Long Huyết Chiến Thần

Chương 1191: Áo giáp tuyến thiên nguyệt



Dưới thi triển của Tuyết Nhai Tử, xung quanh thân thể hắn xuất hiện nhiều hơn những khối cầu kiên cố hoàn toàn do băng tuyết tạo thành. Khi những khối cầu kiên cố này tạo thành, Hoàng Kim Lôi Ngục Long khiến người ta phải nghẹt thở kia lập tức trực tiếp đánh vào khối cầu băng tuyết kia. Thần Long như tia chớp vàng giương nanh vuốt, đòn đầu tiên trong nháy mắt đã chấn động ra một vết nứt trên khối cầu băng tuyết, răng rắc một tiếng, khối cầu từ băng tuyết nổ tung, Hoàng Kim Lôi Ngục Long phát ra một tiếng gầm lên giận dữ rung trời, trực tiếp nuốt chửng Tuyết Nhai Tử lúc này trên mặt đã tràn đầy kinh hãi.

Đây là sức mạnh của một vạn thần tinh.

Tuyết Nhai Tử bỗng nhiên xuất hiện, tại giây phút nguy cấp, Long Thần cũng không thể để ý nhiều như vậy, trực tiếp phóng ra Hoàng Kim Lôi Ngục Long, nếu như ngay đòn đầu tiên có thể khiến cho Tuyết Nhai Tử trọng thương thậm chí là tử vong, vậy thì càng tốt rồi. 

Đương nhiên, Tuyết Nhai Tử có vách đá băng tuyết dựng đứng chắn trước mặt, vì vậy nếu như cứ vậy mà muốn giết chết tên võ giả Vô Thượng Kim Thân này cũng không dễ. Vô Thượng Kim Thân là một loại năng lực nghịch thiên đánh mãi không chết, nếu như Long Thần không tiêu diệt đối phương một cách hoàn toàn thì khó có thể thực sự giết chết được hắn.

Thần Vũ cảnh bắt đầu từ Thiên Nhân cảnh thì có vô vàn các loại bản lĩnh thần kỳ, bây giờ Long Thần ở ngưỡng cửa của Thiên Nhân cảnh, nếu như không có loại bản lĩnh của Tổ Long thì hắn hiện tại cũng chỉ có thể đối phó với Thần Vũ cảnh tầng hai, ở đây ai đều cũng có thể giết hắn trong tích tắc. Chính là có đặc tính chấn động của Tổ Long, Long Thần mới có thể có lực công kích như bây giờ. Nếu không, những võ giả Thiên Nhân khác hợp nhất lại, điều động Đế linh khí, trực tiếp sử dụng là có thể giết chết hắn.

Sức mạnh của Hoàng Kim Lôi Ngục Long sau khi hủy diệt đối phương thì lại quay lại bên người Long Thần, khuôn mặt của Vũ Nguyệt bên cạnh tràn đầy kinh sợ, trên khắp khuôn mặt trắng nõn đều là sự kinh ngạc, trong đôi mắt lóe lên tia sáng mềm mại như nước, cơ thể nhỏ dài yêu kiều thướt tha, tất cả đều là những thứ hấp dẫn ánh mắt của đàn ông, đáng tiếc Long Thần cũng không thèm liếc nhìn lấy vài cái, đó là bởi vì hắn cảm nhận được bên trong có người càng hoàn mỹ hơn. 

“Ngươi đã giết hắn.” Trên mặt Vũ Nguyệt tràn đầy vẻ khó tin.

“Không.” Ánh mắt Long Thần thâm sâu, hắn sử dụng Phệ Linh Yêu Đồng nhìn thấy Tuyết Nhai Tử vẫn còn sống. Dưới công kích của Hoàng Kim Lôi Ngục Long, cái hang động lớn này dường như đã bị phá hủy mất một phần ba, Tuyết Nhai Tử đã bị chấn ngã xuống bùn đất. Khi Long Thần thu Hoàng Kim Lôi Ngục Long về, bỗng một nửa người nổi lên từ dưới bùn đất, đó chính là Tuyết Nhai Tử với sắc mặt tái nhợt.

