Lãng Khách Thời Không

Chương 2: Lần Đầu Đánh Nhau



"Được rồi cứ để hắn ở trạm xuất phát là được, đi thôi nào" lão già vứt Tử Phong lên giường miệng vẫn cười tươi sáng lạn.

Na cũng chỉ nhìn hắn một cái rồi phất tay một cái liền mặc lên cho hắn một bộ trang phục màu đỏ đen y như trang phục hắn thích trong game Sekiro Shadows Die Twice, vì vừa có tính thẩm mĩ vừa nhìn ngầu lòi theo lời hắn nói, rồi rời đi luôn cùng lão giả.

××××××× Một Lát Sau ×××××××

Tử Phong mở mắt tỉnh dậy nhìn căn phòng lạ lẫm xung quang thì hắn liền thầm kêu không ổn, liền mở đèn lên nhìn xung quanh và cả bộ đồ kì lạ đang mặc nữa.

"Ể đây chả phải là chiến phục trong game Sekiro Shadows Die Twice mà mình yêu thích hay sao và...ở đây có gì rất lạ ở đây" Tử Phong soi gương thấy bộ dạng ngầu lòi của mình liền bất ngờ nói.

Nhìn đi nhìn lại một hồi Tử Phong liền thấy mảnh giấy lên bàn liền vớ lấy đọc. Không ngờ tại cái web hôm qua mà hắn lại thành ra như này.

"Hỡi kẻ được chọn kia, hiện tại ngươi sẽ phải trải qua thử thách mới xứng đáng được nhận đặc quyền ngươi đã chọn, nghe đây hiện tại ta vẫn sẽ cho nhưng chỉ là sơ cua thôi, thể lực và khả năng phục hồi của ngươi sẽ hơn người thường gấp 5 lần, não ngươi và các giác quan sẽ linh hoạt hơn nhiều mắt ngươi sẽ nhìn được trong bóng tối như ban ngày, hệ thống của ngươi chỉ có hành trang và tình trạng sức khỏe của ngươi mà thôi, à khuyến mãi một cửa hàng hệ thống mua được đa zi năng như lương thực, thuốc và vũ khí,.... giết quái sẽ nhận được vàng. Chúc ngươi may mắn thoát khỏi mê cung này."

"Hu xịt, mê cung à khó nhai thế, mình bị mù đường bẩm sinh thì khi nào ra tới nơi" Tử Phong đọc xong thì thấy nó ố dề quá mức rồi, liền mở hành trang xem những gì mình có.

Từ trong hư không hiện ra một cái bảng xanh với một bên là hình thân thể hắn một bên còn lại là hành trang.

Tình trạng cơ thể: ở mức tốt

Hành trang: bình hồi máu và thể lực lớn x10, bình hồi máu và thể lực trung x30, bình hồi máu và thể lực nhỏ x50, bánh mì x40, bình nước x40, băng gạc x100, balo đi học x1.

Trang bị: Cung JX-F163, mũi tên x1000, Wakizashi Sakai x2, Quỷ Kiếm Kintessu x1, thuốc nổ x100, kunai x100, phi tiêu x100.

"Ngon lành cành đào" Tử Phong nhìn thấy mình có nhiều đồ ngon liền hít một hơi thật sâu rồi thở mạnh ra.

Lấy thanh Quỷ Kiếm Kintessu đeo lên lưng, thanh kiếm này sẽ rút lấy sinh mệnh của người dùng chính nó, đeo hai thanh Wakizashi ở eo trái, đeo bó cũng ở sau phần hông, đeo hai bình thuốc nổ ở bên hông phải. Đã lên đồ xong.

"Mình nên bắt đầu thôi" Tử Phong lắp lại cây cung, thì thầm nói.

Khi mở cửa bước ra ngoài, đối mặt với Tử Phong là một đường ngã ba, những đường này đều sâu hút hút trong bóng tối và chả có lấy một ánh đèn nào. Tử Phong ngó ngang ngó dọc liền cúi người xuống nhặt lấy một viên đá ném về phía bên trái, ở giữa rồi lại bên phải. Đáp lại từng cú ném đá của hắn ta tiếng đá lăn dài vô tận không có điểm dừng.

"Ba đường đều không phải là ngõ cụt, vậy thì bên trái đi, tổ tiên mách bảo thì chắc đúng thôi" Tử Phong nhíu mày lại rồi quyết định quay sang bên trái.

Tử Phong vừa đi nhưng bật tinh thần cảnh giác rất cao, tay trái cầm cung, tay phải thủ sẵn để có thể rút mũi tên bất cứ lúc nào.

"Cách..cách...cách" những âm thanh vang vọng ở hành lang làm Tử Phong rợn cả tóc gáy.

"Ơ đuma, bình tĩnh bình tĩnh nào, hít thở sâu, một hai ba hít thở hít thở" Tử Phong cố gắng bình tĩnh lại thì cảnh tượng trước mắt lại dọa hắn hết cả hồn.

"Cạnh... cạnh... cạnh" một bộ xương cầm kiếm và khiên bước ra, theo sau là ba con y như vậy cùng ba con cầm cung.

"Oái có maaaaa, á aaaaaa" Tử Phong giật hết cả mình khi thấy mấy con skeleton liền quay lưng chạy đi.

