Long Vương Trở Lại

Chương 740



Chương 740

Giang Thần nâng cao giọng kêu lên một tiếng: “Ai đó?”

Anh rất không vui.

Ai vậy chứ? Thật là không có đạo đức mà, anh đã hôn rồi, chỉ còn đợi làm việc chính nữa thôi, thế mà lại cắt ngang chuyện tốt của anh.

Ngoài cửa truyền đến giọng nói của Hả Diễm Mai, bà ta hét to: “Mau mở cửa, ông cụ muốn mở cuộc họp gia tộc, bảo các thành viên trong gia tộc đều phải tham gia.”

“Đêm hôm thế này họp cái gì mà họp.” Giang Thần tỏ vẻ bất mãn.

Đường Sở Sở đã bắt đầu mặc lại quần áo rồi.

Tốc độ của cô rất nhanh, Giang Thần còn chưa kịp phản ứng, cô đã mặc xong quần áo rồi. Cô đỏ mặt, mỉm cười với Giang Thần: “Lần, lần sau, lần sau ra ngoài thuê phòng.”

Giang Thần còn có thể nói gì nữa?

Chỉ có thể đợi lần sau vậy.

Anh cũng bắt đầu mặc quần áo.

Rất nhanh hai người đã mặc xong quần áo đi ra ngoài.

“Lề mề cái gì không biết?”

Vừa ra ngoài, Hà Diễm Mai đã tỏ vẻ không vui.

Đột nhiên, bà ta cảm thấy gì đó.

Bà ta nhìn chằm chằm Đường Sở Sở không chớp mắt, thấy gương mặt cô đỏ hồng.

Bà ta là người từng trải, vừa nhìn đã hiểu ngay trước đó trong nhà đã xảy ra chuyện gì. Bà ta mau chóng kéo Đường Sở Sở qua một bên, nhỏ giọng hỏi: “Sở Sở, con và thằng vô dụng đó chung phòng rồi?”

“Hả?”

Đường Sở Sở hoảng loạn.

Giống như làm sai một việc rồi bị vạch trần vậy.

Cô xấu hổ cúi đầu, không biết trả lời như thế nào.

“Con…”

Hà Diễm Mai nổi cơn thịnh nộ, trách móc: “Mẹ nói với con thế nào, sao con lại không chịu nghe vậy?”

“Lề mề cái gì, không phải là muốn mở cuộc họp gia tộc sao? Còn không mau đi?” Giang Thần bị phá hỏng chuyện tốt, vẻ mặt vô cùng bất mãn.

Đường Sở Sở hoảng hốt đi ra khỏi cửa.

“Con bé chết tiệt.” Hà Diễm Mai chống hông đi theo.

Đường Bác nhìn Giang Thần một cái, nhẹ giọng nói: “Đi thôi.”

Cả nhà cùng ra khỏi cửa, đi về phía biệt thự nhà họ Đường.

Trên đường đi, Hả Diễm Mai không ngừng trách mắng Đường Sở Sở.

Bà ta biết trước giờ Đường Sở Sở chưa từng chung chăn gối với Giang Thần, vẫn luôn là gái còn trinh. Bà ta cũng luôn âm thầm nói với Đường Sở Sở, bảo cô đừng quan hệ với Giang Thần, như vậy sau này ly hôn rồi, cũng có thể chọn gia đình giàu có lần nữa.

Một khi đã chung chăn gối rồi, vậy thì sẽ là hàng đã qua sử dụng, như vậy sẽ không còn thơm ngon nữa.

Bà ta không ngờ…

Bà ta không ngừng mắng mỏ Đường Sở Sở.

Đường Sở Sở lại không hề nói câu nào.

Cô vẫn còn đang nhớ lại mùi vị trước đó.

Lúc hôn Giang Thần, lúc Giang Thần ôm chặt lấy cô, cô cảm thấy trong người dường như có một dòng điện, linh hồn đường như sắp bay ra, cơ thể bay bổng lên.

Cô nhớ lại cảm giác đó, cảm thấy si mê cảm giác đó.

Nghĩ đến đây, gương mặt xinh đẹp của cô lại bất giác nở nụ cười.

Rất nhanh, cả nhà đã đến biệt thự nhà họ Đường.

Trong biệt thự đã có không ít người, các thành viên quan trọng của nhà họ Đường đều đến đủ rồi.

Cả nhà Đường Hải, cả nhà Đường Kiệt.

Cả nhà Đường Sở Sở đi qua, tất cả mọi người đều nhìn sang, đột nhiên có một giọng nói vang lên một cách kỳ lạ: “Lề lề mề mề, lần nào các người cũng đến chậm nhất.”

Người nói là vợ của Đường Kiệt, Trần Á.

Thời gian này, Đường Kiệt đã lên làm Chủ tịch hội đồng quản trị, Trần Á về nhà mẹ cũng nở mày nở mặt, nhưng bởi vì Đường Sở Sở, bây giờ nhà họ Đường rơi vào nguy cơ phá sản, nên bà ta hận Đường Sở Sở đến chết.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.