Lần này là lần đầu tiên Mạnh Kình và Địch Tử Uyên tổ đội, dựa theo cơ chế tổ đội, những người chơi lần đầu tổ đội sau khi vượt ải sẽ được nhận thêm một lá bài của Thần.
Kết quả, Mạnh Kình nhận được một lá Chén thánh, một lá Khiên bạc, vẫn trùng, chẳng có ích gì.
Ngoài cạn lời, cô chỉ đơn giản thưởng cho mình bảy ngày nghỉ, mỗi ngày đều rảnh rỗi khiêu vũ hoặc tập yoga trong phòng khách rộng rãi.
Sau khi tổ đội xong, hợp đồng ngắn hạn tự động hủy, hơn một tháng cô không liên lạc với Địch Tử Uyên, trong khoảng thời gian đó, cô tham gia vài ván game một mình, có lẽ bởi vì vận may tốt, cho nên hầu hết đều là những trận đơn giản.
Thỉnh thoảng có một trận khó, thuộc cơ chế trò chơi chia phe phái, cô lợi dụng quy tắc giết sạch phe đối phương, cuối cùng lại giết đồng đội của mình, đạt được kết quả đơn độc chiến thắng, điểm tổng kết tăng gấp đôi, kiếm được một vố lớn.
Cô dự định tích lũy thêm một chút, để mua một phòng tập nhảy riêng.
Cho dù bị ràng buộc với hệ thống là chuyện thân bất do kỷ, nhưng ít nhất ở đây, cô có thể chọn một cách sống thoải mái cho mình.
Khi trở lại Thành phố của Thần, lịch trên đồng hồ hiển thị cô đã vào hệ thống Thần Linh tròn một năm.
Cô mở hoạt động 【Đổi thẻ cũ lấy thẻ mới】, đây là hoạt động đặt biệt mà mỗi người chơi đều có tư cách tham gia sau khi đến đây tròn một năm, nhằm cho mọi người cơ hội đổi thẻ bài mới.
Trùng hợp mấy ngày nay, hàng xóm Hoa Việt ở chung chung cư Bạch Hải hẹn cô đi ăn, bữa cơm này hai người đã hẹn từ lâu, nhưng vì vấn đề thời gian nên vẫn chưa xác định, lần này vừa đúng lúc, nên hai người quyết định đi ăn ở nhà hàng xoay (*) Cao Tháp mới mở cách đây không lâu.
(*) Nhà hàng xoay: Nhà hàng xoay thường là không gian ăn uống của nhà hàng dạng tháp được thiết kế nằm trên đỉnh một bệ xoay hình tròn rộng hoạt động như một bàn xoay lớn. Tòa nhà vẫn đứng yên và thực khách được đưa lên sàn quay. Tốc độ quay thay đổi từ một đến ba lần mỗi giờ và cho phép khách hàng có thể ngắm nhìn toàn cảnh mà không cần rời khỏi chỗ ngồi. Những nhà hàng như vậy thường nằm ở tầng trên của khách sạn, tháp truyền thông và tòa nhà chọc trời.
Nói thật, thật ra cô không hứng thú lắm với chuyện ăn uống, nhưng vì cô biết Hoa Việt đã vào hệ thống hơn một năm, đương nhiên đã từng tham gia hoạt động đặc biệt, cho nên cô muốn hỏi ý kiến của anh ta, để mình có thể đưa ra lựa chọn tốt nhất, đỡ phải đi đường vòng.
……
Nhà hàng xoay Cao Tháp nằm trên tầng cao nhất của tháp ngắm cảnh cao 514 mét, là kiến trúc biểu trưng của khu D. Khu vực ăn uống VIP có tầm nhìn vô cùng tốt, nhất là buổi tối, cứ như có thể chạm tới bầu trời sao bao la, xuyên qua nền thủy tinh khổng lồ, có thể ngắm toàn bộ thành phố rực rỡ ánh đèn.
Biết rõ là hư ảo, nhưng cũng xấp xỉ nhân gian.
Người chơi có thể tiêu tiền ở nhà hàng cơ bản đều là dân máu mặt trong hệ thống Thần Linh, bọn họ tùy tiện ăn một bữa cơm có lẽ tương đương với tiền thuê nhà mấy tháng của người chơi bình thường.
Đây là sự tàn khốc của đẳng cấp trong hệ thống này.
