Long Huyết Chiến Thần

Chương 1187: Đại địa ma hùng



Bây giờ, mũi kiếm màu đỏ như máu kia, vẫn đang nhỏ máu.

"Long Thần mau đến cứu chúng ta."

Những đệ tử kia nhao nhao kêu tên Long Thần. 

Sắc mặt đám người Vũ Dương cũng thay đổi. Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, ngược lại không vui. Dù sao Long Thần cũng không có thực lực phá hủy Tử Diễm Thần Thiết. Nếu Tam động chủ xuất hiện. Long Thần cũng xong đời.

Dù là Dương Hùng, không biết Long Thần có thể đối phó được không.

Dương Hùng nhìn Long Thần, bèn hít thở sâu. Gã bỗng nhiên cười, cũng không sợ hãi. Vài tên tiểu lâu la chết. Gã không thèm để ý. Lúc này, gã hứng thú nhìn Long Thần, nói: 

"Ta không hiểu. Rốt cuộc ngươi làm thế nào mà phát hiện sơ hở của ta?"

Long Thần là một người duy nhất, nhận ra gã là một kẻ lừa đảo. Chỉ là khi đó đám người Vũ Dương không tin Long Thần, nên Long Thần cũng lười nói cho bọn họ.

Lúc này, Long Thần chỉ thẳng mũi kiếm Xích Huyết Thần Hoang về phía Dương Hùng, nói: 

"Dương Hùng! Một trong mười vị phó động chủ của Nguyệt Ma động quật. Danh hiệu Đại Địa Ma Hùng. Ngoài ra, ta lâu rồi chưa gặp thú võ giả. Cảm giác này quả thật khiến người ta nhớ nhung.

Dương Hùng giật mình. Ngay cả đám người Vũ Dương cũng đưa mắt nhìn nhau.

"Tai sao hắn biết rõ như vậy?" 

Vũ Nguyệt kinh ngạc hỏi. Tin tức này chắc chắn không có. Tình báo của Chân Vũ Đế Cung chỉ có tư liệu của ba vị động chủ. Tình báo của phó động chủ rất ít, chỉ ghi lại bảy vị phó động chủ. Không ngờ từ trong miệng Long Thần, bọn họ lại nghe được có mười vị phó động chủ. Hơn nữa, Dương Hùng này lại là thú võ giả hiếm thấy.

"Đại Địa Ma Hùng! Hung thú thần cấp lục phẩm, vô cùng tàn bạo, lực lớn vô cùng. Không cần nói nhảm nữa, xin lĩnh giáo."

Long Thần dùng phương pháp khống hồn, từ trong võ giả của Nguyệt Ma động quật biết được rất nhiều tin tức. Hắn biết: Bây giờ, Nguyệt Ma động quật đang đóng kín. Trong này có một nửa lối đi đang đóng kín. Đêm trăng tròn sắp đến. Bọn họ lưu lại một số người đối phó các thiếu niên của Chân Vũ Đế Cung. Những người khác thì chuyển vào khu vực đóng kín, chờ đến đêm trăng tròn, mở ra Nguyệt Quang Bảo Hạp. 

Từ trước đến nay, Dương Hùng là đại diện cho thần bí. Bởi vì trò lừa gạt và Tử Diễm Thần Thiết, rất nhiều cường giả đã chết trong tay gã.

Trước đây, sở dĩ gã có thể biết được vị trí chính xác của đám người Long Thần. Cuối cùng gã xuất hiện trước mặt đám người Long Thần. Đó là bởi vì trên bầu trời, có khôi lỗi điểu do bọn họ chế tạo. Loại khôi lỗi điểu này rất đặc biệt. Nó giống như hùng ưng, rất tinh mắt, có thể báo vị trí của đám người Long Thần.

"Đã như vậy! Trước khi Tam động chủ xuất hiện. Ta sẽ xử lý tên ngoài ý muốn như ngươi." 

Thú võ giả, mạnh nhất chính là thể xác.

Lúc này, Dương Hùng nổi giận. Thân thể hắn đang xuất hiện thay đổi mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy. Đây là một loại thay đổi rất kinh khủng. Một luồng thú tính hung lệ, giống như khói đặc tỏa ra từ người gã.

Lốp bốp! 

Ban đầu, da tay ngăm đen càng đen nhánh hơn. Thân thể của gã cũng phồng lên. Âm thanh xương cốt tăng lên rất chói tai. Lông tóc đen nhánh bắt đầu dài ra, lít nha lít nhít. Ngón tay của gã cũng biến thành móng vuốt, giống như lưỡi dao sắc bén. Toàn thân đều quanh quẩn một luồng khí màu đen. Đôi mắt đã biến thành màu đỏ, hàm răng bén nhọn, gầm rú giống như thú rống.

