Các học sinh trong lớp được Trần Băng Băng sắp xếp và gọi tên lân lượt.
Nguyễn Trường Sinh lặng lẽ quan sát trận chiến của mọi người.
Học sinh trong lớp đều đã tấn cấp Linh Tố Sư level 1, Cao Đẳng Thể Thuật đã dần thuần thục, đồng thời học được hai đến ba loại Thuật thức dành cho chiến đấu.
Tất cả đều đang không ngừng tiến bộ.
Nếu không phải ký hiệu răng nanh máu trên mu bàn tay trái vẫn luôn nhắc nhở lấy tính mạng của mỗi người ở đây từng phút từng giây, thì có lẽ thành tích của bọn họ sẽ không cao đến như vậy.
Dù sao mỗi người có ước mơ và đam mê riêng biệt, không phải ai cũng thuần túy, cũng có chấp niệm chạy theo tri thức cùng sức mạnh giống như Nguyễn Trường Sinh.
Bọn họ đều phải đang thừa nhận áp lực mà đáng nhẽ độ tuổi này không nên chịu trách nhiệm.
Tại thời đại phát triển, xã hội phân hóa nghiệp vụ như bây giờ, không phải Linh Tố Sư nào cũng thích đi theo con đường chiến đấu.
Thay vào đó, Linh Tố Sư có thể chuyển nghề phụ trợ như Tạo Tác Sư, Dược Tề Sư, Trù Sư, Y Sư, Phong Thủy Sư,...hay những nghề hậu cần như giáo viên, giáo sư, kỹ thuật viên, khoa học gia,...
Tất cả những chuyên ngành nghề nghiệp trên đều không mấy khi tham gia chiến đấu, đặc biệt là nghề hậu cần.
Thuật nghiệp hữu chuyên công nha, ai mà chẳng có thế mạnh và thế yếu.
Nhưng thật đáng tiếc là, đối với lớp học sinh khóa 1135-1138 như bọn hắn, đặc biệt là những học sinh bình thường, việc tự do chọn lựa nghề nghiệp đã là thứ gì đó vô cùng xa xỉ.
Bọn hắn chỉ còn có hai con đường trước mặt, một là không ngừng mạnh lên và sống sót, hai là c·hết trong thế giới Tro Tàn, bị Dị Hình ăn thịt và c·ướp lấy neo điểm.
Đơn giản mà tàn khốc tới cực điểm.
Nhìn Khỉ Con mạnh mẽ đánh thắng đối thủ, trong lòng Nguyễn Trường Sinh an tâm phần nào.
Chứng kiến càng nhiều thói đời ấm lạnh, đặc biệt là chuyện nam sinh b·ị b·ắt nạt dẫn đến t·ự s·át rồi theo đó là phương thức xử lý lạnh lùng của nhà trường và xã hội, hắn lại càng thiếu đi lòng lương thiện cho những người dưng.
Tuy nhiên, đối với người thân cận, tâm tính hờ hững lãnh đạm của Nguyễn Trường Sinh vẫn dành ra cho bọn họ một chút thiện ý.
Mặc dù thân mình còn chưa lo xong, hắn vẫn dành một lượng thời gian ít ỏi để hỗ trợ và chỉ đạo Khỉ Con, Gấu Chó trong việc học tập, tu luyện.
Bởi vậy, sức chiến đấu của Khỉ Con và Gấu Chó ít nhất nằm trong top 20 của cả khối.
Không phải học sinh bình thường nào trong vòng năm tháng cũng có thể đồng thời tu luyện Cao Đẳng Thể Thuật tới giai đoạn Tinh thông, Kỹ Pháp chủ tu tới Thuần thục và các loại Thuật thức tới giai đoạn Thuần thục.
Nhưng nhờ có Nguyễn Trường Sinh góp sức một phần, Khỉ Con và Gấu Chó đều đã đạt tiêu chuẩn như trên.
Học thầy không tày học bạn.
Mặc dù không trực tiếp tu hành Linh Tố Phong, m Thanh, Thổ, Đại Địa, nhưng tri thức dự trữ và lý luận của hắn lại vô cùng phong phú, mạnh mẽ.
Chỉ cần thư viện trường có ghi chép, Nguyễn Trường Sinh đều lật qua tất cả các sách giảng giải về từng Linh Tố và Thuật thức liên quan.
Vừa tăng lên vốn hiểu biết, tầm mắt cũng như tri thức dự trữ, vừa có cơ sở phân tích hệ thống sức mạnh cũng như sở trường sở đoản của từng loại Linh Tố, Thuật Thức, đã thế còn nâng cao được tiến độ thăng cấp Đạo Chủng.
Một mũi tên trúng nhiều đích, cớ sao mà không làm?
Lúc này, Khỉ Con đã oai như cóc, bước đi lâng lâng trở về hàng và đứng bên cạnh Nguyễn Trường Sinh.
Ngay sau đó, Lý Toàn Hưng và một nam sinh khác được lớp trưởng gọi tên.
Quá trình chiến đấu không có gì đáng kinh ngạc, Lý Toàn Hưng đè đối thủ xuống đất ma sát không ngừng.
