Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 353: Lý Từ Huy giật chó oánh mèo. Ngô Cẩm ngồi không dính tạ vào đầu.





Pháo của Bố Chính rất khủng, nhưng khoảng cách 300k với sóng nước chập chờn là thách thức lớn, quân Dương Thị lại phân tán mà tiến cho nên sát thương của Pháo 120 ly có hạn. Khoảng tầm hơn hai mươi thuyền nhỏ của quân Nghệ An bị đánh sập tại chỗ không thể di chuyển, tỉ lệ chính xác của pháo thủ Bố Chính rơi vào tầm 30% , không quá tồi, cũng không quá tốt.

Nhưng đám pháo binh 35ly trên sàn thuyền cùng trên các lỗ châu mai của Lâu thuyền lại gây rất nhiều sát thương về nhân mạng cho thuỷ Binh Nghệ An.

Nhưng hạ hai mươi thuyền so với số lượng hơn 300 thuyền nhỏ thì đó vẫn chỉ là con số lẻ, Quân Nghệ An vẫn anh dũng tiến lên.

Nói thật ý chí chiến đấu của người xứ Nghệ không thể và không bao giờ được đánh giá thấp, từ xưa đến nay và có lẽ tương lai đều vậy.

Nhận sát thương khủng bố như vậy nhưng họ vẫn lầm lũi kiên trì tiến lên. Khoảng cách hai bên nhanh chóng rút ngắn xuống còn 200 m.

Lại một loạt đạn pháo tới tấp từ phía quân Bố Chính bắn ra, Phật Lãng Pháo bắn không cần lau nòng thông nòng cho,tử pháo có thể thay liên tục nên tốc độ bắn siêu cường.

Lúc này đây đám pháo thủ 35 ly mới chính thức trở thành những tay tử thần thu gặt sinh mệnh của con người. 200m là trong phạm vi chiến đấu ưa thích của pháo binh 35 ly.

Nhưng kể cả nhận sát thương đến mức kinh hoàng thì ý chí chiến đấu của quân Nghệ An vẫn không tan vỡ, đây chính là tinh nhuệ trong tinh nhuệ quân ở Đại Việt.

Nói thẳng thừng trong thời gian ngắn gặp chừng ấy tổn thương đã có nhiều đội quân ý chí tan rã cả rồi.

Khen thay nhưng cũng đáng tiếc thay cho quân Nghệ An, phải khâm phục ý chí của binh sĩ xứ này, thế nhưng họ .. những người con em ưu tú của Việt tộc bắt buộc phải thê lương nằm xuống cho một tương lai sáng hơn cho cả dân tộc.

Cách mạng là thay đổi, là xoá cũ lập mới, là đấu tranh của thượng tầng chính trị. Bọn họ chỉ là đứng nhầm phe mà thôi, bọn họ binh sĩ chỉ là nghe lệnh cấp trên mà hăng hái chiến đấu. Có lẽ nếu Ký ở nơi này có thể động lòng trắc ẩn, nhưng Lý Thường Kiệt ông ta sẽ không.

Lý Thường Kiệt thừa hiểu cách mạng nửa vời là thứ nguy hiểm nhất, cho nên thương sót tinh binh Nghệ An tức là sẽ có thêm ngàn ngàn vạn vạn người Việt Khác phải đổ máu thêm nữa.

Dương Đình Khê hai mắt vằn tia máu hô hoán, thậm chí chiêng kèn vang lên thay đổi đội hình, nhưng tiếng của ông ta đã bị nhấn chìm trong đạn pháo, kèn lệnh trống lệnh của quân Dương gia tác dụng cũng không cao.

Trong điều kiện này chỉ có soái hạm cờ hiệu trên cao mới tác dụng, cùng là một nhóm thuyền nhỏ như nhau tác dụng chỉ huy của Khê sẽ giảm xuống nghiêm trọng.

Vốn dĩ Kê không dùng thuyền lớn làm hạm soái chỉ huy vì quân Nghệ An thuỷ binh rất tinh nhuệ, họ đã nhiều năm kề vai chiến đấu, kế hoạch Khê vạch ra các sĩ quan sẽ tuỳ cơ ứng biến mà động. Đây là một đội thuỷ binh có tính độc lập mạnh, chấp hành mệnh lệnh mục tiêu rõ ràng và luôn chủ động tìm phương án tốt nhất đạt được mục tiêu.

