Long Huyết Chiến Thần

Chương 1050: Trảm Long



Long Thần tự tin như vậy khiến cho Diệp Hiên không thể không tin hắn, giao đấu với Long Thần lâu như vậy rồi, nói thật, hắn vô cùng hiểu rõ thực lực của Long Thần. Bằng biểu hiện hằng ngày của hắn, muốn giết chết Yêu thú thần cấp nhất phẩm này, lúc này hắn vẫn còn kém một chút nữa.

Nhưng may là, bằng độ sắc bén của thần kiếm Phiêu Huyết có thể đâm thủng lớp da của Kim Giác Huyết Sa.

Có thể đâm thủng, bằng tốc độ của Long Thần, liền đồng nghĩa với việc có khả năng giết chết.

“Tốc độ của ngươi mặc dù nhanh, nhưng đến U Minh Huyết Hải, có nước biển cản trở, tốc độ của ngươi sẽ giảm xuống rất nhiều, nhưng tốc độ của đối phương lại sẽ tăng lên rất nhiều, cho nên, ngươi nhớ kỹ tuyệt đối không thể lặn xuống nước biển chiến đấu với Kim Giác Huyết Sa.”

Khi rút lui, đồng thời Diệp Hiên cũng không quên nhắc nhở Long Thần chuyện này.

Long Thần gật gật đầu, hung quang trong mắt hắn đã khiến cho Kim Giác Huyết Sa đối diện chú ý tới, những kẻ xông vào địa bàn của mình đều không thể tha thứ, là những kẻ muốn tranh đoạt lãnh địa với mình. Nhất là những kẻ giống như Long Thần, từ trước đến nay đều là đại địch của Kim Giác Huyết Sa.

Rống rống!

Kim Giác Huyết Sa phát ra một tiếng rống khủng bố, lập tức một luồng khí lãng mang theo huyết thủy đánh về phía Long Thần, đây là một chấn động cường đại, mũi chân Long Thần điểm nhẹ trên mặt nước, giống như một tia chớp màu vàng phóng lên trời, lập tức tránh thoát công kích của Kim Giác Huyết Sa.

Lúc này, Diệp Hiên đã giao lại chiến trường cho Long Thần, nhưng hắn cũng không dám rời đi quá xa, nếu như Long Thần xảy ra bất trắc gì, hắn cũng kịp thời tới cứu viện.

Trong thế giới tràn ngập đế linh khí này, Long Thần lúc này còn chưa đủ chân nguyên để chống đỡ hắn bay lượn, cho nên chẳng mấy chốc hắn liền rơi xuống. Kim Giác Huyết Sa hóa thành một tia sáng huyết sắc, điên cuồng lao đến chỗ Long Thần rơi xuống.

Tốc độ của Kim Giác Huyết Sa trong nước còn nhanh hơn Tô Tuyết nhiều, chỉ là vẫn chưa đạt tới trình độ của Long Thần mà thôi.

“Nên để ngươi nếm thử một chút uy lực của “Sát Kiếp”.”

Điều quan trọng nhất của Sát Kiếp chính là sát khí, khi đối chiến với Diệp Hiên, Long Thần không hề có sát ý. Điều này đã dẫn đến việc hắn không thể thi triển ra hoàn toàn uy lực của thần kỹ tam phẩm này.

Mà lúc này, không giống với lúc trước.

Long Hồn biến thân, khiến cho thân thể hắn lập tức được tăng cường, một luồng sức mạnh huyết tinh hơn cả Kim Giác Huyết Sa phát ra từ trên người Long Thần.

Phiêu Huyết trong tay nhẹ nhàng giơ lên, nhắm thẳng vào Kim Giác Huyết Sa đang lao đến, còn chưa tới nơi, tiếng kêu khiến người ta điếc tai nhức óc của Kim Giác Huyết Sa đã tra tấn lỗ tai Long Thần!

“Ồn ào chết đi được!”

Khi Kim Giác Huyết Sa cách Long Thần hơn hai mươi mét, Long Thần có động tác, khóe miệng của hắn gợi lên một nụ cười lạnh, trên người, huyết khí khổng lồ bốc lên. Kim Giác Huyết Sa xem ra, Long Thần lúc này giống như một con Hung thú siêu cấp đến từ viễn cổ, thanh trường kiếm màu đỏ giống như hàm răng hắn dùng để cắn xé.

“Nhất Kiếm Phiêu Huyết.”

Quát khẽ một tiếng, cả người Long Thần hóa thành một tia sáng màu đỏ, tốc độ nhanh gấp mười lần so với Kim Giác Huyết Sa, là một tia sáng căn bản là không gì ngăn nổi. Nếu như Kim Giác Huyết Sa là một người, vậy một chiêu này của Long Thần sẽ xẹt qua cổ của hắn, khiến cho máu tươi tứ tung.

Nhanh và sắc bén, chính là ý nghĩa chân chính của Phiêu Huyết!

Phốc phốc!