Tối đó, Mạnh Kình chọn một chiếc váy dài màu xanh lam chưa mặc lần nào kể từ khi mua, xanh thẳm như nước hồ trong vắt, trang điểm nhã nhặn, tiên khí bốn phương, thoạt nhìn rất hiền lành vô hại.
Khi cô bước qua cửa thủy tinh của nhà hàng xoay, không có gì bất ngờ khi cô thu hút ánh mắt của những người xung quanh, trong đó khó tránh khỏi xen lẫn những lời thì thầm bàn tán.
“Ôi!!! Cô bé này xinh quá.”
“Nếu không xinh đẹp, ai lại sẵn lòng vung tiền như rác đãi cô ta ở nơi này chứ?”
“Đừng nói như thế, đâu phải ai cũng ngu, chỉ vì cô ấy xinh đẹp mà chịu chi tiền? Phụ nữ xinh đẹp thì nhiều lắm, nhưng có thể đến tháp ngắm cảnh Bạch Hải, chắc chắn không chỉ dựa vào sắc đẹp.”
“Hơn nữa, sao mấy người nghĩ là có người đãi cô ấy? Nhỡ đâu cô ấy tự trả tiền thì sao?”
“Đúng thế, đừng xem thường người chơi nữ, tôi chịu không ít thiệt thòi từ người chơi nữ trong game đấy, có nhiều người hung ác lắm, nếu so điểm số, nói không chừng chúng ta mới là quỷ nghèo đấy.”
…
Theo sự dẫn dắt NPC nhân viên, Mạnh Kình đi tới bàn VIP mà Hoa Việt đã đặt trước.
Hoa Việt vẫn là phong cách quý ông trước sau như một, áo sơ mi kết hợp áo ghi lê ca rô màu be cổ điển, không thể không thừa nhận, anh ta rất hợp với phong cách này, mỗi lần gặp đều khiến người ta cảm thấy anh ta là người nhã nhặn lịch sự, cực kỳ giống quý công tử trong tiểu thuyết và phim ảnh.
Nhưng thực tế, quý công tử thật sự của thế giới thực là một kẻ ngốc.
Người nọ là ai thì không cần phải chỉ mặt gọi tên.
Mạnh Kình ngồi đối diện anh ta, nhạt nhẽo tùy ý hỏi thăm một câu.
“Anh Hoa đến sớm thật, từ đâu đến thế?”
“Chiều nay học một lớp Boxing, lâu rồi không đi.” Hoa Việt đánh giá cô, ánh mắt tán thưởng, nhưng có chừng có mực, anh ta nói: “Tối nay cô Mạnh rất xinh đẹp.”
“Quá khen, chỉ là tôi nghĩ đây là cuộc hẹn của anh Hoa, nên phải có chút cảm giác nghi thức.”
Anh ta đưa thực đơn cho cô: “Ta không biết khẩu vị của cô Mạnh, cứ chọn món cô thích, tối nay tôi mời.”
“Không được đâu.” Mạnh Kình lật thực đơn, điềm nhiên đáp: “Bữa này nhất định phải do tôi mời.”
Thực đơn của nhà hàng này rất độc đáo, cứ như kết hợp nhiều loại ẩm thực, kết hợp rất sáng tạo, muốn ăn loại nào thì có loại ấy.
Cô gọi sáu món, một chai rượu vang, đến khi món lên đủ, rượu đã rót, cô nghe Hoa Việt hỏi.
“Gần đây cô Mạnh vượt ải thuận lợi chứ?”
“Cũng ổn, chỉ cần còn sống thì không có gì là không thuận lợi cả.” Cô ngẩng đầu lên nhìn anh ta một cái, khách sáo nâng ly: “Nhưng tôi có chút chuyện vặt, muốn thỉnh giáo anh Hoa một chút.”
“Cứ nói, tôi rửa tai lắng nghe.”
“Anh Hoa đã tham gia hoạt động đặc biệt kỷ niệm một năm, đúng không?”
“Đúng vậy.”
“Trước đây chỉ nghe anh nhắc qua, không có cơ hội tìm hiểu kỹ, hiện tại tôi cũng đã tròn một năm, tôi nghĩ, nếu có tiền bối giàu kinh nghiệm ở bên cạnh, mặt dày thỉnh giáo, dù sao vẫn tốt hơn tự mình tìm tòi.”
