Lời Tỏ Tình Đẹp Nhất Thế Gian

Chương 41



Editor: Qing Yun

Lưỡi đao wakizashi sáng chói cắt ngang không khí đánh đến trước mặt nhưng rồi vẫn bị Gojo Satoru nhẹ nhàng tránh đi.

Tháng 12, cho dù tập luyện trong sân nhà ấm hơn bên ngoài nhưng nhiệt độ cũng rét lạnh tới mức làm người cứng đờ, vậy mà anh chỉ mặc một chiếc áo mỏng, hai tay đút túi đứng rất an nhàn, như là hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi thời tiết.

"Chiến đấu với thầy mà còn nương tay sao?" Kính râm trượt xuống mũi, anh cười tủm tỉm nói.

Hai người đã tập luyện được một lúc, cho dù chưa đánh trúng một lần nào nhưng Miyazaki Chihiro vẫn không có vẻ gì là uể oải cả, có điều khi nghe anh nói vậy thì cô hơi ngẩn ra. Tiếng hít thở dồn dập hơn do vận động kịch liệt, cô hơi mím môi, thở sâu.

Đao pháp vẫn luôn khắc chế đột nhiên thay đổi, thanh wakizashi đúc từ sắt thép trong tay cô hóa thành tia sét trong mây, bất chợt lóe lên sáng chói!

Vẻ mặt của Gojo Satoru nghiêm túc hơn, anh tránh thoát một đao trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, rút tay ra tấn công Miyazaki Chihiro, muốn đoạt vũ khí của cô. Cô ngưng mắt nhìn lại, nửa bước không lùi, thanh đao trong tay như biến thành cánh tay thứ ba, tùy ý đánh ra chống lại một quyền của anh, thế mà bắt đầu tấn công ngược lại!

Sau khi từ bỏ áp lực sinh ra từ bản năng trong chiến đấu, đao pháp của Miyazaki Chihiro dần để lộ ra điểm đặc biệt, cô gần như không làm động tác phòng ngự, mỗi một đao đều gấp gáp hung ác, như là nhất định phải quyết định sống chết trong một hai chiêu.

Gojo Satoru hơi nhíu mày, sau khi đánh qua lại với cô hơn mười chiêu, anh bắt lấy sơ hở kiềm chế cổ tay của cô. Lưỡi đao không thể không dừng lại trước cổ, một tay khác của anh thuận thế dời xuống ngăn cản cái chân cô đang đá tới, sau đó lên tiếng kết thúc đối chiến.

"Được rồi, dừng ở đây đi."

Anh buông tay ra, nhìn học trò nhanh chóng thu khí thế lại, cất wakizashi vào vỏ, lại trở nên ngoan ngoãn an tĩnh như ngày thường, anh thở dài một hơi

Gojo Satoru giơ tay xoa giữa mày, nhìn chằm chằm Miyazaki Chihiro đang bất an nhìn mình, anh nói: "... Sao lại có tật xấu giống nhóc con nhà thầy vậy."

Miyazaki Chihiro ngẩn ngơ, hơi nghiêng đầu khó hiểu đi theo anh đến bên sân như một cái đuôi nhỏ.

Gojo Satoru tiện tay đặt một cái khăn lông mềm lên đầu cô rồi xoa đầu cô cách một lớp khăn lông.

"'Lấy chết thắng lợi' cùng 'liều chết thắng lợi' là hoàn toàn khác nhau..." Đôi mắt xinh đẹp của thầy nhìn chằm chằm đôi mắt đang mở to của cô, giọng điệu kiên nhẫn ôn hòa hiếm có: "Chihiro, đừng vứt bỏ nỗi kính sợ với sinh mệnh chứ."

Miyazaki Chihiro lúng ta lúng túng, ngón tay nhéo một góc khăn lông, nhỏ giọng đáp: "... Vâng ạ, em nhớ kỹ."

Gojo Satoru vỗ đầu cô, nụ cười quay lại trên môi.

"Thầy nhận nuôi hai đứa trẻ, một trong hai đứa sẽ tới Cao Chuyên đi học vào năm sau." Anh nói: "Chihiro, phải làm tấm gương tốt cho đàn em nhé."

Miyazaki Chihiro đương nhiên biết người anh nói tới là ai, nhưng bởi vì nhất thời không biết nói gì, chỉ có thể im lặng gật đầu thật mạnh.

Hai người đứng sóng vai nghỉ ngơi bên sân một hồi, Gojo Satoru bỗng nhiên nhớ tới gì đó nên vươn tay ra với cô.

"Lúc trước em nói muốn tìm cách dùng chú lực làm vũ khí thay cho chú cụ, thầy nghiên cứu một chút, tạm thời sờ soạng được hình thức bàn đầu."

Phía trên bàn tay, chú lực hội tụ như nước, nhưng lại như bị tấm chắn vô hình hạn chế, dần dần áp lại biến thành một đoạn lưỡi đao nửa trong suốt rơi vào lòng bàn tay anh. Chú thuật sư mạnh nhất hơi mỉm cười, đưa lưỡi đao tàn khuyết này cho cô.