Hình thù như vậy, đúng là rất kinh khủng. Người biến thành thế này, thậm chí còn kinh khủng hơn hung thú. Khí tức hung lệ kia, khiến vài cô gái ở đây bị dọa đến mức thét lên. Hung thú kinh khủng nhất chính là thể xác. Bây giờ, Dương Hùng chính là một con thú dữ hình người. Ở phương diện thể xác đã đạt đến trình độ rất kinh khủng.

Rống! 

Sau tiếng rống cuồng bạo kia. Gã lao về phía Long Thần. Bàn chân thô to kia lao đến, khiến Nguyệt Ma động quật vang lên chấn động ầm ầm, rất nhiều tro bụi rơi xuống.

Nhưng Dương Hùng không biết. Thứ Long Thần không sợ nhất chính là thú hoang.

"So đấu sức lực sao?" 

Long Thần cất đi Xích Huyết Thần Hoang.Thân thể nhỏ yếu của hắn, trực tiếp đụng vào thân thể kinh khủng của Dương Hùng. Ban đầu, tình huống Long Thần bị đụng bay ra ngoài trong tưởng tượng của mọi người lại không xuất hiện.

Lúc này, thân thể của Dương Hùng, trọn vẹn cao gấp đôi Long Thần.

Cánh tay một lớn một nhỏ bỗng nhiên quấn vào nhau. Móng vuốt vừa thô vừa to của Dương Hùng phá vỡ không khí, phát ra âm thanh chói tai. Nhưng tốc độ của Long Thần nhanh hơn Đại Địa Ma Hùng rất nhiều. 

Trong nháy mắt, Long Thần đã vọt ra sau lưng gã. Bàn chân quét ngang. Bàn chân rất nhỏ bé so với Dương Hùng kia, bỗng nhiên bộc phát ra sức mạnh kinh khủng, đánh ngã thân thể khổng lồ của Dương Hùng.

Có thể nói, mặc dù sức lực của Dương Hùng tăng lên vô số lần. Nhưng tốc độ và linh hoạt lại bị hạn chế. Loại thú võ giả này, Long Thần chính là khắc tinh của gã. Thậm chí trước mặt Long Thần, gã không có cơ hội đánh trả.

Lúc này, mọi người trông thấy Long Thần đánh bại hung thú khổng lồ, nhao nhao cảm thấy Long Thần mới là hung thú hình người chân chính, vô cùng kinh khủng. Sau khi Long Thần đánh bại đối phương. Hắn xoay người đè xuống đầu đối phương, từng quyền từng quyền nện xuống. Điều khiến người ta hoảng sợ, chính là Dương Hùng bị hắn đè lại không thể động đậy. Sau một lát, máu me đầm đìa. 

Móng vuốt và hai chân kinh khủng kia, không ngừng va vào đất. Dương Hùng giãy dụa, hoảng sợ rống lên một tiếng. Thế nhưng gã cũng chả làm nên chuyện gì. Hiệu quả lớn nhất là khiến toàn bộ Nguyệt Ma động quật rung lên.

Tất cả mọi người ngây người. Nhất là đám người Vũ Dương. Bọn họ không ngờ Long Thần lại mạnh như vậy. Dù Diệp Thanh đánh với Dương Hùng, có lẽ cũng không dễ dàng như vậy. Thậm chí là Vũ Dương, chưa chắc là đối thủ của Đại Địa Ma Hùng Dương Hùng này.

Lúc đầu, Long Thần đang chơi vui vẻ. Trong phạm vi Phệ Linh Yêu Đồng của hắn, có một người lao đến. Người đó chắc là vị Tam động chủ kia. Long Thần biết không thể kéo dài thời gian. Cuối cùng, mũi kiếm Xích Huyết Thiên Hoang xuất hiện trên đầu ngón tay. Long Thần đè xuống Dương Hùng đang cố gắng giãy dụa. Mũi kiếm kia đâm xuyên đầu Dương Hùng. 

Lúc này, thân thể khổng lồ đang giãy dụa kia, mới không động đậy.

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn thiếu niên kia đứng dậy. Hắn đánh chết một đối thủ như vậy. Bình tĩnh giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Thể xác của Dương Hùng đã gần bằng chiến kỹ luyện thể thất phẩm. Nói thật thì đã vượt qua phó điện chủ Trần Viễn Đồng. Nhưng trước thân thể Tổ Long của Long Thần, thì nó chỉ là trò trẻ con. Nhất là phương diện tốc độ. Dù Long Thần không ra tay, thì gã cũng không làm gì được Long Thần. 

"Không ngờ hắn mạnh như vậy, có lẽ chúng ta không phải là đối thủ của hắn."

Vũ Nguyệt rung động nhìn Long Thần. Trong đôi mắt đẹp lóe lên ánh sáng.

"Chỉ là may mắn thôi. Nếu như tốc độ của ta nhanh hơn. Ta cũng có thể làm được. Con gấu ngu ngốc này chỉ có thể dọa được vài người thôi." 

