Trên Tư Đặc Ân đại lục, chức nghiệp tôn quý nhất là Linh Dược Sư, sau đó là Linh Sư.
Nhưng ngoại trừ Linh Dược Sư cùng Linh Sư, ở Tư Đặc Ân đại lục còn có một số lượng lớn hệ thống chức nghiệp như Linh Tượng Sư, luyện kim sư, linh vân sư, tuần thú sư......
Mỗi chức nghiệp đều có người truyền thừa, Linh Tượng Sư chế tạo linh lực vũ khí, luyện kim sư thì liên quan đến các ngành các nghề, tuần thú sư phục tùng linh thú phục vụ cho nhân loại. Linh vân sư là chức nghiệp khắc linh vân tạo thành linh trận trên linh lực vũ khí.
Như trọng lực pháp trận trên trọng lực chùy của Kiệt Sâm là do linh vân sư khắc nên.
Linh lực trận pháp căn cứ theo tác dụng cùng cấu trúc bất đồng, chia làm rất nhiều chủng loại, bất quá tuyệt đại đa số pháp trận đều dùng để Linh Sư tu luyện. Cửu Linh Tụ Khí Trận là một pháp trận thâm ảo do Linh Dược Sư khống chế.
Một khâu mấu chốt trong công việc phối chế của Linh Dược Sư là tài liệu mà dược liệu là thành phần tương đối trọng yếu trong tài liệu.
Rất nhiều tài liệu phối chế linh dược tề cần dược liệu có số năm nhất định, ví dụ như long nhãn thạch, giá cả long nhãn thạch mười năm rất khác với giá cả của long nhãn thạch hai mươi năm, dược hiệu nếu cho vào một loại linh dược tề căn bản không thể so sánh.
Còn như Mộng Ly hành, mỗi mười năm mới sinh trưởng một mấu, phải đợi đến lúc một trăm tuổi lúc ra mấu thứ mười một mới có thể phối chế dược dịch Cực hạn dược tề.
Băng Linh Thánh quả để thành thục càng cần thời gian mấy trăm năm.
Những điều này ảnh hưởng rất lớn tới phối chế linh dược tề, nhiều khi, Linh Dược Sư chỉ có thể tìm kiếm tài liệu thay thế nhưng với tư cách chủ tài liệu, tuyệt đại đa số vật thay thế đều có xác xuất phối chế thành công thấp, dược hiệu kém, có nhiều tác dụng phụ bất lợi.
Cửu Linh Tụ Khí Trận là trận pháp giải quyết được vấn đề dược liệu.
Cửu Linh Tụ Khí Trận sau khi tạo thành có thể hấp thu linh lực nguyên tố trong thiên địa chung quanh để tất cả dược liệu trong trận pháp sinh trưởng với tốc độ nhanh hơn. Căn cứ tính kết cấu phức tạp của trận pháp và cấp bậc tài liệu tạo thành trận pháp mà công hiệu cũng bất đồng.
Kiếp trước, Kiệt Sâm lúc ở Vạn Thánh Sơn có tạo nên một Cửu Linh Tụ Khí Trận đơn giản nhưng chỉ vậy đã tiêu hao một phần tài lực tích lũy của hắn. Bộ vị hạch tâm của trận pháp dùng chín miếng bát giai linh hạch khu động, tốc độ sinh trưởng dược liệu trong trận pháp một năm tương đương với ngoại giới mười năm, có thể nói nghịch thiên.
Kiến trúc hùng vĩ trước mắt này là cơ sở của Cửu Linh Tụ Khí Trận trận pháp, bên trên khắc linh văn cực lớn, cần số lượng tài liệu cực nhiều. Mấu chốt nhất chính là trang bị khu động năng lượngị, Kiệt Sâm thậm chí hoài nghi, chín miếng cửu giai linh hạch chưa chắc có thể khu động Cửu Linh Tụ Khí Trận khổng lồ như thế.
Kiếp trước, Kiệt Sâm hao tốn đại lượng tâm huyết mới xây dựng ra Cửu Linh Tụ Khí Trận, nhưng so với trận pháp trước mặt không khác túp lều nhỏ ở nông thôn so với tòa nhà cao tầng ở đô thị, cách biệt một trời.
