Lỡ Yêu Anh Họ Là Lão Đại Hắc Bang

Chương 49: Bất ngờ trong buổi tiệc



Có lẽ vì quá nổi bật nên nhanh chóng Giao Uyên cũng thấy được sự có mặt của anh.

Giao Uyên đứng dựa người vào lan can nhìn về phía người đàn ông vừa bước vào, gương mặt không biểu lộ một tia bất ngờ.

Người đàn ông đó vẫn là mặc bộ âu phục được thiết kế riêng, những đường cắt được may tỉ mỉ. Gương mặt vẫn là một vẻ lạnh lùng hoàn mĩ, đẹp như tượng tạc. Khí chất không một ai sánh bằng trên người vô tình lại có một sự hàn khí lạnh lẽo. Anh oai phong lẫm liệt bước đi.

Cao Lãnh Khang từ khi vào đã nhìn cô nhưng bước chân dừng lại cách chỗ cô cũng khá xa.

Đang đứng thì đột nhiên một tiếng nói vang đến

- Hi beauty!

( Chào người đẹp!)

Giao Uyên quay sang nhìn qua chàng trai vừa đến anh ta ngoài bộ dáng sang trọng ra còn có một gương mặt khá thu hút, cô đáp lại và thêm bổ sung thêm nụ cười lịch thiệp

- Oh! Hi, may i help you?

(Ồ, xin chào, tôi có thể giúp gì cho anh?)

- May I invite this beautiful lady to have a drink?

( Tôi có thể mời quý cô xinh đẹp đây uống một ly được không?)

Anh vừa nói vừa cầm một ly rượu vang lắc lắc, không kiểu thô lỗ nhưng cũng không hẳn lịch thiệp.

Giao Uyên quay mặt sang nhìn người con trai đứng bên cạnh, cô nhẹ quan sát

“Ummm…cũng đẹp trai đấy nhưng mà mình không rảnh, biết uống cái đó đâu mà uống trời, nhỡ anh ta bỏ thuốc vào đó thì mình chết chắc rồi, ở đây người nào cũng nguy hiểm cả, tốt nhất nên cẩn trọng!”

Gương mặt vẫn không một biểu cảm, cô lạnh nhạt đáp lại

- Oh, sorry! I’m not good at drinking, I can’t drink this, it’s rude.

( Ồ, xin lỗi! Tôi không giỏi uống rượu, cái này tôi không thể uống, thất lễ rồi!)

Người đàn ông để ý nhìn thấy trên tay cô là một ly nước ép nhưng nó đã gần cạn, anh ta khẽ cười rồi cũng cầm một ly nước giống cô rồi nói

- Haha, It’s okay, can I have a drink with you?

( Haha, không sao, vậy uống thứ này được chứ?)

Thấy người con gái trước mặt đang lại kiểu chần chừ anh ta lại lên tiếng

- Come on, I’m just offering you a drink with me, isn’t the glass of water you’re holding is almost empty?

( Thôi nào, tôi chỉ mời cô một ly cùng tôi, chẳng phải ly nước cô cầm cũng hết rồi sao?)

Giao Uyên nhìn xuống ly nước quả thực nó đúng là gần hết, cô hơi mím môi rồi cũng lên tiếng đáp

- So…okay, this one I’ll drink with you.

(Vậy…được thôi, ly này tôi sẽ uống cùng anh)

- Haha, that’s it, let’s have fun!

( Haha, có vậy chứ, hãy cùng nhau vui vẻ nào!)

Giao Uyên đặt ly đang cầm xuống, cô giơ tay ra để lấy cái ly mà người con trai kia đang cầm. Bỗng tay cô bị ai đó nắm lại, cơ thể cô bị một lực kéo khiến cô nghiêng người ngã vào một vật gì đó cứng cáp.



- Hey, what are you doing?

( Này, anh đang làm gì vậy?)

Chàng trai tức giận vì hành động của người đàn ông, anh ta nhìn ly nước không may bị hất lên người mình rồi lên giọng cáu gắt

- Shut up, go away!

( Câm mồm, biến đi!)

Chỉ với bốn từ thốt ra từ miệng người đàn ông này đã khiến người kia cảm thấy lạnh cả người, anh ta sợ hãi không nói thêm gì liền rời đi.

Đúng là người lạnh từ trong xương mà!

Giao Uyên giật mình vì hành động vừa rồi, cô nghe thấy tông giọng quen thuộc, nhanh chóng mở mắt, cô ngước mặt lên thì nhìn thấy thứ mình ngã vào lại không phải vật gì mà là thân thể săn chắc, vững trãi mà thân thể này lại không ai khác chính là người anh họ của cô.

Cao Lãnh Khang hơi nhíu cặp chân mày, trên người toả khí lạnh, gương mặt sát khí đến đáng sợ.

- Cao Lãnh Khang?

May chỗ cô đứng lại không có người nên chuyện vừa rồi chẳng ai để ý.

Cao Lãnh Khang một tay ôm eo cô, giọng nói trầm khàn vang lên chất vấn

- Đồ của người lạ cô lại dám nhận? Là muốn ăn đòn?

Giao Uyên đang ngơ ra nghe xong câu hỏi của anh cô cắn cắn môi mắt chuyển hướng nhìn sang chỗ khác. Cô lại không để ý tư thế của mình và người anh họ có chút thân mật…

- Ăn…ăn đòn?

Mặt Giao Uyên ngơ ra khi nghe Cao Lãnh Khang nói

“Anh ta tưởng mình là trẻ con hay gì?”

- Đừng tuỳ tiện nhận đồ của người lạ, không tốt!

