vào, biểu tình của Joshua lúc này vô cùng nghiêm túc, đúng là năng lực cường đại của ma kính này nằm ngoài dự kiến của nàng.
Hiện tại không ai có đủ can đảm đến gần ma kính, còn những linh mục ở trong phòng ngủ cũng không có cách nào phong ấn ma kính. Joshua nhìn linh mục cùng binh lính ở trong phòng ngủ, hạ lệnh: "Các ngươi chậm rãi đi tới gần cửa của mật thất, vừa đọc thần chú vừa tiếp cận, nhìn xem có thể phong ấn nó hay không."
"Nhưng mà,điện hạ....." Một vị linh mục do dự mà nói ra ý nghĩ của chính mình: "Nhưng những phương pháp phong ấn còn lại đều bắt buộc phải đến gần ma kính, như bây giờ xác thật là chúng ta không thể tới gần....Nếu không.....Nữ vương bệ ha......"
"Không được!" Joshua không chút nghĩ ngợi liền phản bác: "Vốn dĩ từ đầu là vì cứu bệ ha, làm thế nào mà có thể đưa bệ ha đi vào mạo hiểm!"
"Các ngươi tựa hồ đang bàn luận rất hăng say." Chris đột nhiên xuất hiện ở trong phòng, không đợi mọi người kịp phản ứng liền dùng ma pháp, tất cả mọi người trong phòng ngủ ngoài trừ Sattler thì trong nháy mắt đều hóa thành tro bụi phiêu tán trong không khí.
Sattler ngây ngẩn cả người, nàng lần đầu tiên chứng kiến phương thức giết người thâm sâu như thế này, nhưng không hề có sự sợ hãi, bởi vì nàng cảm thấy Chris vẫn luôn là Chris của nàng.
Phòng ngủ không còn một ai dám tiến vào, Chris nhìn Sattler, mặt không hề có biểu cảm, thậm chí âm điệu trong giọng nói cũng không có cảm xúc: "Ta như vậy thì nàng vẫn còn thích sao?"
"Thích a, bởi vì Chris vẫn luôn là Chris." Sattler nở một nụ cười tươi, chuyện sinh tử của người khác đối với nàng mà nói cũng không quá quan trọng.
"Vậy ta sẽ xử lý những nam nhân mà nàng không cần nữa." Chris cũng không để ý đến việc Sattler có chấp nhận hay không, hắn liền dùng ma pháp đem toàn bộ người trong vương quốc tan biến như mây khói. Hắn đã không vừa mắt những nam nhân đó từ rất lâu rồi, đám nam nhân dơ bẩn đó cũng dám đụng vào Sattler của hắn, không thể tha thứ! Đụng vào một chút, thậm chí là nhìn lướt qua người Sattler, một chút đều không thể giữ lại!
"Rõ ràng là có không ít nam nhân tốt...." Sattler cảm thấy đáng tiếc, nàng còn chưa có hưởng qua tư vị của những nam nhân đó mà.
Chris cũng không nói gì cả, vẫn duy nhất một bộ dáng lãnh đạm, bình tĩnh, nhưng giây phút tiếp theo cả hoàng cung liền bắt đầu sụp đổ, lần xảy ra bất ngờ này lại dọa Sattler hết hồn.
"Ma kính sẽ bị hủy đó!" Sattler kéo trường bào của Chris muốn hắn đi cứu lấy ma kính kia, Chris thì bế Sattler lên rồi biến mất.
"Ma kính đã sớm trở nên vô dụng, phong ấn đã sớm giải trừ rồi."
Một lần nữa xuất hiện chính là ở một tòa lâu đài trong rừng rậm, bọn họ liền xuất hiện ở ngay ban công của phòng ngủ chính, Chris ôm Sattler hướng đến chiếc giường.
"Đây là lâu đài của ta."
"Vậy chàng đúng là Ma Vương, không còn ai khác nữa sao?"
Sattler nói nhưng Chris cũng không có trả lời, ngược lại hung hăng mà cắn một ngụm lên cổ của Sattler, Sattler kêu lên một tiếng, nàng không nghĩ rằng Chris sẽ cắn nàng.
