Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 865



Nhưng Mặc Kình căn bản không có phản ứng gì, vẫn như cũ duy trì hành động muốn đốt tiền vàng.

Mặc Cửu Diệp hiểu rõ, phụ thân là bởi vì bên trong cơ thể vẫn còn Khôi Lỗi cổ quấy phá, dẫn đến ông không thể tự chủ được ý thức mình.

Trong lúc mấy vị huynh trường còn đang khuyên giải phụ thân thì hắn từ đằng trước ôm lấy ông.

Mặc Kình vốn đã không có thể lực, sau khi bị mặc Cửu Diệp ôm lấy thì cũng mất đi năng lực hành động.

Ánh mắt ông đờ đẫn, dừng động tác lại mặc cho Mặc Cửu Diệp ôm.

Mặc Cửu Diệp thấy mình thành công ngăn cản được phụ thân, liền định đưa ông trở về vị trí vừa rồi.

Ai ngờ, hắn ôm phụ thân lên còn thấy nhẹ bỗng, chẳng qua là, phụ thân vẫn như duy trì tư thế quỳ, hai chân co lại căn bản không thể duỗi thẳng.

Người khác nhìn vào, trông giống như Mặc Cửu Diệp đang ôm lấy một cỗ xác c.h.ế.t đã khô.

Lần này, mấy huynh đệ cũng bắt đầu sốt ruột.

"Phụ thân, người bị sao thế này?" Giọng nói Lục ca có chút nghẹn ngào.

Chỉ tiếc rằng, vô luận mấy huynh đệ có tỏ ra nôn nóng thế nào, Mặc Kình cũng không có phản ứng gì, đôi mắt vẫn như cũ đờ đẫn nhìn về phía trước, hai tay nếu không phải bị Mặc Cửu Diệp giữ lấy thì ông lại mang tiền giấy đi đốt.

"Cửu đệ, rốt cuộc chân của phụ thân bị làm sao?" Trong lòng Nhị ca đã suy đoán ra một khả năng, nhưng hắn không muốn tin tưởng đây là sự thật nên mới mở miệng hỏi.

Mặc Cửu Diệp cũng có phán đoán giống hắn, chính là chân phụ thân do giữ tư thế quỳ trong một thời gian dài, khiến chân ông không thể duỗi thẳng ra được.

Tình huống như vậy hắn cũng không có biện pháp gì, lại không dám đường đột duỗi thẳng chân phụ thân ra, chỉ có đưa ông trở về thôn Tây Lĩnh, để nương tử nghĩ biện pháp giúp ông.

"Chúng ta nên tiếp tục đưa phụ thân ra khỏi nơi này." Giọng nói Mặc Cửu Diệp bình ổn, nhưng thật ra nội tâm đã sớm vô cùng căng thẳng.

Mặc dù tinh thần phụ thân đã thanh tỉnh trở lại, lúc bản thân ôm lấy ông hắn có thể cảm nhận được, thế nhưng sinh khí phụ thân hết sức yếu ớt.

Hắn không dám đảm bảo sau khi phụ thân qua đời mình có thể sống nổi hay không.

Suy nghĩ này hắn không dám nói ra, trong lòng cũng không muốn đối mặt với sự thật như vậy.

Trước mắt. với tình hình của phụ thân như vậy thì đưa ông rời khỏi cái nơi quỷ quái này chính là lựa chọn chính xác nhất.

Lục ca đi tới bên cạnh Mặc Cửu Diệp.

"Cửu đệ đừng gấp, ta thử dùng khinh công xem đi lên có gặp trở ngại gì không."

Điểm này Mặc Cửu Diệp không phản bác, huynh đệ bọn họ vừa mới kiểm tra toàn bộ ngôi mộ một lần, trừ cái đầm lầy ở trên nóc đó thì không còn lối ra nào khác.

Vì vậy, nếu bọn họ muốn rời đi thì chỉ có thể đi lại đường cũ.

"Được, Lục ca cẩn thận chút."

Mặc Cửu Diệp vừa nói xong, Lục ca đã thi triển khinh công hướng đến chỗ nóc nhảy lên.

Nơi này không gian tương đối lớn, phía giữa phòng lại trống không nên Lục ca cũng chỉ có thể lợi dụng bốn vách tường như điểm tựa.

Chỉ có thể nói, người không có võ công khi đi vào loại địa điểm như này, muốn rời đi thì nhất định là khó hơn lên trời.

Vô cùng may mắn chính là, tất cả nam nhân Mặc gia đều là cao thủ võ công, rời khỏi nơi này chẳng những không hề khó, có thể nói dễ như trở bàn tay. Thân hình Lục ca xuyên qua đầm lầy, lần nữa đã xuất hiện ở vị trí trước khi tiến vào tầng hầm kia.

Hắn kiểm tra bốn phía một lát, thấy không có gì dị thường rồi nhảy xuống.

Tất cả mọi việc chẳng qua chỉ trong nháy mắt.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.