Nhưng khiến Kiệt Sâm khiếp sợ nhất không phải điều này.
Cửu Linh Tụ Khí Trận trận pháp trước kia của hắn là do lấy được Linh Thần Quyết, cách điều chế Hỏa thần chi dịch trong phế tích, hơn nữa có ghi lại linh quyết của Cửu Linh Tụ Khí Trận. Người sáng chế ra Cửu Linh Tụ Khí Trận là Linh Thần, trong thiên hạ chỉ có hắn hiểu được trận pháp này nhưng hiện giờ trận pháp lại xuất hiện trước mặt, thật khiến Kiệt Sâm kinh động.
- Chẳng lẽ Thí Thần Nạp Địch Mẫu là người sáng tạo Linh Thần Quyết cùng Cửu Linh Tụ Khí Trận?
Kiệt Sâm chau mày, trong đầu vô cùng nghi hoặc nhưng cảm giác không giống.
- Tốt rồi, chúng ta lên đường.
Kiệt Sâm còn đang nghi hoặc thì Hách Bá Đặc đứng lên lên tiếng.
Mọi người đang ngồi dưỡng thương cũng khẽ gật đầu, thương thế vừa rồi cũng gần hồi phục. Đột nhiên, Kiệt Sâm cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng nhìn vào mình.
Cách đó không xa, Lai Nạp Tư đang nhìn hắn cháy bỏng rồi bước tới gần.
Lôi Nặc lạnh lùng nhìn đối phương, không hề che dấu sát ý cùng cảnh cáo.
- Lôi tiền bối, tại hạ không có ác ý.
Lai Nạp Tư dừng lại cách Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc mấy bước, cố ra vẻ tươi cười.
- Kiệt Tư đại sư, trong mê cung nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, với thân phận của đại sư, chỉ có Lôi tiền bối bảo hộ, thật sự quá mức nguy hiểm, không bằng để tại hạ ở bên cạnh.
Khuôn mặt Lai Nạp Tư tận lực biểu hiện ra thiện ý.
- Cái này...... Làm cái gì?
Kiệt Sâm không khỏi sững sờ, hành động này của Lai Nạp Tư cũng quá kỳ quặc.
Hắn cũng không phải ngu ngốc, mọi người ở đây tuy thoạt nhìn cực kỳ hài hòa, gặp phải nguy hiểm cũng có thể chung lưng chống cự, nhưng đây chẳng qua bởi vì mọi người mới đi vào Tử Vong Mê Cung, còn chưa tìm được bảo tàng.
Kiệt Sâm tin tưởng chỉ cần có bảo vật quý giá xuất hiện, tuyệt đối sẽ bắt đầu chém giết, bởi vậy trong lòng hắn không tin bất luận kẻ nào.
Bất quá khi hắn thấy cánh tay cụt của Lai Nạp Tư thì giật mình, nguyên mọi người đều biết rõ chuyện hắn phối chế tái sinh dược tề để cho Lôi Nặc tay cụt mọc lại.
Lúc Kiệt Sâm tỉ thí với Bì Ai Nhĩ thì cánh tay phải của Lôi Nặc vẫn bị cụt mà sau khi phối chế ra Hoàng cấp dược tề thì trước khi Bội Lôi gia tộc đến khiêu khích đã lành lặn. Chỉ cần người chú ý thì có thể đại khái đoán xảy ra chuyện gì.
Hiện giờ Lai Nạp Tư bị Kim Giác Cự Thú công kích mất đi cánh tay trái, lập tức dồn hi vọng vào Kiệt Sâm, thậm chí hối hận vì hành động không hữu hảo trước kia.
- Tránh ra.
Kiệt Sâm lạnh nhạt, tuy động cơ lúc này của Lai Nạp Tư tựa hồ cực kỳ đơn thuần nhưng hắn không muốn đem an toàn của mình ký thác vào người nào.
