Thấy Chu Nhiên chắn trước mặt Diệp Thiên, không đợi Diệp Thiên lên tiếng, Mạc Linh đã đứng dậy nhìn hắn với gương mặt bất mãn.
“Đến đây cũng là theo ý anh, bây giờ anh Diệp muốn đi, anh lại không cho đi, anh có ý gì?”
“Em!”
Chu Nhiên thấy có người đi tới, vừa phẫn nộ vừa ấm ức.
Hắn hận Diệp Thiên ở đây vướng chân vướng tay nhưng trước mặt đám đông, hắn không thể nào nổi nóng với Mạc Linh.
Ngoài là đàn em của hắn, Mạc Linh cũng là khách của nhà họ Chu, mấy ngày nữa sẽ tham gia tiệc mừng thọ của ông Chu.
Trong hoàn cảnh như vậy, đừng nói hắn đang muốn thu hẹp khoảng cách với Mạc Linh mà chỉ nghĩ tới chuyện Mạc Linh ăn ngay nói thẳng sẽ tới tố giác với ông nội, hắn đã đủ chết rồi.
“Đừng gọi tôi là em, bây giờ tôi và anh Diệp phải rời khỏi đây, anh đồng ý hay không!”
Mạc Linh lạnh lùng cắt ngang lời Chu Nhiên như nói chuyện với kẻ thù.
Cách Mạc Linh âm thầm bảo vệ Diệp Thiên khiến Chu Nhiên vô cùng căm hận.
“Anh!”
Không còn cách nào khác, Chu Nhiên chỉ đành cắn răng mềm mỏng, mỉm cười với Diệp Thiên.
“Người anh em à, đã đến đây rồi, anh không để tôi giới thiệu mấy cậu ấm của Bắc An cho anh gặp ư?”
“Không thành vấn đề, tôi là khách của Mạc Linh, tôi nghe cô ấy.”
Tối nay Mạc Linh là nhân vật chính, Diệp Thiên chỉ muốn tìm hiểu qua tình hình của Bắc An.
Bây giờ đã nắm rõ tình hình rồi, anh cũng không ngại cho Mạc Linh một chút thời gian.
Anh nhận ra Mạc Linh muốn mình bầu bạn tối nay.
Cho dù là vì sao đi nữa, anh cũng đã theo Mạc Linh tới đây rồi thì không cần quan tâm tới bất cứ chuyện gì.
Cứ nghe lời Mạc Linh là được.
“Anh Diệp này, hay là chúng ta ở lại đây xem lát nữa người nào đó làm sao đối diện với anh mình?”
Nghe Diệp Thiên nói vậy, Mạc Linh thích thú nhìn Chu Nhiên như có ý ám chỉ.
Cô nhận ra tối nay Chu Mặc An tới vì Bách Mi.
Vậy mà tên ngốc Chu Nhiên này còn muốn ở lại đây tự mình tìm phiền phức.
Thế thì cô cứ đợi xem kịch hay.
Tóm lại, có Chu Mặc An ở đây, chắc chắn Chu Nhiên sẽ không thể lọt vào mắt xanh của Bách Mi.
Ngoài ra, cô cũng muốn xem xem Bách Mi rốt cuộc đẹp tới mức nào mà có thể khiến các cậu ấm Bắc An thi nhau theo đuổi. Sách này do Perfect Planet dịch và phát hành, mọi hành vi vi phạm bản quyền sẽ bị truy cứu theo pháp luật.
Tính so đo của con gái khiến Mạc Linh càng thêm tò mò về người phụ nữ bí ẩn này.
“Em yên tâm, cho dù Bách Mi có xuất hiện, anh cũng chỉ liếc nhìn một cái, em không hề thua kèm cô ta.”
Mặc dù cảm nhận được sự đối địch Mạc Linh dành cho mình, Chu Nhiên vẫn tươi cười nịnh hót.
Tối nay, chinh phục Mạc Linh chính là cách cuối cùng hắn vớt vát lại thể diện.
Đương nhiên hắn sẽ không từ bỏ.
Chỉ đáng tiếc hắn không hề biết lúc này Mạc Linh đã đổ dồn mọi sự chú ý lên người Diệp Thiên.
Cô vốn không ở lại vì lời mời của hắn.
“Vậy được rồi, anh Diệp à, chúng ta ngồi xuống đi.”
Mạc Linh không chút hứng thú với câu nịnh bợ của Chu Nhiên mà chỉ cười nhạt, vừa mời Diệp Thiên ngồi vừa dùng ánh mắt cảnh cáo Chu Nhiên.
“Anh à, em là khách của anh, anh Diệp cũng là khách của anh, sau này mong anh tôn trọng anh ấy một chút! Nếu không, em không ngại nói chuyện xảy ra tối nay cho ông Chu biết đâu.”
“Em!”
Thấy Mạc Linh đồng ý ở lại, Chu Nhiên còn nghĩ chiêu nịnh hót của mình đã thành công.
