- Sến sủa. Thái phá tan khung cảnh lãng mạn
- Hay vậy mà sến xem ra cậu không thể có người yêu được rồi. Chẹp chẹp tội....
- Anh ơi cho em chụp hình với anh được không ạ. Một bạn gái xinh xinh chui từ đâu ra xin chụp hình với Minh Thái. Ngọc Thư ngồi bên cạnh cực phẫn uất
- Không thể tin được
- Em cảm ơn ạ. Mà nick facebook của anh là gì. Tối em gửi ảnh qua cho.
- Minhh Tháii. Thái viết vào tay con bé
- Cảm ơn anh ạ.
- Không có gì.
Có người bị bơ hoàn toàn.
- Nè heo cậu muốn...
- Muốn muốn cái gì. Nó tức giận hét. Mấy người đang chụp hình đẹp lắm mà quan tâm tới tui chi. Đi chụp hình tiếp đi. Nó đùng đùng bỏ đi.
Minh Thái mỉm cười, có người đang ghen. Cậu chạy theo giựt tay nó lại. Mất đà Ngọc Thư ngã vào lòng Thái. Thái nhanh chóng ôm con bé.
- Đang làm trò biến thái gì đó bỏ ra coi. Nó hét nhưng không hề tức giận tẹo nào.
- Đứng im coi. Tôi đang muốn sưởi ấm cậu mà.
- Tự nhiên thấy lòng mình ấm áp lạ thường nhưng mà đúng là rất ấm khi được Minh Thái ôm. A không được mình đang giận, hắn ta làm trò này để quyến rũ mình. A không được không được xém nữa bị mắc bẫy. Hên mà Ngọc Thư này thông minh.
- Cậu đang ghen với con bé ấy à.
- Nghĩ sao vậy ai thèm ghen. Buông ra coi lợi dụng ôm quài. Đi ăn tiếp
- Hả hồi nãy ăn kem chưa đủ sao
- Chưa đủ. Nó cười
- Haizz tôi phá sản vì cậu mất.
Tại một quán ăn vặt nổi tiếng
- Anh chị muốn ăn gì ạ. Nhân viên lịch sự hỏi
- Cho em món này, món này,món này, cả món này nữa, món kia nữa à thêm món này nữa cuối cùng cho em một à không hai ly trà chanh.
- Chuyện của cậu mặc xác cậu tôi không quan tâm.
- Cô ấy cũng sống gần đây nè cực thích mang giày thể thao luôn.
- Im lặng đi nói nhiều quá. Hình như là nó đang ghen tị với người đó thật. A cái cảm giác sao mà đáng ghét thế không biết. Khó chịu thật.
- Sao dạo này trời lạnh thế.
́
- Không phải hồi nãy cậu bảo ấm sao
- Lạnh ngắt ấm nỗi gì. Trời ơi là trời ấm lên không nổi hả sao lạnh mãi vậy. Nó lén lau nước mắt về nhà phải khóc cho đã mới được. Thả tôi xuống đi tôi tự đi bộ về.
Nó đi trước, Thái đi sau. Không gian trở nên hết sức tĩnh lặng. Nó lẳng lặng khóc cho đến khi về nhà. Nó đóng cổng chạy thẳng lên phòng úp mặt xuống gối khóc nức nở. Trong khi đó Minh Thái ngây ngô chả hiểu gì cả. Gợi ý đến vậy còn không biết là ai sao.