Giao Uyên cười cười nhìn Cao Lãnh Khang, tự nhiên cô thấy gì đó không đúng cúi mặt xuống, cô nhìn thấy hai thân thể vậy mà lại sát khin khít nhau, mở to mắt cô lấy tay định đẩy người đàn ông trước mặt ra nhưng khi chạm vào thì thật là vãi chưởng, tay cô chạm đúng cái cơ ngực săn chắc của ai kia.

Giao Uyên mắt càng mở to không hiểu sao trong lúc này cô chẳng mê trai nữa vội thu tay lại, chớp mắt lên tiếng

- Cao Lãnh Khang, anh thả tôi ra trước đãz

Cao Lãnh Khang nhìn thẳng gương mặt xinh đẹp, một lúc sau anh vẫn chưa thả cô ra, miệng bắt đầu nói

- Lần sau không được mặc như thế này, càng không được nhận đồ người lạ, nghe chưa?

Tờ phắc?!?!? Mắc cái gì không cho người ta mặc như thế này, mà như vầy thì sao? Đồ đẹp không mặc để phí ra hả, đúng là con người kì quặc mà.

- Hả? Tại sao? Mắc cái gì….

Giao Uyên là không hiểu tại sao cái con người trước mặt này lại khó hiểu đến như vậy.

- Không nghe lời tôi sẽ phạt.

Nói xong Cao Lãnh Khang bỏ tay khỏi chiếc eo thon của cô, cầm tay kéo cô đi khỏi góc khuất của chiếc thuyền.

Giao Uyên trong đầu chứa đầy sự hoang mang, cái con người này lời nói lại cực kì bá đạo, lại không để người ta có cơ hội đáp lại cứ như vậy mà đi, khí thế cao cao tại thượng, uy quyền một cách bức người.

“Phạt? Anh ta bị làm sao vậy chứ? Làm như ba mình không bằng ấy? Quá đáng rồi nhé anh họ =)))”

Cô bị kéo đi trong sự hoang mang, bước ra thì bữa tiệc đã được mở từ lâu.



Lần đầu tiên cô đi dự tiệc vào buổi sáng, nhìn thấy cảnh biển nơi thành phố Sydney tại Australia, ánh nắng mặt trời chiếu trên mặt biển long lanh, lấp lánh như được trải một lớp bạc.

Cao Lãnh Khang dẫn cô, hai người dừng lại tại một chiếc bàn có 2 người đang đứng ở đó, đằng sau hai người còn có một người phụ nữ, Giao Uyên như nhận ra cô bất ngờ lên tiếng

- Tú Ảnh, phải chị không? Ơ đúng rồi sao chị cũng…đến đây?

Nghe thấy giọng của một cô gái, ba người đang đứng quay ra nhìn.

Giao Uyên bất ngờ vì sự có mặt của Tú Ảnh nhưng đến khi nhìn thấy mặt của một người cũng đang đứng cạnh Tú Ảnh cô càng bất ngờ hơn.

- Kia chẳng phải là…nhà thiết kế nổi tiếng Kiera sao?

Giơng mặt xinh đẹp vẫn giữ nét điềm tĩnh cô nhìn thẳng người phụ nữ đứng cạnh phía trước Tú Ảnh rồi lên tiếng.

Người phụ nữ với mái tóc màu cam lượn sóng, đôi môi dày đỏ thẫm cùng với đôi mắt xanh biếc trong veo như màu nước biển.

- Ừm, giới thiệu một chút đi Kiera.

Cao Lãnh Khang nhàn nhạt nói, người phụ nữ đứng nhìn Giao Uyên bằng ánh mắt kì lạ.

Cô bất ngờ nhưng phần nào cũng nhận ra ánh mắt của đối phương có gì đó không đúng, lấy lại thần thái cô nhẹ nhàng lên tiếng, dáng vẻ tôn kính và lịch sự.

- Um… Hello! I am the director of NOV company, really thank you for inviting me to the party, I feel very honored.

( Xin chào! Tôi là giám đốc của công ty NOV, thật sự cảm ơn cô vì đã mời tôi đến dự buổi tiệc này, tôi thật thấy vinh hạnh!)

Người phụ nữ nhanh chóng thu lại ánh mắt, cô ấy đáp lại lời Giao Uyên, gương mặt trang nhã, ôn hoà

- Em cứ nói bình thường được rồi, tôi biết nói tiếng Hoa.

- Cô biết nói tiếng Hoa sao? Cô lại quen bọn họ?

Giao Uyên lại lần nữa bất ngờ, người phụ nữ đứng đối diện nhẹ cười rồi quay sang Cao Lãnh Khang nói.

- Tôi có thể mượn cô gái này một chút không?

Cao Lãnh Khang nhìn ra biểu cảm của Kiera, anh lại nhàn nhạt nói

- Cô đừng giở trò là được.

- Tôi không có ý gì, chỉ là có chuyện cần nói.

Cao Lãnh Khang nhìn Giao Uyên đang ngơ ngác đứng ở đó xong lại nhìn người phụ nữ đối diện nhẹ gật đầu.

- Cô đi đâu vậy, Kiera?

Charles cầm ly sâm banh đứng một góc ở chiếc bàn, thấy Kiera đi với Giao Uyên thì lên tiếng hỏi

- Có việc!

Nói xong cô quay ra nhìn Tú Ảnh

- Tú Ảnh, đợi một chút nhé, tôi sẽ quay lại với em ngay.

- Vâng ngài cứ việc đi.

Tú Ảnh đáp lại ngay sau lời Kiera vừa nói, người phụ nữ cũng nhanh chóng chuyển động.

Charles đứng đó bĩu môi, Tú Ảnh chỉ đứng đằng sau mắt vẫn nhìn theo hướng hai người kia vừa đi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.