Kết thúc cuộc chiến, tựa như đang báo công dâng Bác, hắn định xum xoe với lớp trưởng Trần Băng Băng thì ngay lập tức bị nàng đuổi trở về hàng.
Biểu cảm khó chịu, Lý Toàn Hưng liền quay sang, dùng ánh mắt khiêu khích hướng về phía Nguyễn Trường Sinh, mong muốn phục thù hai lần chiến bại lúc trước…
Bất quá bị kẻ sau không thèm để ý.
Khuôn mặt Lý Toàn Hưng càng thối…
Thời gian của môn học càng kéo dài, tâm lý của Nguyễn Trường Sinh càng cảm thấy nguy hiểm.
Những học sinh còn lại không ngừng được gọi tên.
Cuối cùng, duy nhất chỉ còn lại hắn và lớp trưởng chưa lên sân đấu tập…
‘Móa! Vị giáo viên thể chất này thật biết kiếm rắc rối cho ta mà!’ hắn hùng hùng hổ hổ than thầm: ‘Tránh mùng năm nhưng không tránh được mùng mười, cuối cùng vẫn bị nàng bắt được.’
“Trần Băng Băng, Nguyễn Trường Sinh!”
Vừa hô to tên của mình và tên của kẻ khốn nạn luôn khiến nàng leo cây, Trần Băng Băng lễ phép trả lại “đao bổ củi” vừa chặt vào cái tên của ai đó cho giáo viên Vũ Anh Tuấn.
Ngay lập tức, nàng hí hửng bước tới trung tâm sân tập.
Dưới tầm mắt của mọi người, ngốc mao hơi giật giật, Nguyễn Trường Sinh không tình nguyện theo sau.
Đứng trên sân tập, vừa nhìn ánh mắt nguy hiểm của Trần Băng Băng, hắn vừa bắt đầu tính toán nên lộ ra những thứ gì để thua không quá thảm.
Đúng, là thua không quá thảm..
Có lẽ hiện tại tiến độ Nội Cảnh Linh Tố Sư level 1 của nàng đã được quá nửa.
Cộng thêm gia thế hiển hách ở đất Vĩnh An, kết hợp với tài nguyên tu luyện và năng lực học tập, chiến đấu mạnh mẽ, đồng thời R2 cấp A cùng Đặc chất cấp S bí ẩn vô cùng khủng bố, Trần Băng Băng chính là chiến lực trần nhà của cả khối lớp mười, thậm chí nếu Đặc chất cấp S này còn thuộc phân loại chiến đấu bộc phát thì việc đánh vượt cấp cũng dễ như cơm bữa.
Trong những trận đấu tập trước kia, nàng chưa hề gặp được đối thủ đáng giá để xuất sử toàn bộ lực lượng, nên vấn đề tình báo chi tiết vẫn chưa quá rõ ràng.
Trái ngược với nữ thiên tài cấp S, tiến độ Nội Cảnh của hắn mới chỉ lẹt đẹt ở 12% R2 cấp D cùng Đặc chất cấp B nên chiến lực tương đối “bình thường”.
Bởi có rất nhiều quân bài mà Nguyễn Trường Sinh không thể sử dụng ngoài sáng, nên chiến lực được gọi là bình thường cũng không có gì sai.
Cho dù có bật hết hỏa lực, lộ ra tất cả lượng bài tẩy ít ỏi, Nguyễn Trường Sinh gần như không có khả năng chiến thắng Trần Băng Băng.
Điểm cách biệt ban đầu vốn đã tựa như trời và đất, lúc đánh nhau, không phải chỉ cần hô một câu “phá cho ta” là chiến cuộc có thể đảo ngược…
‘Cao Đẳng Thể Thuật Hoàn mỹ chắc chắn là không được dùng, đặc biệt là khi đối mặt với cao thủ tinh thông thể thuật sẽ rất dễ bị phát hiện.’
Hắn nhanh chóng ngẫm nghĩ.
Giống như Cao Đẳng Thể Thuật Hoàn mỹ, Kỹ Pháp và Thuật thức Tinh thông càng không thể, vì Nguyễn Trường Sinh đã quyết định “chủ tu” Kích Linh Pháp, phụ tu ba Kỹ Pháp còn lại.
Chỉ có khoảng gần ba tháng mà Kỹ Pháp “không phải chủ tu” cùng Thuật thức liên đới lại luyện đến trình độ cao như vậy thì rất thái quá…
Tính đi tính lại, trong đầu hắn đã rõ ràng bản thân có thể biểu hiện ra những gì.
Đứng giữa hai người, giáo viên Vũ Anh Tuấn tung đồng tiền càn khôn lên cao và bước ra ngoài.
Nguyễn Trường Sinh cùng Trần Băng Băng tức tốc bước vào tư thế chiến đấu!
Keng!
Khi tiếng đồng tiền chạm xuống mặt đất, hai bóng người đã biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Quanh thân mặc một lớp Vô Thanh Bộ, cánh tay bọc lấy Hắc Ám Chi Thủ, Nguyễn Trường Sinh tức tốc lùi về phía sau, tránh được ánh lửa nóng rát quẹt qua người!
