- A cậu tính mưu sát oppa của các nữ sinh Diamond sao.
- Ôi không thể tin được. Học bài, nhanh nhanh học bài.
3 A.M
Ngọc Thư đã ngủ gục trên bàn học từ lúc nào. Minh Thái vẫn đang chăm chỉ giải quyết số bài Lý còn lại. Chốc chốc Thái liếc nhìn con nhỏ đang ngủ như chết phía đối diện. Cậu không thể tập trung được. Môi nhỏ đó quyến rũ quá, cậu chồm người qua hôn lén. Đột ngột Ngọc Thư mở mắt, Thái giật mình định biện minh nhưng cậu lại thôi. Có người cười ngại ngùng rồi chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, từng giọt nước vui đùa lên đôi má hồng của Ngọc Thư. Thấy lành lạnh trên má, nó lấy chăn chùm lên đầu rồi ngủ tiếp.
- Đúng là heo. Có người than phiền. Không từ bỏ cậu gỡ chăn ra xịt nước lên mặt nó.
Ngọc Thư đạp chăn, bật dậy
- Nè biết mấy giờ không hả. Có cho ai ngủ nghê nữa không vậy. Con gái con lứa kỳ cục. Về nhà cậu đi nhanh lên. Không tiễn. Nó nói một lèo. Thái xịt tiếp
- Phan Minh Thái cậu chết chắc rồi. Nó phóng xuống giường đuổi theo mà không để ý từ tối qua đến giờ mình đều ở nhà Thái. Hai người rượt nhau chạy khắp khu phố. Nó gắng sức đuổi theo nhưng nó là con gái sức vẫn không thể bằng một đứa con trai, chạy hơn mười vòng nó đành nuốt hận, im lặng trả thù sau.
Thấy thế sự bình, Thái ung dung hỏi thăm
- Sáng sớm chạy như thế rất tốt cho sức khoẻ.
- Đồ biến thái ai cho cậu vào nhà à phòng tôi.
- Xin hỏi phòng cậu màu xanh lá à.
- Phòng tôi xanh biển... a... Thoy xong rồi. Nó quay sang mặt mếu máo trông phát tội. Ai bảo ngày hôm qua rõ ràng nó nằm trên bàn giờ lại nằm trên giường. Hơ cậu... Cậu...
- Gì thế
- Cậu làm gì tôi rồi. Tối qua tôi ngủ trên bàn cơ mà