Hoa Việt mỉm cười: “Không thành vấn đề, tất nhiên không thành vấn đề, tôi sẵn lòng chia sẻ những gì tôi biết với cô Mạnh, nhưng đổi lại, cô Mạnh phải đồng ý với tôi một điều kiện.”
“Được, anh cứ nói điều kiện trước đi.”
“Vào thời điểm thích hợp, nếu như tôi đưa ra lời mời, hy vọng cô Mạnh có thể đồng ý tổ đội cùng tôi qua cửa một trò chơi.”
Mạnh Kình trầm ngâm một lát, sau đó gật đầu: “Đây không phải chuyện gì khó, tôi đồng ý.”
Dù sao hai người cũng đã từng hợp tác, đều biết thực lực của đối phương, tuy rằng cô không muốn tổ đội với người thông minh như anh ta, nhưng chỉ qua cửa một ván, mỗi người đạt được mục đích của riêng mình, cũng không phải không thể chấp nhận.
“Tốt quá.” Ý cười của Hoa Việt càng đậm hơn, anh ta ân cần giúp cô cắt miếng bò bít tết trong dĩa, chậm rãi hỏi: “Cô Mạnh đã đọc hướng dẫn sự kiện kỷ niệm một năm chưa?”
“Đọc rồi, giống như mở blind box ấy.”
Cách thức hoạt động của sự kiện kỷ niệm một năm rất đơn giản, thao tác trực tiếp trên đồng hồ là được. Ví dụ, lựa chọn đầu tiên hiển thị rõ là tổ hợp như “3 lá Kiếm báu + 2 lá Khiên bạc + 1 lá Giáp vàng + 2 Hừng đông”, phần thưởng và điều kiện sau đó đều bị ẩn, chỉ khi lựa chọn xong mới được công khai.
Người chơi cần dựa trên số lượng lá bài trùng lặp hiện có, tham khảo để đổi lấy lựa chọn nào, sau khi trao đổi sẽ không thể thay đổi.
“Tốn nhiều lá bài, tốn nhiều loại, chưa chắc phần thưởng đã tốt, điều kiện cũng chưa chắc đơn giản.” Hoa Việt nói: “Sau khi người chơi chọn xong, tất cả lựa chọn sẽ công khai hiển thị trong 30 giây, khi đó tôi mới biết, thì ra tất cả chỉ đơn giản là dựa vào vận may.”
Thực hiện giao dịch ngầm giống anh ta và Mạnh Kình chỉ là số ít, phần lớn người chơi dù thấy hết nội dung cũng sẽ không dễ dàng tiết lộ cho người khác, dù sao mọi người đều là đối thủ cạnh tranh mà, dựa vào đâu mà lại giúp người khác chiếm lợi không công.
Mạnh Kình trầm ngâm suy nghĩ: “Chuyện anh Hoa muốn tôi đồng ý lúc nãy, có phải liên quan đến điều kiện phần thưởng của anh không?”
“Quả nhiên không có điều gì có thể qua mắt của cô Mạnh.” Hoa Việt không giấu giếm nữa, thản nhiên thừa nhận: “Phần thưởng tôi mở được là, có thể chọn một lá bài bất kỳ trong nhóm thứ 3, nhưng điều kiện để đạt được vô cùng trắc trở.”
“Điều kiện gì?”
“Tìm một người chơi khác phái, đăng ký rồi chờ hệ thống báo thời gian, lập đội tham gia thi đấu đỉnh cao.”
Thi đấu đỉnh cao, đương nhiên là một ván game tập hợp toàn các cao thủ, bốn lá bài trong nhóm thứ 3 (Thiên sứ, Chủ thần, Thiện ác, Định mệnh) thuộc loại SSR (*), vốn rất khó có được, nhưng bởi vì xác suất có được cực thấp, cho nên ván game này mới cực kỳ có giá trị, đáng để đánh cược một lần.
(*) SSR: Viết tắt của cụm từ ‘Super Super Rare’ (siêu siêu hiếm).
Để chứng minh thành ý của mình, Hoa Việt mở hoạt động ghi chép trong đồng hồ ra cho Mạnh Kình xem.
Trên đó viết rằng, nếu thông qua thi đấu đỉnh cao, người chơi tổ đội cũng có thể nhận được cùng một lá bài mà đối phương chọn.
Đây thật sự là giao dịch đôi bên cùng có lợi.
Điều kiện tiên quyết là phải sống sót trong thi đấu đỉnh cao.