Lúc này, hắn dùng ánh mắt tràn đầy oán hận nhìn Long Thần, ánh mắt điên cuồng ấy hận không thể lập tức nuốt chửng Long Thần. 

Long Thần và Vũ Nguyệt thấy một cảnh vô cùng khủng bố, đó chính là thân thể của đối phương vậy mà lại sinh trưởng ra dưới tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được. Tay và chân hắn đang mọc ra, tứ chi mới mọc gần như trắng nõn, giống như là da dẻ trẻ con vậy, trắng hồng nõn nà.

Băng tuyết xung quanh vẫn không biến mất, cùng lúc đó Tuyết Nhai Tử đang khôi phục lại thân thể, đề phòng trường hợp Long Thần lại tấn công, cánh tay mới hình thành của hắn lập tức lại một lần nữa tạo thành vách băng cheo leo bao bọc lấy hắn.

Long Thần không nói nhiều, đây chính là thời điểm đại chiến, trong nháy mắt thân thể của hắn biến hóa, ngay lập tức vọt tới phía bên trên vách băng dựng đứng, một chiêu Xích Huyế Thiên Hoang bổ xuống. 

Coong.

Quả nhiên không hổ là chiến kỹ mà võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu sử dụng, vậy mà lúc này Long Thần lại chưa phá vỡ được, thế nhưng hắn không nản lòng, chuyển phách thành mũi nhọn. Sức mạnh vọt lên trước của Xích Huyết Thiên Hoang là mạnh nhất, một tia chớp màu vàng kim trong nháy mắt vụt tới phía trước vách băng cheo leo, Xích Huyết Thiên Hoang trong tay hóa thành một dải đỏ như máu, phát ra tiếng gió vun vút, ngay lập tức trực tiếp xuyên thấu vách băng.

“Cơ hội tốt.” Sau khi dễ dàng phá ra một lỗ hổng, một quyền của Long Thần giáng xuống vách băng, sức mạnh vượt qua yêu tộc cùng cấp bậc đã ầm ầm phá vỡ vách băng dựng đứng, vụn băng sắc bén từng đám từng đám rơi trên mặt đất phát ra âm thanh “đang đang đang”. 

“Ngươi chậm rồi.” Bên trong vách băng sừng sững truyền đến tiếng cười càn rỡ của đối phương, đương nhiên Long Thần biết Tuyết Nhai Tử đã khôi phục rồi, hắn cũng đã cố hết sức.

Ở giây phút ngàn cân treo sợi tóc Long Thần chỉ có thể né tránh. Về mặt tốc độ, Long Thần cũng không hề yếu hơn so với đối phương, thậm chí còn mạnh hơn một ít so với đối phương. Hắn nhanh chóng rút lui, vách băng cheo leo ầm ầm nổ tung, bóng dáng Tuyết Nhai Tử xuất hiện, trông hắn so với trước đây cũng không khác nhau là mấy, thế nhưng Long Thần lại biết rằng trạng thái của hắn bây giờ đã tiêu tốn rất nhiều sức mạnh, xem như đã chịu một tổn thương ở trình độ nhất định. Mặc dù như thế, Vũ Nguyệt vẫn vô cùng khiếp sợ đối với công kích thần bí vừa nãy của Long Thần.

Có thể một đòn đánh nát thân thể của Thần Vũ cảnh tầng sáu, đến bản thân Vũ Nguyệt nàng cũng vĩnh viễn không làm được, nàng thậm chí còn không sánh nổi với thiếu niên vừa thần bí vừa mạnh mẽ bên cạnh. 

Cùng lúc đó, Vũ Nguyệt cũng đã chuẩn bị xong, cường giả Thần Vũ cảnh tầng sáu đích thực đến ngay cả nàng và Long Thần liên thủ lại cũng, thực sự cũng không có tính gì nhiều.

“Các ngươi vẫn quá ngây thơ rồi, cho rằng như vậy có thể đánh bại ta ư.” Ngữ khí của Tuyết Nhai Tử trở nên hơi điên cuồng, hắn đông cứng Long Thần lại, sau đó bỗng nhiên lấy ra một tinh thể trắng như tuyết.