Nhưng Khê đã nhìn ra được điểm bất thường và đáng sợ của quân Bố Chính. Không phải hoả pháo, không phải pháo binh tinh nhuệ, điều này ai cũng biết cả rồi, không còn gì là bí mật.

Điều Khê kinh hãi đó là chiến hạm của người Bố Chính… không dùng lẽ thường hiểu biết của hắn để hình dung.

Chiến hạm Bố Chính tăng tốc, tăng tốc quá khủng bố đến mức Khê không thể tin vào mắt của mình. Một chiến hạm to lớn nặng nề đi ngược dòng lại có thể tăng tốc như vậy sao?

Khê đã dựa vào tốc độ trước đó của quân Bố Chính để lao ra, khoảng cách hai bên là bốn trăm mét, quân Nghệ An bắt đầu gia tốc từ không lên cực đại 30km/giờ.

Để đạt được điều này ngoại trừ các tay chèo thiện nghệ của xứ Lam Hồng còn cần chạy xéo xuôi theo dòng sông Lam lợi dụng dòng xiết gia tốc.

Tính toán của Khê đó chính là điểm rơi của đám thuyền chiến nhỏ sẽ chạm vào điểm đến của chiến Hạm Bố Chính. Muốn làm được điều này phải ước lượng chính xác tốc tộ giữa hai bên và đưa ra khoảng thời gian phát động hợp lý.

Khê là chuyên gia mặt này, hắn liếc mắt ước lượng tốc độ của chiến hạm Bố Chính liền đưa ra thời gian phát động.


Nhưng lúc này chiến hạm Bố Chính tăng tốc quá nhanh, khiến cho nếu quân Nghệ An tiếp tục lao đến sẽ vồ vào chỉ một chục chiến hạm cuối mà thôi. Đa phần quân Nghệ An giữ dòng sẽ rơi vào khoảng không giữa hai hạm đội Đại Việt. Đến lúc đó tai nạn thảm khốc sẽ diễn ra.

Vậy câu hỏi đặt ra là vì sao Hạm Đội Carrack của Bố Chính có thể đột ngột tăng tốc?

Bốn yếu tố, mà lại là Bốn yếu tố tạo nên điểm khác bọt của chiến hạm Bố Chính.

Yếu tố thứ nhất đó chính là thiết kế đáy thuyền Carrack Bố Chính không phải là chữ V truyền thống tàu hải trình mà là giả đáy nhọn, chữ V rất tù. Bản chất gần như là đáy bằng vậy, sự lai tạp này khiến thuyền Carrack Bố Chính đúng nghĩa là loại lưỡng cư thuyền có thể đi biển mà vẫn có thể đi sông.

Thuyền Carrack Bố Chính còn giảm mọi trọng tải có thể trong cuộc chiến này, thậm chí lương thực nước ngọt họ chỉ mang theo đủ dùng trong một tháng mà thôi.

Bản thân cấu tạo thuyền Carrack phiên bản Bố Chính cũng là giảm thiểu trọng tải nhất có thể, Vốn dĩ thuyền cấu tạo ba tầng nhưng bị loại bỏ một tầng, Thuỷ thủ từ 200 người mỗi thuyền giảm còn 150 người.

Tất cả để nói lên Carrack Bố Chính nhìn nặng nề nhưng nếu đem nó so sánh cùng tỉ lệ buồm lớn cùng số lượng mái chèo thì chiếc chiến hạm này … rất nhẹ.

Đặc điểm thứ hai đó là cấu tạo cột buồm xoay đón gió.

Thực tế lúc tiến vào Lam Giang thì Lý Thường Kiệt đã hạ lệnh không thả dây neo buồm điều chỉnh đón gió điều đó làm tốc độ thuyền giảm nhiều.

Điểm thứ ba là thuyền Carrack có hệ thống chèo cường đại, chẳng qua họ chỉ chưa dùng mà để chờ đến lúc này phát huy.


Yếu tố thứ tư đó chính là sự linh hoạt, bánh lái của Chiến Hạm bố chính được thiết kế phía trên lâu hạm cao phía sau, người lái chiến Hạm có thể hoàn toàn nhìn thấy mũi thuyền và quang cảnh xung quanh cho nên có thể điều khiển hướng của chiến hạm một cách… pro.


Đã qua rồi cái cảnh bánh lái thuyền là một thanh gỗ dài phía khoang sau đuôi, người lái sẽ nghe lệnh chỉ huy đẩy tới đẩy lui thanh đòn qua hai bên.