"Không có thuật thức đặc biệt phụ trợ nên không thể làm chú lực thành thực thể được, vẫn cần phải liên tục tạo hình cho nó." Gojo Satoru chọc vào lưỡi đao: "Tuy rằng cần có trình độ thao túng chú lực rất cao, nhưng nếu là em dùng thì có lẽ lại thích hợp."

Miyazaki Chihiro cẩn thận nắm chặt một mặt của lưỡi đao, để phần sắc bén nhắm ngay vào chính mình nhưng đột ngột dừng lại. Ngước mắt nhìn lên, Gojo Satoru đang nhìn cô, cô vội vàng rủ mắt chuyển hướng lưỡi đao, nhắm vào khăn lau mồ hôi bên cạnh.

Lưỡi đao quét qua, vải dệt mềm mại lập tức bị đứt đoạn.

"Bởi vì cần phải liên tục dùng chú lực bảo trì hình dáng cho nên có thể chế tạo lốc xoáy tròn ở mũi nhọn, độ sắc bén chắc cũng không tồi."

Cho dù buông lỏng tay ra nhưng Gojo Satoru vẫn đang truyền chú lực vào đao, như là đang triển lãm cho cô xem, anh mở rộng lốc xoáy ở mũi đao lên thân đao, cái này làm Miyazaki Chihiro không cần chú ý cũng có thể nhìn thấy dòng chảy chú lực xoay tròn trên đó.

Triển lãm xong, thầy giáo để chú lực tan đi, nhẹ nhàng hỏi: "Thế nào, có hợp ý em không?"

Miyazaki Chihiro nắm chặt bàn tay đã trống rỗng, cô nhìn dáng vẻ như chỉ mới vừa hoàn thành một chuyện nhỏ bé của anh mà trong lòng không nhịn được chua xót.

Bởi vì không thể khống chế thời gian 'Miền đất lý tưởng' buông xuống khiến rất nhiều lần cô tay không tấc sắt đứng trong nguy hiểm, cuối cùng dẫn tới tử vong, cho nên cô mới bắt đầu sinh ra ý tưởng tạo hình chú lực. Trước đó không lâu sau khi huấn luyện kết thúc, cô thuận miệng nói một câu với Gojo Satoru, không ngờ hôm nay lại nhìn thấy phương pháp đã thành hình.

Cho dù là năng lực của chú thuật sư mạnh nhất thì muốn có kết quả trong thời gian ngắn như vậy e rằng cũng là dùng hết tất cả thời gian nghỉ ngơi, nhưng anh không hề nhắc tới điều này.

Nước mắt bỗng rơi xuống, Miyazaki Chihiro im lặng gật đầu, cảm giác được bàn tay của Gojo Satoru lại đặt lên đầu mình lần nữa.

*

Khi rời khỏi nhà thể chất đã là buổi chiều, Gojo Satoru muốn đi tìm Yaga Masamichi vì thế hai người tạm biệt nhau ở ngoài cửa.

Miyazaki Chihiro mặc áo khoác dày của mùa Đông vào, chậm rãi đi đến bên máy bán nước tự động.

Trong túi có một đồng tiên xu, cô nhét vào ô nhận tiền, lựa chọn một chai nước khoáng, nhưng chai nước lăn đến nửa đường thì kẹt lại ở cửa ra.

"...?" Cô ngồi xổm xuống, nhăn mày nhìn cái chai.

"Máy bị trục trặc à?"

Có người hỏi ở phía sau, Miyazaki Chihiro quay đầu nhìn lại, là các bạn học tập luyện xong nên đến đây mua nước.

Zenin Maki cúi người nhìn: "Kẹt đúng chỗ thật đấy..."

Panda ở bên cạnh đập độp một cái vào đầu máy, máy móc kẽo kẹt một tiếng, cuối cùng chai nước cũng gian nan rơi xuống, loảng xoảng lăn ra cửa.

Miyazaki Chihiro cầm chai nước lên, Okkotsu Yuta đứng bên cạnh cô nhìn đèn báo hiệu trên máy, do dự nói: "... Hình như bị hỏng rồi...?"

"... Tới gọi người đến sửa." Zenin Maki đứng dậy lấy điện thoại gọi cho bên hậu cần.

Sau khi nói vài ba câu thuyết minh tình huống, cô ấy nói với Miyazaki Chihiro: "Sao dạo này cứ chốc chốc cậu lại gặp xui vậy."

Miyazaki Chihiro mờ mịt mỉm cười.

Cũng chỉ là chút rắc rối nho nhỏ, nếu nói là xui xẻo thì hơi khoa trương, nhưng đúng là cuộc sống có bị quấy rầy.

"Thật là xui xẻo." Panda cảm khái.

Inumaki Toge: "Cá hồi."

Nói chuyện vài câu, không ai trong bọn họ thật sự để tâm, cả đám lập tức kéo nhau đi ra ngoài.

Tháng 12, cây cối trong trường điêu tàn, cả trường quanh quẩn trong cái áp lực của trời đông giá rét. Cả nhóm đi qua mặt đường lát đá, cành lá khô bên đường bị gió thổi run, tiếng gió, tiếng cành lá lay động, tiếng chân đan chéo vào nhau, Miyazaki Chihiro bỗng nhiên nghiêm mặt, nhìn thẳng vào quái điểu to lớn rơi xuống từ trên không!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.