- Nếu như một nữ nhân đẹp mà tâm địa như rắn rết thì ta sẽ lập tức rời khỏi. Xấu hay đẹp không phải dựa vào khuôn mặt cùng dáng người có thể đánh giá được. Tuy rằng nam nhân đều thích nữ nhân xinh đẹp, ta cũng vậy, thế nhưng ta càng thêm sợ nữ nhân như độc xà hơn.
- Vậy ngươi nói xem giữa ta và Vô Song tỷ ai hấp dẫn hơn?
- Chuyện này....
Lục Thiếu Du nhíu mày nói:
- Vấn đề này quả thực khó trả lời.
- Thật không? Nếu như vậy ta càng muốn ngươi trả lời.
Thúy Ngọc nói.
- Vô Song trong lòng của ta mặc kệ là lúc nào đều là nữ nhân đẹp nhất. Bởi vì nàng trong lòng của ta, cho dù một ngày nào đó nàng già đi, dung nhan biến hóa cũng là người đẹp nhất. Nói như vậy chắc nàng cũng hiểu.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
- Vô Song tỷ rất hạnh phúc.
Một lát sau Thúy Ngọc nhìn Lục Thiếu Du nói.
- Có nàng ấy ta cũng rất hạnh phúc.
Lục Thiếu Du nói, khóe miệng mỉm cười.
- Thiếu Du, chúng ta đi thôi. Ba tháng sau nhất định phải chạy tới chỗ Vũ Linh thánh quả. Diện tích bên trong mật địa này cũng không nhỏ, chúng ta phải đẩy cao tốc độ mới kịp được.
Thúy Ngọc nói.
- Tiểu Long, ra đi.
Lục Thiếu Du đánh ra thủ ấn, sau đó vỗ vào không gian thú nang, tức thì có một đạo quang mang bắn ra, lập tức rơi vào trên vai Lục Thiếu Du.
- Tiểu Long...
Nhìn thấy Tiểu Long, Thúy Ngọc kinh ngạc hỏi:
- Tiểu Long sao nó cũng vào đây được? Trong mật địa này yêu thú không thể tiến vào nha.
- Chuyện này.... Do bí pháp của ta mà thôi.
Lục Thiếu Du khẽ cười, vuốt đầu Tiểu Long trên vai rồi nói:
- Thúy Ngọc, chúng ta đi thôi.
Hai người đi về phía trước, Lục Thiếu Du không ngừng đánh giá không gian chung quanh. Trong mật địa này có rất ít núi non, sắc trời mông lung, không có mặt trời. Trên bầu trời dường như bị mây mù bao phủ vậy.
Dựa theo lời Vân Khiếu Thiên nói, Lục Thiếu Du trực tiếp đi về phía trước. Vũ Linh thánh quả ở vị trí trung tâm của mật địa, cứ đi về phía trước là đến.
Cảm nhận năng lượng đậm đặc trong không khí, Lục Thiếu Du cảm thấy rất bất đắc dĩ. Âm Dương Linh Vũ Quyết này ở trong mật địa không có bao nhiêu tác dụng, vẫn phải dùng tới yêu đan.
Đi về phía trước, lúc này phía trước đã sớm không còn thân ảnh đám người Vân Hồng Lăng. Hai người cũng không dám chậm trễ vội vã đi về phía trước.