Quá kinh dị, quá sợ hãi . Ngô Khảo Ký quyết định chạy. Hắn ở quá gần nơi nguy hiểm này.
Tách ra một cái camera có thể ghi hình ảnh ở đỉnh núi sa thạch dựng đứng.
Ngô Khảo Ký mang theo robot nhện một đường nhanh nhất đeo vào robot nhện trước ngực mà leo xuống rồi bằng tốc độ nhanh nhất chạy về hướng của NoA.
Màn đêm buông xuống Ngô Khảo Ký vác trên lưng NoA bên dưới chân là Nhện máy đang điên cuồng bốn chân bỏ chạy…
Không biết đã chạy được bao lâu, hẳn đã rất rất xa. Ngô Khảo Ký vẫn còn sợ hãi tìm đến một hang động nghỉ ngơi . Hắn dùng Nhện Máy quét một lượt phát hiện ra mấy con rắn còn trong hang cùng một vài độc trùng, đều bị Nhện máy dễ dàng hạ sát.
Ký lại dùng Nhện máy khuân vác đá lấp kín cửa hang mới yên tâm nghỉ ngơi đôi chút….
NoA không hiểu cả hai vừa trải qua nguy hiểm mức độ nào, nàn đàn vừa thưởng thức thạch rau câu vừa tò mò nhìn nhện máy.
“ Ngài là thần à?” NoA ngước mặt ngây thơ hỏi Ngô Khảo Ký….
Ngô Khảo Ký lắc đầu. Hắn là thần thì đã tốt rồi, búng tay một cái có thể giải quyết mọi chuyện đúng không.
Ngô Khảo Ký lúc này mới ý thức được việc trái đất đi đến ngày tàn này không phải một chuyện đơn thuần . Hắn hỏi cô bé NoA về việc vì sao thế giới đi đến thời kỳ mạt thế này nhưng cô bé kể cho hắn lại là một câu truyện thần thoại.
Nào là ba trăm năm trước chiến tranh tranh các vì sao. Nào là hoàng hôn chư thần, ma quỷ Mehjor chiến đấu cùng các bị thần khổng lồ có thân thể bằng sắt thép cứng rắn bất tử. Rồi cái gì mà bầu trời tràn ngập lửa đỏ rơi xuống đất huỷ diệt thế giới.
Toàn những thứ không tin tưởng được , Ngô Khảo Ký chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm dự định tự mình điều tra.
Nhưng có một chuyện Ngô Khảo Ký nghe được có vẻ có ích từ NoA , đó là Ma Quỷ Mehjor sợ sương mù, sau đó nàng chỉ về vùng đất đầy các vũng acid và không khí tràn ngập SO2. SO3- mà nói.
Không biết cô bé có nói đúng không, nhưng Ngô Khảo Ký cũng lưu ý lại.
“ Cháu ở lại đây chờ ta” Ngô Khảo Ký sau hai tuần trú trong hang động này cuối cùng Ngô Khảo Ký cũng phải quay trở lại khu ở trung tâm bộ lạc để tìm hiểu về quái vật cũng như muốn tìn hiểu về nguyên nhân do đâu quái vật xuất hiện và do đâu văn minh nhân loại đi đến bước đường diệt thế như vậy.
Việc này tuy có nguy hiểm nhưng với khả năng dò tìm sinh vật bằng hông ngoại trong phạm vi 20km của nhện máy thì Ngô Khảo Ký không sợ hãi lắm. Tốc độ quái vật Mehjor tuy có nhanh nhưng Nhện Máy nhanh không kém , chỉ cần phát hiện quái vật thì Ký hoàn toàn có thể bỏ chạy được.
Trong bóng tối, không bao lâu thì Ngô Khảo Ký có thể tìm được camera trên đỉnh của Tảng đá Sa Thạch dụng dứng kia. Hắn lập tức dùng Nhện máy thu lại camera để xem xét thông tin hình ảnh…
“ Thật đáng sợ…”
Ngô Khảo Ký run rẩy…
Trước mặt hắn lả cảnh tượng một đám chiến binh bị bắt sống sau đó các súc tu của quái vật tách ra khỏi thân thể các tảng cơ bắp đỏ lòm mà chui vào tai, miệng mũi mắt của người bị khống chế.
Không bao lâu sau đám chiến binh tỉnh táo lại, không hề kêu gào thảm thiết nữa mà trở nên rất bình thường, có điều chúng bủa ra săn tìm người dân bỏ trốn và bắt họ lại mang đi theo ba con quái vật.
Điều đáng sợ nhất đó chính là những xác chết được chia cắt, lọc xương thịt xem như lương thực mà cùng đóng gói mang đi, ngay đến nội tạng cũng được tận dụng triệt để.