Từ khi Long Thần thi triển đến khi âm thanh này phát ra chỉ trong nháy mắt mà thôi. Nhưng, khi tiếng kêu này phát ra, cùng với máu tươi còn có đồ vật đục ngầu phấp phới trên không, Long Thần nắm Phiêu Huyết trong tay, lướt qua Kim Giác Huyết Sa.

Một người một thú lướt qua nhau.

Máu tươi bắn ra.

Ngay sau đó, chính là tiếng kêu đau đớn thảm thiết của Kim Giác Huyết Sa, khi Long Thần quay đầu lại, hắn thấy Kim Giác Huyết Sa đang điên cuồng vùng vẫy trên hải vực, mắt trái của nó đang chảy máu, bị chính nó vùng vẫy trở nên mơ hồ.

Có thể thấy, Nhất Kiếm Phiêu Huyết mà Long Thần thi triển vừa rồi đã đâm mù mắt trái của nó.

Phía xa, Diệp Hiên vô cùng cảm khái.

“Xem ra trước kia khi Long Thần đối chiến với ta còn che giấu thực lực a, một chiêu này tốc độ nhanh như vậy, cho dù là ta cũng chưa chắc có thể tránh được a.”

Sau khi mắt trái bị Long Thần đâm mù, Kim Giác Huyết Sa lâm vào trạng thái điên cuồng, chẳng mấy chốc một con mắt còn lại của nó nhìn thấy Long Thần, nó lập tức phát ra một tiếng gầm kinh thiên động địa, nước biển dao động ầm ầm, sát khí dày đặc phát ra từ trên người nó. Những Yêu thú chưa đến thần cấp xung quanh lập tức sợ hãi run rẩy.

Trên đỉnh đầu nó, chiếc sừng kia lúc này bộc phát ra ánh sáng màu vàng rực rỡ, từng phù văn màu vàng quỷ dị hiện ra trên đó, xoay tròn với tốc độ rất nhanh.

“Cẩn thận một chút, công kích của kim giác này có thể dễ dàng xuyên thủng thân thể của ngươi.” Diệp Hiên đứng phía xa nhắc nhở.

“Vậy ư.” Long Thần cười khẩy một tiếng, tia chớp màu vàng lấp lánh trên người hắn, Long Thần lập tức biến mất khỏi chỗ cũ, vây quanh Kim Giác Huyết Sa, hắn nhanh chón xoay tròn, người bình thường căn bản không nhìn rõ hắn ở nơi nào. Chuyển động nhanh như vậy, Kim Giác Huyết Sa muốn nhắm chuẩn cũng không phải là chuyện dễ!

Vô số Yêu lực ngưng tụ xung quanh kim giác của Kim Giác Huyết Sa, rất có thể chỉ cần ngắm chuẩn Long Thần là nó có thể phóng ra lực sát thương mang tính hủy diệt. Nhưng điều khiến cho Kim Giác Huyết Sa sốt ruột chính là, tốc độ của tên võ giả này quả là nhanh đến mức biến thái, trong thời gian ngắn, nó căn bản không thể ngắm chuẩn.

Vết thương trên mắt mặc dù đã bắt đầu khép lại, nhưng đau nhức khủng khiếp kia vẫn khiến cho Kim Giác Huyết Sa vô cùng tức giận và nóng nảy. Đây chính là sự khác biệt giữa Minh thú và Nhân tộc, Nhân tộc có trí khôn, Yêu tộc cũng có, nhưng một bộ phận trong Yêu tộc như Minh thú và Hung thú lại không có ưu thế này.

Rốt cục, Kim Giác Huyết Sa không nhịn được nữa. Dưới cơn giận dữ, trên Kim Giác bộc phát ra một cột sáng màu vàng, đánh về phía Long Thần, dưới cột sáng màu vàng đó, nước biển xung quanh lần lượt bốc hơi, biến mất trong vô hình, lõm xuống một con đường trên mặt biển vốn bằng phẳng.

Cột sáng màu vàng này có chút giống với Hoàng Kim Tịch Diệt Chi Nhãn của Kim tộc – một trong cửu tộc lúc trước khi ở Vạn Quốc Cương Vực, nhưng về uy lực thì cột sáng màu vàng này lại mạnh hơn vô số lần.

Ầm ầm!

Ánh sáng màu vàng rực rỡ, đánh bay ra ngoài.

Trên mặt Long Thần tràn ngập ánh sáng màu vàng, tia sáng màu vàng kia sắp tới trước mặt hắn nhưng Long Thần không hề lo lắng, dưới tình hướng đang tiến nhanh về phía trước, hắn đẩy nhanh tốc độ, thân hình nhoáng cái, cột sáng lướt qua bên cạnh hắn.

“Thật nóng!”

May là chỉ lướt qua, cho nên căn bản không thể làm Long Thần bị thương, nhưng nóng như vậy vẫn khiến cho Long Thần có chút khó chịu, nếu như trực tiếp bị đánh trúng, vậy toàn thân Long Thần đoán chừng đều bị hòa tan.