Bánh lái của chiến hạm Bố Chính là một hệ thống cơ khí bánh răng dây xích trợ lực, kể từ đó buồng lái có thể đặt tít trên lâu thuyền nhưng vẫn có thể điều khiển chính xác bánh lái phía dưới.

Tầm nhìn rõ ràng, vạch chia độ cẩn thận, người lái chiến Hạm Bố Chính công việc vừa nhàn hơn lại hiệu quả hơn.

Cho nên lúc này mới lý giải làm sao hải quân Bố Chính có thể đột ngột tăng tốc.

Đầu tiên tàu sẽ được lái nhẹ qua bên trái tức là qua bên bãi bồi phía Nam tầm 70 m sau đó ổn định ở dòng này. Với dòng này thì mức ăn nước 2,5 m của chiến Hạm Carrack vẫn quá an toàn.

Nhưng lúc này Chiến Hạm sẽ tránh được khu vực thuỷ lưu mạnh chảy ngược mà tiến về khu thuỷ lưu ôn hoà bên phía bến bồi. Chỉ tựu điều này tôi đã tăng khá khá tốc độ của thuyền rồi, nhưng muốn làm chính xác điều này cần có hệ thống lái như đã nói ở trên. Lái chính xác đến từng met a.

Tiếp theo đó là hệ thống chèo vào cuộc, không dây dưa tốc độ lại tăng thêm một mảng lớn.

Cuối cùng là neo buồm thả ra chỉnh hướng xoay 30% hứng gió Đông Nam – Tây Bắc một cách toàn diện.

Chu choa ba động tác này liền mạch như nhịp thở, nhẹ nhàn trôi chảy như dưa tàu vào hang . Thử hỏi trong chốc lát tốc độ cả đám chiến hạm không tăng lên mới là lạ lùng nha.

Trong hai chiến, đánh giá sai tốc độ thuyền đối phương đó chính là mất mạng. Dương Đình Khê hiểu điều đó hơn ai hết, nhưng diễn biến quá nhanh, lại thêm các yếu tố khách quan tác động , ông ta đã vô phương trong thời gian ngắn thay đổi đội hình.

Tất cả nguyên nhân cũng chỉ vì ông ta quá thiếu thông tin về chiến hạm của Bố Chính rồi. Nếu lấy con mắt đánh giá về những chiếc hải hạm cải tạo của người Mã hay chiến hạm Tống- Việt để đánh giá Carrack Bố Chính thì đó chính là sai lầm chết người.

Và các tinh anh Nghê An không phải ôm hận bại trận vì pháo lớn Bố Chính, họ sẽ ôm hận thất bại vì chiến hạm Bố Chính quá … xuất sắc.


Chiến trường Thăng Long.


Lúc này Tân Bình Lộ và liên quân Thiên Trường, Long Hưng , Hoa Lư đã chiếm ưu thế tuyệt đối.

Lý Từ Huy nghe theo can gián của Lý Nguyên Hào mà cho tấn công mạnh đầu thành Thăng Long, bắn áp chế khiến pháo binh hai cánh của Thăng Long không thể tấn côn công sự mà dân phu Bố Chính đang xây dựng.

Pháo 240 ly kín quá mạnh, tầm xa, sức công phá quá lớn, nữ thành một số khu vực mà quân Thăng Long muốn đặt pháo tấn công công sự của Liên Quân Tân Bình Lộ đã bị san phẳng.

Nữ thành dày một mét hơn với chủ yếu là vôi tôi cùng gạch không thể cản được pháo lớn như vậy.

Có nhiều người nhầm tưởng pháo đạn nổ công thành sẽ mạnh hơn pháo đạn đặc?

Xin lỗi các bạn đã sai, sai lầm rất lớn.

Phải nếu là pháo đạn nổ lõm, có cảm ứng nổ chậm đúng là công thành phá công sự mạnh hơn.

Nhưng nếu là loại đạn chạm nổ không cấu trúc nổ lõm thì xin lỗi bà con đừng mong đạn này công phá công sự. Loại đạn này gây sát thương ngoài công sự là chính.

Đấy là đang nói về đạn nổ có cảm ứng.

Thời này lấy đâu đạn cảm ứng, nếu Tống Kiệt có nguyên cứu đạn nổ, Bố Chính có được chế tạo đạn nổ cũng là dây cháy mà thôi.