Kết quả lại bị Mạc Linh cảnh cáo thẳng thừng.
Điều này khiến hắn chỉ muốn chui xuống đất cho xong, sắc mặt hắn tái xanh, hắn không muốn nói thêm gì nữa.
Một vài thực khách đã ghé sát tai vào ghế của họ rồi, hắn không muốn người ta nghĩ rằng, hắn không xử lý được Chu Mặc An cũng không làm gì được đàn em của mình.
Vậy thì quá mất mặt.
“Nào, nào, uống rượu, uống rượu.”
Nhận ra ánh mắt của đám đông đang đổ dồn lên người mình, Chu Nhiên mỉm cười phóng khoáng nâng ly nói lớn.
Hắn dùng cách nhạt nhẽo này nói với đám đông, hắn đã xử lý xong Mạc Linh là Diệp Thiên!
“Ực!”
Thấy Diệp Thiên và Mạc Linh đã ngồi xuống khuất tầm mắt, đám người bên cạnh cũng lần lượt chú ý lên sân khấu.
Chờ đợi một hồi nhưng màn đánh lộn giữa Diệp Thiên và Chu Nhiên vẫn không hề xảy ra nên họ vô cùng thất vọng.
Nhưng nhìn sân khấu đã được tổ chức xong, đám đông lại thấy vui trở lại.
Bách Mi sắp lên sân khấu rồi!
“Rốt cuộc Bách Mi này đến từ đâu chứ?”
Sau khi ngồi xuống ghế, Mạc Linh gần như không nói lời nào mà uống hết hai ly rượu pha chế rồi đột nhiên lên tiếng hỏi.
Cùng lúc đó, cô lén quan sát sắc mặt của Diệp Thiên.
Cô rất muốn biết Bách Mi bí ẩn mà gợi cảm đó có thể nào thu hút sự chú ý của Diệp Thiên không.
Ngay cả bản thân cô cũng không thành công tiếp cận Diệp Thiên.
Người phụ nữ đó có thể không?
“Cô ta à?”
Thấy Mạc Linh cuối cùng cũng nói chuyện với mình, Chu Nhiên vội vàng đặt ly rượu xuống nắm lấy cơ hội quý báu.
“Cô ta đúng là người phụ nữ bí ẩn, đột nhiên tháng trước lại xuất hiện ở đây, không những dùng cách thức khác người lấy được quán bar này, dựng lên câu lạc bộ cao cấp mà còn chưa từng phải lộ mặt trước đám đông. Ngay cả anh cũng chỉ nhìn thấy bóng dáng của cô ta mà thôi.”
“Vậy cô ta có đẹp không?”
Không ngờ kẻ sát gái như Chu Nhiên lại đánh giá cao Bách Mi như vậy, Mạc Linh đột nhiên nổi hứng chớp mắt nhìn hắn chăm chăm.
“Mới nhìn bóng dáng người ta mà anh đã lưu luyến không quên rồi?”
“Không sai!”
Chu Nhiên đã ngà ngà hơi men nên gật đầu dứt khoát, nói rất ba hoa.
“Đó là hình bóng đẹp nhất mà anh từng thấy trong đời! Không quá khi nói rằng người phụ nữ đó có một sức hấp dẫn đặc biệt, kiểu mà em chỉ cần nhìn một cái là sẽ bị thu hút, cảm giác như thế giới đều không tồn tại!”
“Nói quá vậy!”
Mạc Linh chép miệng, lòng ghen tỵ của phụ nữ khiến cô có hơi khó chịu.
Chu Nhiên đã theo đuổi cô lâu rồi nhưng hắn chưa từng dùng những từ ngữ ấy khi nói về cô.
Không lẽ Bách Mi đó vừa xuất hiện sẽ lấn át cô sao?
“Ôi! Không ngờ cậu chủ Chu của chúng ta lại mặt dày như vậy, đã là lúc nào rồi mà còn không đi? Còn tưởng Bách Mi xuất hiện sẽ dâng rượu cho cậu chắc?”
Khi Mạc Linh đang cảm thấy bị uy hiếp, Hoàng Long, con chó theo đuôi Chu Mặc An đột nhiên xuất hiện.
Hắn niềm nở đi tới chiếc ghế trước mặt, dựa lên thành ghế mỉm cười đắc ý với Chu Nhiên với bộ dáng của kẻ tiểu nhân vênh váo.
“Anh!”
Chu Nhiên không để ý tới câu nói của Hoàng Long, hắn ngay lập tức phát hiện ra Chu Mặc An đi sau Hoàng Long.
Sự phát hiện này khiến hắn sợ hãi phải đứng dậy chào hỏi ngay lập tức.
Hắn đã từ bỏ chuyện cạnh tranh với Chu Mặc An.
Đương nhiên phải hòa giải quan hệ trong nhà họ Chu với Chu Mặc An.
Nếu không một khi Chu Mặc An “lên ngôi” thành công, hắn khó có thể ở lại nhà họ Chu.