Lai Nạp Tư cười cười, lơ đễnh lui ra một chút nhưng vẫn thủy chung theo sát Kiệt Sâm.
Mọi người cùng nhau đi về phía trước, Lai Nạp Tư cũng không tới quá gần nên Kiệt Sâm cũng không nói gì.
Trên vách tường xám trắng cực lớn, cứ cách hơn trăm mét là có một ô trống hình vuông cao một vài mét, trên độ cao mấy ngàn thước cũng hiện đầy ô trống.
Biết được mê cung là Cửu Linh Tụ Khí Trận, Kiệt Sâm dĩ nhiên biết những ô trống này là thông đạo để Cửu Linh Tụ Khí Trận hấp thu linh khí ngoại giới tiến hành chuyển hóa.
Bất quá trên mặt của hắn vẫn ra vẻ giật mình lẫn hiếu kỳ, tựa hồ lần đầu tiên nhìn thấy, không có chút nào sơ hở.
Mọi người một đường tiến lên, rốt cục dừng lại trước một ô trống.
- Trước kia mạo hiểm đoàn của chúng ta đi vào từ đây.
Mạn Phất Lí Đức khẳng định:
- Từ hướng bắc một mặt theo trái tới ô trống thứ năm mươi bảy, không sai.
Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc liếc nhau một cái, âm thầm khẽ gật đầu, Mạn Phất Lí Đức không nói sai, miêu tả trên địa đô của Cam Đạo Phu cũng như vậy.
- Mạn Phất Lí Đức, ngươi dẫn đầu.
Đái Mỗ Lặc nói:
- Mọi người theo ở phía sau, không được phân tán.
Mọi người lần lượt tiến vào ô trống, đập vào mắt Kiệt Sâm là một thông đạo màu xám trắng, cao rộng chừng năm mét, thông sâu vào bên trong không thấy tận cùng. Trên vách khắc chằng chịt linh văn của trận pháp.
Toàn bộ thông đạo tựa hồ dùng tài liệu đặc thù nào đó kiến thành, không hề có nguồn sáng lọt vào nhưng tương đối sáng sủa, căn bản không ảnh hưởng quá lớn đến thị lực. Hơn nữa trong thông đạo, linh thức cực lớn của Kiệt Sâm chỉ có thể lan tràn mấy chục thước.
Kiệt Sâm biết rõ là do trong dung dịch để khắc linh văn tạo nên Cửu Linh Tụ Khí Trận có số lượng lớn tài liệu chứa linh lực, ảnh hưởng rất lớn đến linh thức của Linh Sư. Đám người Hách Bá Đặc tựa hồ đã sớm biết rõ tình huống này, cũng không thấy giật mình. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Một đoàn người cẩn thận từng li từng tí hành tẩu, cứ mỗi một đoạn lại có một ngã tư thông ra bốn hướng, thậm chí còn thông lên xuống.
Mạn Phất Lí Đức trong tay cầm địa đồ, trán rịn mồ hôi, theo trí nhớ tìm lại thông đạo chính xác, đến mỗi lần chuyển hướng đều quan sát kỹ.
Đám người Hách Bá Đặc theo sát phía sau cũng không dám lên tiếng quấy rầy, khẩn trương nhìn Mạn Phất Lí Đức, chỉ cần đối phương hơi có dị động là lập tức ra tay.
Nhân tâm hiểm ác, nếu l Mạn Phất Lí Đức thừa dịp tất cả mọi người không chú ý, đột nhiên chui vào góc rẽ nào đó, chỉ qua vài lần chuyển, linh thức ởđây không thể lan tỏa được xa thì e là mọi người sẽ bị vây ở trong mê cung, rốt cuộc khó có thể đi ra,chỉ biết chờ chết.
Mấy ngàn năm qua, đã từng có vô số người mất phương hướng chết trong Tử Vong Mê Cung.
Kiệt Sâm ngược lại cảm thấy buồn cười, trong lòng cũng không khẩn trương.
- Đến rồi, đến lối ra rồi.
Cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng cũng tới một thông đạo mà ngoặt qua đó là tràn ngập ánh sáng, mọi người đều mừng rỡ.