“Ta là một thiên tài, các ngươi vĩnh viễn cũng không thể hiểu được trí tuệ của ta, ta biết cơ thể của ngươi rất mạnh, thế nhưng...” Lúc này, hắn đột nhiên bóp nát tinh thể màu trắng tuyết kia, tinh thể vỡ vụn hóa thành một ánh sáng chói lóa trắng như tuyết bao quanh Tuyết Nhai Tử. 

Ngay lập tức, ánh sáng trắng như tuyết ấy lập tức hóa thành một bộ giáp trắng đầy đủ, hoàn toàn bao bọc lấy Tuyết Nhai Tử. Bộ giáp màu tuyết trắng này hoàn toàn do kim loại chế tạo thành, thế mà Tuyết Nhai Tử lại mặc thứ này lên người, vậy thì có thể chứng minh cường độ của loại kim loại này tuyệt đối vượt qua Tử Diễm Thần Thiết.

Cùng lúc đó, sau khi Tuyết Nhai Tử mặc lên bộ giáp, hành động vẫn như thường, vậy thì có nghĩa là loại kim loại này có độ dẻo dai siêu cường, thậm chí đây là một bộ giáp vô cùng tinh tế hoàn mỹ, Tuyết Nhai Tử vốn dĩ gầy gò khi mặc vào thế mà lại trở nên uy phong lẫy lừng.

“Đây là tác phẩm mà ta đắc ý nhất cuộc đời này, ta là một khôi lỗi sư đồng thời cũng là luyện đan sư, thậm chí ta còn là một phù sư, thế nhưng, thành tựu tụ hợp lại của ta bây giờ, chính là áo giáp “Tuyết Thiên Nguyệt”, còn tác dụng...” 

Long Thần có thể nhận ra được, bộ giáp Tuyết Thiên Nguyệt này vừa khít lại vững chắc trên người hắn, giống như đã biến thành một phần thân thể của hắn vậy.

Hắn và Vũ Nguyệt nhìn nhau một chút, đều thấy được sự nghiêm trọng trong đôi mắt của đối phương.

“Ta ngăn cản hắn, ngươi đi trước, chỉ cần ngươi đi rồi ta lập tức có thể đuổi kịp tới.” Long Thần thấp giọng nói bên tai Vũ Nguyệt. 

Vũ Nguyệt hơi ngẩn ra, nàng và Long Thần vốn không hề quen biết, thậm chí còn có mâu thuẫn giữa hai bên, vậy mà Long Thần lúc này đây lại là dáng vẻ hy sinh bảo vệ mà nói chuyện với nàng, loại cảm giác được bảo vệ này cũng thật là kỳ quái.

Vũ Nguyệt không nói gì mà là chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, nàng cũng phải dùng hành động để chứng minh, nàng không phải là một cô gái yếu đuối.

“Đừng ai nghĩ đến chuyện chạy thoát.” Trong mắt Tuyết Nhai Tử lóe lên một thứ ánh sáng hủy diệt, trong nháy mắt, tốc độ của hắn tăng lên gấp mấy lần, đánh về phía Long Thần và Vũ Nguyệt. Một đạo ánh sáng màu trắng lướt về phía hai người, nhất thời một loại cảm giác sắc nhọn đâm vào mặt đau nhói, trên áo giáp của tên này cũng đâu có binh khí. 

Răng rắc.

Thời điểm đối phương tiến tới, thậm chí hơn một nghìn cây trâm thép nhúng kịch độc bắn về phía Long Thần và Vũ Nguyệt. Sức mạnh của trâm thép vô cùng lớn, cho dù là kim loại quý giá nó đều có thể xuyên thủng một các nhẹ nhàng, Long Thần và Vũ Nguyệt đương nhiên không dám dùng chính thân thể mình đi chịu đựng những trâm thép này.

Xích Huyết Thiên Hoang của Long Thần cực kỳ nhanh, khi dùng đến, hơn một nghìn cây trâm thép bị ngay đòn đầu tiên của hắn đánh bay ra ngoài, đâm vào trên vách động. 

Cái này thì tính là gì, bởi vì đối với Tuyết Tử Nhai mà nói, đây cũng chỉ là một thủ đoạn nhỏ mà thôi.