"Tốt thôi, cùng chàng ở bên nhau là đủ rồi." Sattler kéo quần áo của Chris, muốn đem quần áo trên người Chris cởi ra hết.
Chris cũng không đáp lời lại, trực tiếp dùng ma pháp đem quần áo của hai người đều lột sạch, không hề có màn dạo đầu ướt át liền tiến thẳng vào thân thể của Sattler. Cũng đã quen với hành động này của Chris nên nàng không có cảm giác đau đớn khi hai thân thể kết hợp, ngược lại còn tạo cho bản thân một thói quen tự tìm kiếm khoái cảm lúc cả hai hoan ái.
Chris ở trên giường từ trước đến nay đều bình tĩnh giống như việc làm tình chỉ đơn thuần là xử lý một công việc, hoặc chỉ để phát tiết, thỏa mãn nhu cầu, nhưng chính lúc này đây đã có sự khác biệt. Sattler phát hiện trong ánh mắt của Chris không hề giống như trước đây luôn lạnh lùng,ánh mắt không hề gợn sóng, nay ngược lại lóe lên sự hưng phấn, Sattler lần đầu tiên mỉm cười rồi hôn lên đôi môi của Chris. Phải chăng trước đây hắn làm tình đều tỏ ra lạnh nhạt là đang phát tiết sự bất mãn khi nàng luôn muốn những nam nhân khác ngoài hắn? Sattler đối với loại suy đoán này của mình nảy sinh cảm giác thú vị.
Hơn thế nữa hình như Chris bắt đầu để ý đến cảm thụ của nàng, ít nhất là động tác ra vào không còn tàn bạo, mặc kệ làm nàng đau như trước đây. Tuy rằng cũng không thể nói là có kỹ xảo hơn, nhưng đều nhắm đến chỗ mẫn cảm của Sattler mà chiếu cố.
dương v*t mạnh mẽ đẩy vào rồi rút ra trong hoa huy*t ướt át, Sattler cảm nhận được khoái cảm mà từ trước đến nay chưa từng có, nàng cắn lên thân thể của Chris, muốn lưu lại ấn ký của riêng nàng trên người Chris. Chris bế nàng lên, làm thân thể hai người kết hợp càng thêm chặt chẽ.
Chris xoa bóp nơi non mềm của Sattler, tuy rằng hắn không hiểu biết nhiều về cách xoa bóp có thể khiến nàng thoải mái, nhưng chính động tác nắn bóp bừa bãi, không kỹ xảo này đã lấy lòng của Sattler. Điều này cho thấy Chris từ trước tới này chưa có làm qua, vẫn là lần đầu tiên, Sattler hưng phấn mà trực tiếp đạt tới đỉnh.
Chính lúc này hoa huy*t của Sattler đột nhiên hút chặt, thiếu chút nữa làm Chris không khống chế được, sắc mặt của hắn cũng thay đổi, như là trầm mê vào trong cơ thể của Sattler. Chris nặng nề hít một hơi, nắm lấy eo nhỏ của Sattler, bắt đầu điên cuồng mà ra vào. Vốn dĩ Sattler còn đang mê man trong dư vị cao trào lại bị động tác đâm chọc mạnh mẽ này của Chris đưa lên chín tầng mây, thoải mái đến mức nàng không thể nói nên lời, chỉ có thể đứt quãng kêu tên Chris.
Chris điên cuồng mà thọc vào rút ra hơn trăm cái, liền tiết ra chất dịch trắng trong cơ thể Sattler, nàng đã mệt chết rồi, chỉ có thể dựa vào người Chris. Chris cũng không định giúp Sattler rửa sạch thân thể, hắn trực tiếp đắp chăn lên cả hai người, thậm chí vật cứng dưới thân cũng không hề rút ra. Cùng lắm thì Sattler cũng không có ý kiến gì, nàng thật là không nghĩ tới Chris thật sự lợi hại như vậy, hiện tại nàng chỉ muốn đi ngủ.
Chris ôm lấy Sattler, nhìn trên của Sattler bởi vì cùng hắn giao kèo điều ước mà khắc lên một ước phù hoa văn, đây là khế ước sinh mệnh cộng hưởng, đây là ấn ký duy nhất cho cuộc đời của hắn.