Sau khi ăn uống xong xuôi, Gấu Chó chợt nhớ ra điều gì, hắn quay đầu sang bên Nguyễn Trường Sinh và hỏi:
“Bị tên mồm rộng lắc lư tí quên, ta còn chưa biết Đặc Chất của ngươi là gì đâu Cục Đá.”
Nguyễn Trường Sinh bèn giải thích một lần Đặc Chất của hắn cho Gấu Chó trong khi ăn nốt bữa trưa.
“Rất phù hợp với học bá như ngươi a.
Kỳ lạ thật, Đặc Chất của ngươi và Khỉ Con đều rất vừa khớp, chỉ có mỗi ta là trái ngược.”
Gấu Chó buồn buồn thở dài.
Nghe vậy, Nguyễn Trường Sinh cùng Khỉ Con đều quay đầu nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ.
Còn tính trang bức? Trong lòng ngươi nghĩ gì chúng ta còn không biết sao.
Nhưng lần này lời khen trong câu nói của Gấu Chó hắn tự tin nhận lấy.
Sau khi có Siêu Trí Lực, hắn chính thức chuyển hình từ học bá “lỏ” bước sang học bá “thần” hiện tại cùng lứa tuổi đã rất ít ai có thể cạnh tranh với hắn ở khoản học tập và tính lực.
Tán gẫu thêm vài câu, nhìn đồng hồ còn gần mười phút là vào lớp, Khỉ Con liền đổi chủ đề:
“Nói đến Đặc Chất mới nhớ, ngoài sự kiện Tro Tàn Giới xâm lấn, hôm qua ta đọc tin về Lễ Trưởng Thành trên các trang báo thì biết được rằng năm nay cả thế giới xuất hiện sự bất thường nha!”
Bất thường? Nghe được câu này, Nguyễn Trường Sinh hơi cảnh giác, chẳng lẽ là Đạo Chủng của hắn kích hoạt nên bị thứ gì đó phát hiện rồi?
Hắn vừa nghĩ đến việc ngón tay vàng bị lộ ra, nhưng ngay lập tức tự mình cười trừ phủ định.
Nếu Đạo Chủng bị phát hiện thì bây giờ hắn cũng không ngồi được ở đây mà lo bóng lo gió.
Mắt nhìn về Khỉ Con, Nguyễn Trường Sinh ra hiệu cho hắn tiếp tục.
“Không giống với những năm trước, một vài năm gần đây số lượng thiên tài trên thế giới có dấu hiệu bùng nổ mạnh.
Các trang báo đăng tin, trong Lễ Trưởng Thành xuất hiện một số vị thiên tài có R2 hoặc Đặc Chất trên cấp S nhưng không rõ tính danh.
Trên cấp S nha…
…không biết ai may mắn như thế chứ.”
Giọng nói Khỉ Con xen lẫn cảm xúc phức tạp.
Một vài năm gần đây mà ngươi dám bảo năm nay mới xuất hiện bất thường, chưa theo chuyên nghiệp đã bắt đầu học giật title câu view rồi đúng không?
‘Làm ta tí nữa thì thần hồn nát thần tính’ Nguyễn Trường Sinh ghét bỏ lườm Khỉ Con.
Nói đi phải nói lại, vấn đề số lượng thiên tài xuất hiện ngày càng nhiều khả năng có vấn đề, hắn cần lưu ý thông tin này mới được.
Kiếp sống mười lăm năm nay giúp hắn hiểu được một điều, mọi sự bất thường đều là dấu hiệu bắt đầu của t·ai n·ạn nào đó, nên một kẻ lúc nào cũng có cảm giác khuyết thiếu an toàn như Nguyễn Trường Sinh không thể chủ quan.
“Sao lại lườm ta, ta vừa nói gì sai à?”
Khỉ Con hoang mang hỏi.
Đúng lúc đó, tiếng chuông báo vang lên, tất cả mọi người ngay lập tức đứng dậy và di chuyển về lớp của mình.
Gạt qua những vấn đề vừa nãy, thứ mà Nguyền Trường Sinh quan tâm nhất lúc này là môn học tiếp theo, Tu Luyện Cơ Sở.