Vũ Dương khinh thường nói.

Vũ Nguyệt giật mình, không nói gì.

"Long Thần mau đến giúp chúng ta, nhanh phá chiếc lồng này." 

"Đúng vậy! Mau đến giúp cái."

Con mắt của đám người Đỗ Ức Sương đều hiện lên vẻ sùng bái, nhao nhao kỳ vọng vào Long Thần. Trên người Long Thần, các nàng phát hiện một vẻ quyến rũ khác. Khí chất của Long Thấn khác với khí chất sáng lạng của Vũ Dương. Khí chất đó chính là lãnh khốc. Khí chất này rất hấp dẫn các thiếu nữ.

Ngay cả Vũ Nguyệt cũng không thể không thừa nhận. Lúc này, Long Thần bạo lực rất quyến rũ. Trước đây, các nàng hận Dương Hùng thấu xương. Long Thần đã đánh chết gã, coi như giúp mọi người hả giận. 

Chẳng qua, Long Thần có thể phá được Tử Diễm Thần Thiết hay không, thì bọn họ không hi vọng lắm.

Sau khi giết Dương Hùng, Long Thần giống như không phản ứng các nàng. Hắn đưa lưng về phía các nàng, từng bước đi ngược lại Tử Diễm Thần Thiết. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm về phía đường hầm.

Trong lòng mọi người giật mình, chẳng lẽ... 

Quả nhiên đúng lúc này, bên kia vang lên tiếng bước chân. Trong nháy mắt, một người đàn ông mặc quần áo màu trắng xuất hiện. Long Thần quan sát gã cẩn thận. Người đàn ông trung niên này vừa cao vừa gầy, sắc mặt tái nhợt, nhìn có vẻ bệnh. Trên người có một khí chất lạnh lùng, giống như người chết. Quả thật không nghĩ người này lại là Tam động chủ Tuyết Nhai Tử của Nguyệt Ma động quật.

Tuyết Nhai Tử chính là thiên tài cơ quan của Nguyệt Ma động quật. Tất cả cơ quan trong này, đều do gã chế tạo, bao quát cả chiếc lồng được làm bằng Tử Diễm Thần Thiết đang nhốt đám người Diệp Tranh kia.

Dù nói như thế nào, thì võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu Vô Thượng Kim Thân, cũng khiến Long Thần có áp lực rất lớn. Nói thật, Long Thần có thể đối phó dễ dàng Thần Vũ cảnh tầng năm. Nhưng đã đến tầng sáu, thì cơ bản đã đến cảnh giới hắn chạm không tới. 

Thần Vũ cảnh tầng sáu, vượt qua Phong Hỏa Lôi Kiếp, thành tựu Vô Thượng Kim Thân. Thân thể gần như đã bất tử, trừ phi hủy diệt được đầu đối phương.

Thậm chí tu luyện đến đỉnh phong. Dù đầu bị hủy diệt, nhưng vẫn còn một chút, thì cũng có thể sống lại. Đến nước này, quả thật như yêu nghiệt.

Tuyết Nhai Tử vừa đến, bèn nhìn xung quanh, đại khái đã biết chuyện gì xảy ra. 

Gã ngẩng đầu lên. Ánh mắt lạnh lùng kia, giống như vừa chui ra từ quan tài, nhìn về phía Long Thần. Ánh mắt này còn kinh khủng hơn sát khí tử vong của Diệp Tranh, Tuyết Nhai Tử này giống như một thi thể,

"Ngươi giết người của ta."

Tuyết Nhai Tử bước đi chậm rãi về phía Long Thần, khiến Long Thần có áp lực rất lớn. Long Thần ý thức được. Bây giờ, không phải là lúc hắn khoe khoang. Hắn không đối phó được võ giả này. 

Tuyết Nhai Tử xuất hiện, khiến trái tim mọi người căng cứng. Nếu Long Thần chết, thì tiếp theo sẽ đến lượt mọi người. Dù Long Thần xuất hiện cũng không làm được trò rống gì.

Nguy cơ tử vong, lại buông xuống đỉnh đầu bọn họ.

Lúc này, Long Thần trả lời một câu khiến mọi người cười sặc sụa. 

"Bọn họ đều là đàn ông. Tại sao lại là người của ngươi. Chẳng lẽ các hạ có hứng thú khác với người thường. Các hạ thích đàn ông, khẩu vị nặng như vậy."

Người trong chiếc lồng làm bằng Tử Diễm Thần Thiết trợn mắt. Trong mắt họ, người lãnh khốc như Long Thần, sao lại nói ra câu nói lưu manh như vậy.

Tuyết Nhai Tử dừng bước. Sau khi gã xuất hiện. Bầu không khí âm u kinh khủng kia, bị một câu nói đùa của Long Thần phá hủy. 
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.