Thế nhưng, từ trong lần giao chiến này, Long Thần đã ý thức được Tuyết Nhai Tử bây giờ không phải là kẻ mà hắn có thể đối phó được, hắn đã có ý rút lui, hiện tại chuyện quan trọng nhất có lẽ là mở ra hai cơ quan còn dư lại.

Trước đây, Long Thần thực sự đã muốn thử một chút, dựa vào công kích của bản thân, có thể giết chết được đối phương hay không. 

Cho dù vậy, Tuyết Nhai Tử đã tấn công đến rồi, song phương bắt đầu một trận đấu khốc liệt, bất chợt một tia chớp màu vàng, trường kiếm màu đỏ như máu và tia sáng của kim loại màu trắng tuyết ầm ầm đụng vào nhau. Vũ Nguyệt bên cạnh cũng không hề nhàn rỗi, nàng thi triển Thái Âm Quý Thủy Quyết cùng Long Thần kề vai chiến đấu.

“Thí Thần Kiếm Trận, Kiếm Hải.”

“Thái Âm Quý Thủy Quyết, Quý Thủy Ấn.” 

Đối phó với võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu, Long Thần và Vũ Nguyệt xem như đã sử dụng đến công pháp cuối cùng. Mặc dù hang núi này lớn, thế nhưng trong thời gian rất ngắn đã bị mấy võ giả di chuyển với tốc độ cao đánh đến chấn động, một lượng lớn bùn đất bắt đầu rơi xuống, sơn động chính trong thời gian ngắn lập tức sụp xuống một nửa, ba người cũng từ từ dời đi chỗ chiến đấu.

“Áo giáp Tuyết Thiên Nguyệt này không chỉ phụ trợ cho hắn phần lớn thần nguyên, tăng cường tốc độ và sức mạnh, đồng thời giống như gia tăng cường độ thân thể của hắn vậy, những công kích bình thường căn bản không thể phá vỡ được, mà Xích Huyết Thiên Hoang của ta cũng không cách nào có thể tới gần thân thể của đối phương...”

Quan trọng nhất là, áo giáp này của hắn còn thường xuất hiện các loại cơ quan như trâm thép và hơi độc, thật sự khiến người ta khó lòng mà phòng bị. Đừng nói là Long Thần, cho dù là võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu cũng nhất định không phải là đối thủ của hắn. 

Trận chiến này của Long Thần vô cùng khó khăn, thậm chí đã ép đến công pháp cuối cùng cũng vẫn không phải là đối thủ của đối phương, bị đánh đến mức liên tục rút lui, mặc dù Vũ Nguyệt ở bên cạnh hỗ trợ, thế nhưng lại càng thêm chật vật.

“Ngươi tên là Long Thần đúng không, ngươi có thể chết được rồi.” Uy hiếp to lớn nhất cũng như Tuyết Nhai Tử kiêng dè nhất chính là Long Thần, vì vậy lúc này toàn bộ công kích đều đánh về phía Long Thần.

“Ta chống đỡ trước, ngươi tìm cơ hội chạy thoát, chỉ có khi ngươi đi rồi hắn mới không đuổi kịp ta.” Trong giây phút quan trọng, Long Thần quay về phía Vũ Nguyệt nhẹ giọng nói. 

Vũ Nguyệt thấy ánh mắt sắc bén của hắn, dáng vẻ không giống như đang nói dối, lập tức gật đầu.

“Nắm lấy cơ hội.” Từ trận chiến này Long Thần học được rất nhiều, Chân Vũ Đế phách hiện tại vẫn đang mở, vì vậy hắn cũng không nhụt chí. Dù sao đối phương cũng là võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu đã tu luyện hơn một nghìn năm, bản thân còn lâu mới đến cảnh giới đó, nếu có thể giết chết được đối phương thì mới lạ đấy.

Thời gian dài sau, tương lai không xa Long Thần sẽ lần lượt vượt qua những người này, có tinh thần kiên cường bất khuất này, hắn thật sự sẽ là người đứng trên đỉnh cao của thế giới. 
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.