Đối diện hắn, bàn tay thon dài chập thành đao được bao bọc bởi lớp Linh Tố Hỏa vừa đánh trượt, tóc mai phất phơ hai bên má, nữ lớp trưởng không có chút biểu hiện hụt hẫng nào.
Nối liền động tác đánh chém, nàng trùng chân thấp người!
Cánh tay được gập lại và chuyển động ngang vai, Trần Băng Băng tiếp tục dậm chân phóng tới và áp sát đối thủ!
Tiếng gió rít mạnh mẽ!
Thủ đao theo đường vòng cung tức tốc chém ngang!
Nhiên Đao Thủ!
Kết hợp với thức Thuấn, bàn tay hồng hào, ngón tay linh xảo tựa như ngó sen liên tiếp ra đòn chí mạng, chém thẳng vào những điểm yếu trên cơ thể Nguyễn Trường Sinh!
Cảm nhận sức mạnh khủng kh·iếp từ Thuật thức của thiếu nữ, thế yếu của R2 thấp lại một lần nữa lộ rõ, biết rằng cứng đối cứng là chuyện viển vông, hắn không thể không cẩn thận tránh né từng đòn.
Nhưng tốc độ di chuyển và ra đòn của lớp trưởng nhanh vô cùng, chiêu thức lại cực kỳ tinh xảo, chuẩn xác, không phải là tên Lý Toàn Hưng có thể so sánh.
Nhiên Đao Thủ - Thuật thức lưu phái Cường hóa kết hợp Tố Hình, thay vì độ phổ biến và tăng cường tính toàn diện cho cánh tay như Linh Tố Chi Thủ, Nhiên Đao Thủ chỉ tập trung mũi nhọn về cường độ và năng lực p·há h·oại.
Mượn nhờ tính chất nhiệt, tính cháy, tính p·há h·oại và tính trùng điệp của Linh Tố Hỏa, Nhiên Đao Thủ có thể áp súc, điệp gia nhiều tầng kết cấu Linh Tố Hỏa, sau đó bộc phát ra lực đánh chém kinh khủng đến cực điểm trong tích tắc.
Đây là một Thuật thức Cơ Sở có tính tiến công hàng đầu của lưu phái Cường Hóa hệ Hỏa.
Đã thế Cường Hóa Pháp còn được Trần Băng Băng luyện đến giai đoạn Tinh thông, nên sức mạnh của Thuật thức từ cả cánh tay đều được dồn nén vào bán tay, khiến thời gian phát động liền được rút ngắn, uy lực cũng đáng sợ hơn hẳn.
Miễn cưỡng né được thủ đao của nữ b·ạo l·ực, Nguyễn Trường Sinh nhanh chóng từ trí nhớ phân tích ra được tin tức chi tiết của Thuật thức trên.
“Bạn học Nguyễn Trường Sinh thấy “đao bổ củi” này của ta như thế nào?
Đao này còn đặc công đối với những tên lừa gạt, thích cho người khác leo cây lắm nha!”
Thủ đao vừa suýt soát chặt tới cổ kẻ địch, Trần Băng Băng vừa mỉm cười như có như không vừa nói.
Lời của nàng mang theo oán niệm tràn đầy.
Rụt đầu thoát hiểm trong gang tấc, nhún chân lùi về sau, mồ hôi không biết là do nhiệt độ cao của Linh Tố Hỏa hay bởi vì lạnh sống lưng đã lấm tấm trên trán, Nguyễn Trường Sinh nhẹ giọng đáp lời trấn an:
“Khụ khụ, lớp trưởng ngài giơ cao đánh khẽ, chuyện gì cho qua được thì cho qua.
Dù sao ta cũng đang đứng đây thực hiện lời hứa rồi á.”
Vừa nói chuyện hòa hoãn, hắn vừa âm thầm vận dụng Tính chất biến hóa tăng lên và biển đổi đôi chút tính hấp thu của Vô Thanh Bộ, từ hấp thu lực ma sát chuyển thành một bộ phận hấp thu nhiệt lượng để giảm bớt sức nóng xung quanh sân đấu.
R2 cấp A hệ Hỏa cùng Thuật thức của Trần Băng Băng quá kinh khủng, nhiệt độ trong sân tập đang dần tăng vọt, khiến chuyển động và hô hấp của Nguyễn Trường Sinh trở nên khó khăn hơn.
Nghe tên chó c·hết trước mặt nói đến chuyện hứa hẹn, mắt phượng đỏ rực của thiếu nữ hơi híp lại, trong đồng tử phảng phất lóe ra đốm lửa, miệng nàng phun hương thơm:
“Đứng đây thực hiện lời hứa?!? Nếu không phải chính tay ta bắt được cơ hội thì giờ này vẫn đang bị ngươi cho leo cây đây, tên khốn kiếp!
Để cho ta xem xem, rốt cuộc hôm nay là cổ của ngươi cứng rắn, da mặt của ngươi dày dạn kiên cố hơn, hay là “đao bổ củi” của ta sắc bén, cháy bỏng hơn đi!”