“Cô Mạnh, chúng ta đều rõ, chỉ riêng việc gom đủ tám lá bài bình thường đã rất khó khăn rồi, huống chi là bốn lá cao cấp cuối cùng, hệ thống sẽ không ngừng kéo chân người chơi, chúng ta muốn lấy được bốn lá cuối, nhất định phải nắm bắt mọi cơ hội có thể lợi dụng.”
Mạnh Kình cũng hiểu đạo lý này, cô cũng không phải loại người do dự lưỡng lự, cơ hội đã bày ra trước mắt, tất nhiên cô không thể không thử.
“Tôi đã nhận lời mời của anh Hoa, chắc chắn sẽ không đổi ý, nhưng vấn đề hiện tại là, tôi nên chọn mục nào đây?”
“Đã tham gia thi đấu đỉnh cao một lần thì không thể tham gia lần nữa, để đảm bảo cho sự hợp tác của chúng ta tiến hành thuận lợi, tôi khuyên cô Mạnh nên chọn mục khác.” Hoa Việt hỏi ý kiến của cô: “Lúc đó thời gian công khai tất cả quá ngắn, tôi chỉ nhớ đại khái, cô Mạnh muốn chọn phần thưởng tám lá đầu, hay bốn lá sau?”
Điều kiện nhận thưởng tám lá đầu thì dễ hoàn thành hơn, còn điều kiện của bốn lá sau thì khó khăn, nhưng ai cũng muốn có.
Ban đầu Mạnh Kình định thông qua hoạt động này để nhận được lá Trăng sáng còn thiếu trong tám lá đầu, nhưng bây giờ khi nghe nói đến điều kiện để nhận bốn lá sau, cô đã đổi ý định.
“Anh Hoa có nhớ mục nào có thể nhận được bốn lá sau không?”
“Tổng cộng không có nhiều mục có thể nhận được bốn lá sau.” Hoa Việt ra hiệu bảo cô nhấn vào giao diện hoạt động, anh ta nhìn thật lâu, sau đó chỉ vào một mục rồi nói: “Tôi có ấn tượng rất sâu với mục này, vì lúc đó tôi định đổi, nhưng bởi vì số lượng lá Mây đen và Sao trời không đủ, sau đó tôi có nhìn lại lần nữa, phát hiện phần thưởng cũng là bốn lá sau.”
“Điều kiện nhận thưởng thế nào?”
“Chưa kịp xem hết điều kiện nhận thưởng thì giao diện đã tắt rồi.”
Anh ta nói xong, đầu ngón tay của Mạnh Kình ấn nhẹ vào mục mà anh ta chỉ, không hề do dự.
“Không sao, tôi dư nhiều Mây đen và Sao trời lắm.”
Suy cho cùng, trò chơi Thần Linh không phải chỉ đơn thuần là một canh bạc, thử một chút cũng chẳng sao.
Đúng như Hoa Việt nói, sau khi đổi xong, toàn bộ nội dung hoạt động lập tức được công khai, cô lợi dụng 30 giây quý giá này, nhanh chóng ghi nhớ phần lớn nội dung của các mục.
Còn điều kiện nhận thưởng của cô, so với thi đấu đỉnh cao của Hoa Việt, cũng xem như một chín một mười.
【Tự chọn một người chơi chưa từng tham gia hoạt động kỷ niệm một năm để lập đội, tham gia thám hiểm quy mô lớn, chủ đề của ván này là: Thành phố Quỷ Cát Vàng.】
【Chú thích bổ sung: Sau khi kết thúc ván này, người chơi tổ đội chỉ được tính điểm số, không có phần thưởng lá bài.】
Hoa Việt cũng trầm mặc, nhất thời không biết nên nói gì.
“Điều kiện quy định là người chơi vào hệ thống chưa đủ một năm, thế thì tôi không giúp cô được.”
Hơn nữa, cái gọi là thám hiểm quy mô lớn, nghe thôi đã biết nhất định là ván game có cường độ cao và độ khó cao, đối phương mạo hiểm tính mạng để tổ đội, nhưng kết quả cuối cùng lại không có phần thưởng lá bài, tương đương với chẳng có lợi ích gì, may áo cưới cho người ta.
Giao dịch lỗ vốn như thế này, ai sẽ đồng ý chứ?
Mạnh Kình rơi vào trầm tư.
Một lúc lâu sau, cô nhấp một ngụm rượu vang, giọng điệu đầy ẩn ý sâu xa.