Cột sáng màu vàng kia lướt qua người, ầm ầm rơi xuống dưới nước biển, lập tức khiến cho vô số huyết thủy bốc hơi.

“Cơ hội tốt.”

Sau khi thi triển công kích này, Kim Giác Huyết Sa đã lâm vào trạng thái mệt mỏi, đây chính là cơ hội tốt để Long Thần đánh chết nó, lúc này Long Thần chui vào trong nước biển, hóa thành tia chớp màu vàng, lập tức tiến tới gần Kim Giác Huyết Sa. Kim Giác Huyết Sa còn đang mơ hồ, trong lúc nhất thời còn chưa phát hiện được vị trí của Long Thần, mà đúng lúc, Long Thần phóng lên trời, chém xuống một kiếm!

“Trảm Long!”

Lập tức, ánh kiếm màu đỏ giống như thác nước, bên trong có vô số kiếm quang thật nhỏ, chém xuống dày đặc, giống như một thanh đao khổng lồ, khi Kim Giác Huyết Sa còn chưa kịp phản ứng, thần kiếm Phiêu Huyết đã xẹt qua trên người Kim Giác Huyết Sa!

Phốc phốc!

Một tiếng kêu chói tai, Long Thần trực tiếp chặt đứt xương sống của Kim Giác Huyết Sa, sau đó lao tới, phía dưới, Kim Giác Huyết Sa đã không còn kêu được nữa, bởi vì Kim Giác Huyết Sa lúc này đã bị Long Thần chém thành hai nửa, đã chết từ sớm rồi.

Vô số máu tươi trào ra, dung hợp vào bên trong U Minh Huyết Hải.

Long Thần vội vàng sử dụng Thôn Phệ Huyết Giới, tụ hợp lại tất cả huyết dịch và cả thi thể của Kim Giác Huyết Sa, cùng bỏ vào trong Thái Hư Chi Cảnh.

“Đừng để Thú hồn chạy mất, Thú hồn của Yêu thú thần cấp vô cùng quý giá, nếu như đưa cho Phù sư, có thể chế tạo ra Linh Hồn Thú Phù, còn có những tác dụng khác.”

Khi Long Thần thu thập thi thể Kim Giác Huyết Sa, Diệp Hiên lập tức đi tới, hắn lấy ra Ngưng Hồn châu cấp cao, bỏ Thú hồn gần như đã thành thật thể của Kim Giác Huyết Sa vào trong đó.

“Thú hồn, chính là thứ khác biệt giữa Minh thú và Yêu tộc. Thú hồn của Minh thú ngoài việc mạnh hơn ra, không có gì tiến hóa; nhưng Yêu tộc cấp bậc yêu thần, thú hồn của chúng không khác lắm so với Thần Vũ hồn của chúng ta, cho dù là thân thể đã chết, Thú hồn của chúng vẫn có thể còn sống. Có lẽ đây cũng là nguyên nhân Yêu tộc có thể hóa thành hình người đi.”

Khi thu thập Thú hồn, Diệp Hiên hơi xúc động nói.

“Hóa ra là vậy.” Long Thần ghi tạc trong đầu, lúc này Diệp Hiên đưa Ngưng Hồn Châu vừa góp nhặt Thú hồn cho Long Thần, nói: “Cho ngươi, đây là chiến lợi phẩm của ngươi.”

Long Thần không nói gì, trực tiếp nhận lấy. Tuy rằng mình không cần thứ này, nhưng gia thế của Diệp Hiên còn tốt hơn mình nhiều, đương nhiên cũng không cần thứ này.

Cuối cùng cũng thu thập xong Kim Giác Huyết Sa, Long Thần và Diệp Hiên đều thở phào nhẹ nhõm, lúc này Diệp Hiên nhìn Long Thần với ánh mắt như nhìn quái vật, nói: “Ngươi thật đúng là một quái vật, giết chết Kim Giác Huyết Sa đơn giản như vậy, ta còn tưởng rằng cần ta phải xuất mã.”

“Thôi đi.” Long Thần nhìn quanh một vòng, nói: “Nơi này tạo ra động tĩnh lớn như vậy, còn có mùi máu tươi, vẫn là nhanh chóng rời đi thôi.”

Hai người quay mặt nhìn nhau, liền đi về phía sâu trong U Minh Huyết Hải, trên U Minh Huyết Hải rất khó để lại dấu vết chiến đấu gì, nhất là Long Thần còn mang đi tất cả mọi thứ của Kim Giác Huyết Sa.

Chiến đấu với Minh thú, Long Thần không cần mở ra Chân Vũ đế phách, dù sao Minh thú cũng không hiểu võ đạo, chỉ có thân thể và Yêu lực cường đại, còn có Thần thông truyền thừa để đối chiến, ví như sức mạnh màu vàng của Kim Giác Huyết Sa.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.