Vẫn chưa hết, đám võ sĩ bị khống chế kia Ngô Khảo Ký đã quan sát rõ hành động của bọn chúng, không hề giống như kiểu xác sống zombie của động khém linh hoạt, thiếu trí tuệ. Những người bị khống chế vẫn rất thông binh và linh hoạt, có thể nói chuyện, trao đổi và tổ chức săn lùng người dân đang trốn tránh ẩn nấp hay bỏ chạy một cách hiệu quả.
Nhưng Ngô Khảo Ký cảm thấy rõ ràng là đám võ sĩ kia không làm hết sức chúng dư sức có thể bắt đi toàn bộ đám người dân bộ lạc nhưng lại chỉ bắt đi tầm một nửa, để lại một nửa trong số đó chạy trốn.
Một điểm rất đáng chú ý đó chính là phía dưới căn nhà đá lớn nhất của bộ lạc có một khu hầm với nhiều máy móc, nhưng đám quái vật không hề phá hủy mà quay đầu rời đi.
Không bao lâu thì đám quý tộc ẩn nấp ngay gần đó nhưng may mắn không bị phát hiện quay trở về. Chúng khởi động lại máy móc rồi phát ánh sáng trong đêm như một tín hiệu giúp người dân xung quanh quay về.
Tuy đau thương mất mát, nhưng một đám dân bộ lạc vẫn kiên cường sống tiếp, dưới sự lãnh đạo của đám quý tộc thì sau hai tuần một nhóm mới võ sĩ được tuyển chọn, thợ thì vẫn làm việc của thợ, người khai thác thì lại vẫn làm việc của người khai thác.
Người khắc chắc có lẽ cho rằng đám quý tộc kia may mắn, và đám võ sĩ chiến đấu dũng cảm, đám quy tộc cũng rất đáng tuyên dương khi quật cường lãnh đạo dân bộ lạc tiếp tục sống. Nhưng Ngô Khảo Ký với cả trăm năm khinh nghiệm làm lãnh đạo một đế quốc, hắn có thể nhìn ra vài điều trong đó.
Chuyện này tuyệt đối không đơn giản.
Vậy là Ngô Khảo Ký nằm yên bên trên đỉnh sa thạch lạnh lẽo cử nhện máy trong đêm bò xuống. Đào đường hầm dưới cát chui vào khu trung tâm bộ lạc. Nơi số ít đám quý tộc sinh sống mà thám thính.
Nhện máy luồn dưới cát thì cực kỳ thiện nghệ, dù sao bản chất của nó vẫn là robot khai thác mỏ.
Chẳng bao lâu thì Ngô Khảo Ký đã tiếp cận đến khu nhà bằng đá xếp rất khan trang của đám quý tộc.
Nơi này đang xảy ra một cuộc cãi vã hết sức kịch liệt.
“ Thủ lĩnh Tora . Tôi đã cảnh báo không nên mở máy phát điện với công suất quá lớn, điều đó sẽ khiến đám Mehjor phát hiện mà tấn công. Ông xem lần này chúng ta đã tổn thất đến gần 2/3 số người, thử hỏi nếu bị bộ lạc khác tấn công lúc này thì sao?”
Một giọng nói già nua thật bất mãn vang lên, Ký dĩ nhiên không thể nghe rõ hoàn toàn thứ ngôn ngữ này nhưng vẫn có thể hiểu đại ý.
“ Hừ , dân số tăng quá nhanh như vậy, ông nghĩ nếu không tăng mạnh sản xuất lương thực thì chúng ta có thể trụ được? Không tăng công suất máy thì dân sẽ nổi loạn, chúng ta chỉ có thể mạo hiểm”
Lại có tiếng của một người đàn ông trung niên vang lên.
“ Cũng may máy móc không bị phá huỷ, chúng ta chỉ cần còn máy móc thì còn có thể tái phát triển…” Một giọng nữ nhân õng ẹo vang lên.
Ngô Khảo Ký nhíu mày, hắn từng nghi ngờ đám quý tộc này là tay trong , thao túng nuôi người như gia súc để cho đám quái vật đến bắt. Hắn thậm chí còn suy luận máy móc này chính là kiểu trang thiết bị cơ sở kiểu trại gà mà đám quái vật bố trí.
Nhưng nghe cuộc hội thoại này dường như không phải là vậy. Đây là một tai nạn sao?
Ngô Khảo Ký bối rối vô cùng bởi lẽ linh cảm của hắn và các bằng chứng khác nhau quá nhiều.
Lắng nghe tiếp cũng không phát hiện ra thêm điều gì, Ngô Khảo Ký chỉ đành để lại máy ghi âm trong căn nhà đá chính sau đó lại để cho Nhện máy nhẹ nhàng đào xuống phía dưới để đột nhập căn phòng ngầm chứa máy móc.