Đã là dây cháy thì nằm đó mà mơ nó nổ theo ý mình. Bắn mười quả vào tường thành thì năm quả bật ra mới nổ, ba quả nổ trước khi đến, một quả bị vỡ tan tành không nổ. Quả cuối cùng may mắn nổ thành công trên bề mặt nhưng không phải nổ lõm nên chẳng có tác dụng gì… ha ha ha đó chính là đạn nổ công thành đó mấy mén. Chớ xem phim cổ trang thấy người ta bắn pháo lên đầu thành cái nổ ầm ầm. Đó là phim mà thôi.

Cho nên đạn gang đặc 240ly lúc nay dùng để đập phá công sự vẫn là mãnh liệt cùng hiệu quả nhất. Tất nhiên nếu có siêu máy bắn đá đối trọng thì phá thành vẫn thích hơn.

Công sự dưới sự yểm trợ của Pháo Binh đã nhanh chóng xây xong.

Lại chiêu cũ diễn lại.

Máy bắn đá cỡ trung tới tấp được điều đến sau các công sự xây dựng chắc chắn bằng cọc gỗ lớn và tường đất dày.

Kể từ đây công cuộc lấp sông xan thành lại bắt đầu.

Có thể nói cách đánh chết tiệt này từ khi Ký nghĩ ra ở Côn Lôn đến giờ vẫn chưa có chiến thuật nào khắc chế hữu hiệu.

Phương án duy nhất đó là ra khỏi cổng thành phá huỷ máy bắn đá và công sự, nhưng muốn làm được điều đó thì quân thủ thành phải mạnh tương đương quân công thành.

Mà đã mạnh tương đương thì thủ làm mẹ gì cho mất công, xông ra mà chiến cho nhanh. Mâu thuẫn ở chỗ đó khiến cho phương án tác chiến này của Ký vẫn chưa có lời giải.

Tất nhiên đó là ở phe ký có được pháo tầm xa hơn hỗ trợ.

Nếu thằng khác dùng cách này công Ký thì hơi khó, vì pháo của Ký vẫn đang là xa nhất trên thế giới lúc này, ai chơi công sự máy bắn đá lấp thành Ký thì hắn trên đầu thành bắn cho bỏ bà luôn ấy chứ.

Dĩ nhiên trong Thành Thăng Long thì Kiều Thạc rất lo lắng nhưng hắn vẫn còn gần vạn siêu tinh nhuệ Thiên Tử quân, kiểu lấp thành này phải cận chiến chém giết trên đầu thành, mà kiểu này với vạn tinh nhuệ Thiên Tử quân hắn nào sợ. Lý Từ Huy đến thì triển thôi.

Nhưng có đúng là Kiều Thạc muốn triển kiểu đó hay không? Hạ hồi phân giải, chỉ thấy Thạc có lo lắng nhưng không hoảng sợ.

Doanh trướng Lý Từ Huy Soái chủ.

Đám chúng tướng ngày ngày nhìn đường đất xây lên cao mà lòng cao hứng. Ngày Thăng Long Tường bị san phẳng chính là ngày kiến công lập nghiệp của họ rồi.

Đám chúng tướng nhìn vị nữ chủ soái oai phong ngồi phía trên mà khâm phục. Nói thật ban đầu bọn họ còn không có niềm tin chỉ với bốn vạn ô hợp chi chúng có thể phá vỡ Hùng Thành Thăng Long đâu.

Không ngờ nữ chủ Soái lật tay làm mưa úp tay làm mây có thể nhẹ nhàng tạo nên tình thế vạn thắng này.

“ Bẩm Chủ Soái, mắt thấy đường đất lên đầu thành đã gần hoàn thành cớ sao ngài lại sầu lo đến vậy” Một tên tướng quân hệ Tân Hưng Tông Thật họ Lý nhánh phụ lên tiếng hỏi han.


Lý Từ Huy đàn thất thần suy nghĩ tay day day trán vì đau đầu nghe vậy thì buột miệng.

“ Có cái gì hay ho, ta đàn nghĩ sau này nhập Chủ Thăng Long lại là ta phải huy động người thông dòng Tô Lịch, giải tán đường đất, các ngươi càng đắp nhiều đường đất càng khổ bản Cung à”

Lý Từ Huy là nói thật, đắp đường đất chỉ là kế nghi binh nhưng nàng không nói với bọn này để chúng nó giả công thành như thật.

Đám chết tiệt kia thật quá nhiệt tình hô hào dân phu thêm đất thêm cát đắp lấy gần chục cọ đường đất khổng lồ lên đầu thành.

Mẹ kiếp cả đoạn sông Tô Lịch dài gần 300 m bị bọn này lấp trọn, không biết bao nhiêu khối đất đá đàn tạp lên đường đất lấp thành.