Cuối cùng hắn cũng chuẩn bị được chính thức bước chân vào con đường tu luyện Linh Tố Sư, thật đáng chờ mong.
Sau khi cả lớp đông đủ, chủ nhiệm Phạm Đình Thi đã đứng trên bục giảng, khuôn mặt nghiêm túc bắt đầu bài học:
“Trước lúc giảng bài về nội dung chủ đề chiều nay, chúng ta cần khái quát lại cấp bậc của hệ thống tu luyện.
Văn minh siêu phàm của nhân loại chúng ta ở Đông đại lục có tên Linh Tố Sư, Tây đại lục có tên Elemetist.
Linh Tố Sư - Elemetist, nghĩa là người tu hành cùng chưởng khống Linh Tố, bao gồm 9 cấp bậc từ một đến chín.
Cấp 1 - Nạp Linh, là giai đoạn cố định hóa trạng thái khí của Linh Tố và thu nạp chúng trở thành linh lực của bản thân trong Nội Cảnh.
Cấp 2 - Trúc Linh là quá trình tinh luyện và áp súc linh lực. Giai đoạn này mọi người đều có cơ hội tiếp xúc và chuyển hóa Linh Tố Cơ Sở mà mình tu luyện sang Linh Tố Đồng Vị, Cực Vị.
Cấp 3 - Đăng Thiên và các cấp bậc cao hơn thì hiện tại các trò chưa cần biết, cho dù thiên tài đi nữa thì ba năm trung học này cũng gần như chỉ có thể đi hết chặng đường Linh Tố Sư cấp 2 mà thôi.
Ngoài ra ban đầu Linh Tố Sư còn có một cấp độ không chính thức, chính là trạng thái của các trò hiện tại, cấp 0 - Dưỡng Thể.
Nội dung giai đoạn này cùng phương pháp tu luyện cũng chính là chủ đề của chiều hôm nay, mọi người nhanh chóng mở ra hình chiếu sách điện tử, chuyển qua trang thứ năm và đặt lên bàn.”
Dùng ánh mắt trở nên vô cùng nghiêm khắc nhìn cả lớp, đợi các học sinh hoàn thành động tác, chủ nhiệm tiếp tục nói:
“Dưỡng Thể, nghe tên liền có thể hiểu, đây là giai đoạn giúp thân thể cường hóa và thích nghi với Linh Tố, để chuẩn bị cho việc khai mở Nội Cảnh trong cơ thể giúp các trò thu nạp Linh Tố, chính thức bước vào Cấp 1 Linh Tố Sư.
Thông qua một môn Cảm Ứng Hô Hấp Pháp ta chuẩn bị giảng dạy, sau khi học tập xong mọi người đều có thể kết hợp với Minh Tưởng và bắt đầu thử nghiệm kéo lấy lượng nhỏ Linh Tố xung quanh môi trường vào thân thể.
Quá trình này cần có sự bình tĩnh, kiên cường và nhẫn nại, bởi trong lúc Linh Tố đi vào cơ thể sẽ tạo ra sự ứng kích khá mãnh liệt làm chúng ta vô cùng khó chịu.
Nhớ lấy, không được ham hố, tham công tiếc việc, khi thân thể bắt đầu đau đớn phải ngay lập tức dừng lại, nghỉ ngơi ít nhất tám đến mười tiếng mới được tu luyện tiếp,...”
Chủ nhiệm Phạm Đình Thi bắt đầu giảng giải Cảm Ứng Hô Hấp Pháp.
Tư duy Nguyễn Trường Sinh dần dần rộng mở trong sáng, trong lòng hắn trầm trồ thán phục những người đã khai sáng ra phương pháp này thật sự vô cùng tài tình.
Cảm Ứng Hô Hấp Pháp, lấy tâm trí và tinh thần để cảm ứng Linh Tố, lấy quá trình hô hấp của thân thể để thu hút Linh Tố.
Hắn nếm thử từng bước tu luyện, nhưng trước đó cần vào trạng thái thiền định minh tưởng.