Ngô Khảo Ký vẫn không thể tưởng tượng nổi, vì lúc nãy hắn có nghe tới máy phát điện, rõ ràng khi tiếp xúc cùng NoA quan sát đám người trong bộ lạc thì công nghệ của bọn họ chỉ dừng lại ở thời cổ đại tuy có chút vũi khí sắt thép sứt sẹo nhưng không hiểu nó từ đâu ra và cũng không chứng kiến người bên trong bộ lạc khai thác hay nung luyện thép.
Nhưng khi nghe đến máy phát điện thì Ngô Khảo Ký cảm thấy bộ lạc này trình độ công nghệ không hề sơ sài như bề ngoài thể hiện ra. Rốt cục đâu mới là sự thật. Chỉ có thể đột phá vào hệ thống hầm ngầm nơi này mới có thể hiểu được.
“ Bê tông?” Ngô Khảo Ký giật mình... bên dưới hầm ngầm là hệ thống bê tông , không thể đào được, biết đâu đào xuyên bê tông sẽ gây sụt lở mà trôn vùi cả một khu khu vực có thể cung cấp lương thực cho nhiều người?
Ngô Khảo Ký chờ đợi cho đám quý tộc ngủ hết mới có thể đột nhập từ đường lỗ thông khí nhỏ của nơi này. Cũng may không quá khó khăn khi Nhện máy có khả năng quét kết cấy địa chất rất tốt. Nó vốn dĩ là một robot sinh ra để khai thác, việc đào móc đối với nó không quá khó.
Ngạc nhiên, há hốc mồm, thông qua màn hình nhỏ trên tay, Ngô Khảo Ký có thể quan sát tất cả bên trong hầm ngầm. Nơi này rộng lớn hơn nhiều so với Ngô Khảo Ký tưởng tượng. Nhưng khung cảnh cực kỳ đối lập.
Máy phát điện, lò phản ứng loại nhỏ, Ngô Khảo Ký không hề lạ gì, nhưng để chiếu sáng lại dùng ánh lửa từ những đường ống khí đốt với các ngọn lửa nhiệt màu xanh có lẽ là biogas.
Tại sao có máy phát điện lại không có đèn điện, Ngô Khảo Ký vẫn không lý giải nổi. Ngô Khảo Ký không dám để Nhện Máy dùng ánh sáng mạnh để nhìn rõ hơn, hắn chỉ có thể dùng nhện máy trong ánh sáng yếu dò dẫm tìm kiếm xung quanh.
Máy móc bên trong hết sức hiện đại, ít nhất là không thua kém thế kỷ 21 trước kia trong trí nhớ của Ngô Khảo Ký.
Một lò điện có thể nung vôi, đám người này dùng vôi để khử Acid Sunfuric trong nước. Một cách làm đơn giản nhưng hiệu quả. Tất nhiên ở nơi này không có nguyên liệu đốt thì dùng lò điện là cách duy nhất có thể.
Tiếp thep là một cỗ máy như kiểu chế biến protein vậy. Nguyên liệu dùng là gián, Ngô Khảo Ký trông thấy vô số những con gián đang được hệ thống máy tự động cắt nhuyễn sau đó cho vào máy, sản phẩm cuối là những cục thực phẩm sẫm màu.
Tiếp theo là khu vực rất rộng các lồng nhôi gián, thì ra giong rêu thu thập về sẽ dùng để nuôi gián sau đó chế biến các thanh protein.
Cách làm này không tồi. Thậm chí đây là một cách thông minh để duy trì lương thực trong điều kiện môi trường như ở đây.
Ngô Khảo Ký ước chừng nếu kiếm đủ rong rêu để nuôi gián thì cỗ máy này đủ năng lực cung cấp protein cho cả ngàn người.
Tuy nhìn máy móc rỉ sét cũ kĩ nhưng hoạt động khá tốt.
Nhưng xem hết quy mô cùng công nghệ của nơi này thì Ngô Khảo Ký lại có những bối rối khó hiểu.
Cùng trong một bộ lạc vì sao công nghệ khác nhau đến vậy?
Người Khai Thác, Thợ chế tạo, Nô Lệ thì sống như ngường tiền sử đồ đá. Võ Sĩ lại có đồ sắt thép. Quý tộc thì sở hữu công nghệ vượt trội với lò phản ứng phân hạch, máy phát điện và nhiều máy móc hiện đại khác.
Không thể hiểu nổi.
Truyện kéo theo cả gia tộc tu luyện. Từ nhỏ đạt được gia tộc bồi dưỡng, có cạnh tranh nhưng không đến mức tử địch, về sau giúp ngược lại hậu bối trong gia tộc. Nhân vật chính làm việc dứt khoát, không lưu hậu họa. Đế Thanh xuất phẩm