Chỉ là nghi binh thôi cần phải nghiêm túc vậy không? Đánh xong Thăng Long ai đi sửa, không Lý Từ Huy thì ai đây… đúng là mệt chết bà cô tổ rồi.

“ Ha ha thì ra Nguyên Soái đã nghĩ tới việc lấy Thăng Long như lấy đồ trong túi, Nguyên soái yên tâm sau này việc giải quyết đường đất giao cho chúng bề tôi được rồi” Một tên tiểu hộ xuất thân Hoa Lư vỗ ngực la lớn.

Đám Hoa Lư bị chưng binh toàn là tiểu môn tiểu hộ, đám này bị giới quý tộc Hoa Lư đẩy ta làm dê thế tội khổ, vì ai cũng nghĩ làm phu phen cho quân Tân Bình Lộ tức là làm pháo hôi, chết rất thảm.

Nói thật từ ngày đầu đến giờ chỉ có thầm mấy chục phu phen bị tổn thương khi đàn xây công sự. Chưa từng thấy Lý Từ Huy có ý đồ biến Hoa Lư, Thiên Trường, Tân Hưng thành pháo hôi.

Điều kiện đi theo quân Tân Bình Lộ lại cực tốt, lúc này chiến thắng cao nằm trong tầm tay cho nên đám Hoa Lư từ cảm giác bi ai bị bắt lính lúc này lại trở nên nhiệt tình hơn bao giờ hết.

“ Ta nhớ lời ngươi rồi, ngươi Họ Mạc ở Hoa Lư phỏng?”

Lý Từ Huy cười gằn trong bụng, thằng nào đắp lên thăng đó đi dọn , chị đây không quản.

Đúng lúc này nữ thân binh thị vệ ầm ầm đi vào.


“ Bẩm Nương Nương có cấp báo”

“ Nói” Lý Từ Huy kiệm lời.

“ Kiều Thung dẫn theo bốn ngàn binh mã len theo cửa thành bắc trốn đi, thám tử của chúng ta đang bám theo, ước tính chúng tiến về Phong Châu”


“ Muốn cướp lại Phong Châu?” Lý Từ Huy gõ gõ ngón tay suy tư.

“ Bẩm Nguyên Soái, Ngô Tam trấn thủ đã tập hợp được bảy ngàn binh mã ở Tam Giang, Phong Châu Thứ Sử Ngô Cẩm lại có vạn Mường binh trong tay . Theo Bề Tôi nghĩ thì Phong Châu không đáng lo, đây chỉ là kế của Kiều Thạc muốn chúng ta chia quân giảm bớt áp lực Thăng Long mà thôi”

Lý Nguyên Hào vội vàng đứng lên chắp tay thưa.

“ Bẩm Nguyên Soái, bề tôi chung ý nghĩ với Nguyên Hào Tướng quân”

Chúng tướng bên dưới nhao nhao lên tiếng, bọn hon chỉ muốn giải quyết xong Thăng Long, Thăng Long phá thì Kiều thị có nhảy nhót lung tung bên ngoài cũng chỉ là muỗi vo ve.


Lý Từ Huy cảm thấy gì đó sai sai, có gì đó gợn gợn nhưng nàng không nghĩ ra được ngay, lại bị chúng tướng nói ùa vào cho nên cũng vứt qua một bên không bận tâm.

“ Vớ vẩn hết sức Trấn thủ một Phủ quân lại ít hơn Thứ Sử một Châu. Truyền lệnh ta cho Ngô Cẩn cắt năm ngàn Mường binh của hắn cho Ngô Tam chỉ huy, trên dưới trật tự phải rõ ràng cho dù hắn họ Ngô Phong Châu đi nữa”

Khụ khụ…. Chúng tướng bên dưới bấm bụng ho khan, không ai dám lên tiếng. Sự việc Bình Nam Vương nạp thiếp bên ngoài đã lộ, lúc này ai cũng biết Nguyên Soái nhìn người họ Ngô rất ngứa mắt. Không thấy Ngô gia ở Hoa Lư làm sai một chút bị chém ráo cả rồi sao?

Cái này Ngô Cẩm chịu xui thôi, không ai dám bênh vực rồi. Mấy tên tướng họ Ngô chi nhánh Khoái vừa nhập bọn không lâu lúc này cúi đầu thật thấp miệng niệm chú “ Không thấy tôi, không thấy tôi”z







— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.