Nguyên lý của Cảm Ứng Hô Hấp Pháp là thông qua hô hấp và minh tưởng, khiến thân thể và tinh thần lực cùng rung động ở một khoảng tần số cố định.
Các Linh Tố sẽ theo hô hấp của người tu luyện tràn vào thân thể.
Sau đó người tu luyện cần thông qua cảm giác của mình, điều khiển Linh Tố chạy khắp toàn bộ thân thể nhằm gián tiếp cường hóa và giúp thân thể thích nghi với Linh Tố.
Mặc dù R2 chỉ toàn D, E, F làm tính phản ứng với Linh Tố của Nguyễn Trường Sinh rất thấp, nhưng ai bảo hắn có hai cái bị động chồng buff về khoản khống chế, học tập, nên rất nhanh đã có thể thành thạo hô hấp lấy Linh Tố vào thân thể.
Qua một khoảng thời gian, bảng Trạng Thái xuất hiện dòng mới trong danh sách Công Pháp:
Nguyễn Trường Sinh:
…
『Công pháp』:
Minh Tưởng (Tinh thông) (43%)
Cảm Ứng Hô Hấp Pháp (Sơ hiểu) (68%)
Minh Tưởng lên 1% độ thuần thục của Cảm Ứng Hô Hấp Pháp ở giai đoạn Sơ hiểu đã tới 68% tối về nhà hắn chỉ cần luyện thêm một chút là có thể vượt qua giai đoạn Khả dụng.
Không tính tới hắn, từng học sinh trong lớp đều lục tục thành công, nhanh nhất là lớp trưởng Trần Băng Băng.
Sau đó là tên Lý Toàn Hưng có R2, Đặc chất song cấp A và các học sinh có năng lực học tập khá giỏi hoặc R2 cấp B như thằng bạn thân của hắn.
Cuối cùng là những người còn lại.
Nguyễn Trường Sinh nghi ngờ nhìn Lý Toàn Hưng.
Đặc Chất của tên này khả năng có liên quan đến thể chất hoặc năng lực học tập.
Nếu không với học lực hồi cấp hai có chút nát bét của hắn cũng không thể giúp hắn học tập Hô Hấp Pháp nhanh đến như vậy.
Nguyễn Trường Sinh từng học cùng trường cấp hai với Lý Toàn Hưng, thằng này ỷ vào ba mẹ hắn là quản lý trung cấp của một tập đoàn lớn tại tỉnh Vĩnh An, nên suốt ngày chỉ giỏi lêu lổng hống hách, trộm gà bắt chó.
Còn lý do hắn thi đậu vào được trường Trần Phóng, tự hiểu đi.
Nguyễn Trường Sinh nhìn vào cũng phải lắc đầu ngao ngán, kinh nhi viễn chi.
Khi đồng hồ sắp điểm tới giờ tan học, chủ nhiệm dừng chỉ dạy.
Vuốt lại mái tóc hơi rủ xuống, nàng nhắc nhở cả lớp lần cuối:
“Tuy các trò đang phải đối mặt với nguy cơ sống còn từ Tro Tàn Giới, việc tu luyện đích thực cần đến sự chăm chỉ, nhưng phải biết đâu là điểm dừng, căng chặt có độ.
Mỗi người đều có giới hạn, điểm mạnh, điểm yếu riêng biệt, đừng chỉ vì lợi ích nhất thời hay ganh đua so sánh mà p·há h·oại tương lai của bản thân, các trò nhớ lấy.
Buổi học hôm nay dừng lại tại đây, theo danh sách lớp ta gọi tên, mọi người lần lượt bước lên bục giảng để nhận tài nguyên tu luyện do quốc gia cấp cho rồi mới được ra về.”
Nghe giáo viên chủ nhiệm định “phát quà” cả lớp liền phấn khởi tinh thần.
Đã nhận tài nguyên xong xuôi, Nguyễn Trường Sinh tức tốc theo dòng người bước ra cửa lớp.
‘Cuối cùng tối nay đã có thể bắt đầu tu luyện Linh Tố.’
Vừa đi vừa nghĩ, hắn vô thức vuốt lấy ký hiệu hàm răng nanh máu trên mu bàn tay, sau đó nhanh chân chạy về nhà.