"Đây chắc chắn là mơ, chắc chắn là.....a " Tử Phong quay xe bỏ chạy.

Chưa kịp nói hết thì một mũi tên lao tới găm vào vai Tử Phong khiến hắn rên lên một tiếng, không để hắn chờ lâu một chiếc chùy gỗ táng ngay vào đầu hắn khiến hắn lăn lông lốc ra xa khoảng hai ba mét.

"Đau..... Đau quá.... Đây không phải mơ" Tử Phong ngồi dậy lắc nhẹ đầu nói.

Một con goblin tiến lại gần Tử Phong quất cho hắn thêm một cái vào đầu nữa khiến hắn đập mặt xuống đất và bất tỉnh.

Con goblin định nhặt Tử Phong lên thì một mũi tên đã lao đến bắn trúng vào con goblin đấy, là từ bọn skeleton bọn chúng cũng không muốn bị mất con mồi hai bên liền lao vào đánh nhau bỏ mặc Tử Phong đang ngất dưới đất, trận chiến có vẻ khá cân bằng khi hai bên goblin và skeleton đều có quân số như nhau.

××××××× Ở một dòng hồi ức ×××××××

Ở trong một căn phòng ngăn nắp, một bà cụ đang băng bó lại các vết thương cho một cậu thanh niên và đối diện với cậu thanh niên là một ông cụ đầy nghiêm nghị.

"Này Ryuma sao cháu lại đánh nhau với lũ trẻ ở công viên vậy" lão già giáng vẻ hiền hậu đang đối chất với thanh niên với thương tích đầy mình.

"Chúng nó đông hơn cháu kia mà, chúng chửi cháu là thằng mồ côi và còn chửi cả ông bà là nhưng kẻ ngoại lai nữa" cậu thanh niên không phục nói lại.

"Hahaha, bọn chúng nói sai chỗ nào sao Ryuma" lão già cười hiền hậu đáp lại.

"Bọn chúng..... chúng nó đánh cháu trước...." cậu thanh niên nghe vậy liền câm lặng nhưng vẫn tìm lý do đối chất lại.

"Vậy là con mang những gì ta dạy ra đánh lại chúng sao" lão già vuốt râu đổi thành chất giọng nghiêm nghị nói.

"Vâng...." cậu thanh niên nói nhỏ.

"Có thật chúng đánh con trước không" lão già hỏi lại.

Cậu thanh niên vẻ mặt buồn rầu cắn răng, nói lại.

"Không ạ.... con đã đấm tên đã nói ra những lời đó, rồi chúng nó chơi kiểu năm anh em siêu nhân hội đồng đánh con"

"Con sợ sao" lão già nói tiếp.

"Con không sợ chúng, nếu ông không cản con sẽ đánh chúng thêm" cậu thanh niên đáp lại.

"Thật sao" lão già phì cười nhìn đứa cháu đầy thương tích của mình.

"Lúc đó con cũng có sợ vì chúng khá đông, nhưng ông đã từng nói đối mặt với nỗi sợ sẽ làm ta mạnh hơn, nên con quyết đấm chúng, hơn nữa con nhịn đủ rồi" cậu thanh niên đáp lại.

"Đúng vậy đối mặt với nỗi sợ sẽ làm ta mạnh mẽ hơn, vậy thì tại sao bây giờ con lại gục xuống thế, đứng lên và chiến đấu đi, dùng những gì ta đã dạy chiến đấu đi, chiến đấu tới hơi thở cuối cùng, ĐỨNG DẬY ĐI RYUMA" lão già quát lớn.

××××××× Quay Về Thực Tại ×××××××

Tử Phong mở mắt tỉnh lại thấy hai bên skeleton và goblin đang hỗn chiến, cây cung chỉ cách hắn một đoạn, Tử Phong liền bò lén lút nhặt lại cây cung, cả hai bên skeleton và goblin đang giao chiến cũng không nhận thấy gì bất thường.

"Con cảm ơn ông nhiều" Tử Phong thì thầm.

Hắn lấy balo của mình ra, lôi ra một cái quẹt cùng một bao thuốc lá trong cặp, bỏ bao thuốc la qua một bên, hắn dùng cuộn băng gạc cuốn lấy đầu mũi tên, cột hai túi thuốc nổ lại với nhau hắn đang chờ cơ hội. Trong bóng tối với tầm nhìn chiếu sáng ít ỏi, skeleton và goblin vẫn không nhận ra điều gì, chỉ có hắn có thể nhìn xuyên màn đêm bao quát được toàn bộ tình hình.

Tử Phong quan sát skeleton và bọn goblin đánh nhau, hàng cung thủ vẫn đang làm rất tốt vai trò của mình trong việc yểm trợ đội, và đặc biệt ba tên này đứng khá gần nhau, ba tên cung thủ skeleton tha tay, những mũi tên lao về phía goblin và bên kia cũng đáp trả lại. Tử Phong chỉ chờ có vậy quẹt lửa đốt phần băng gạc cho nó cháy lên, ném mạnh hai túi thuốc nổ về phía ba tên cung thủ skeleton vừa tới khoảng cách đủ hắn liền kéo tên, thả.

"Bùm" một tiếng động lớn vang lên, ba con skeleton trực tiếp bị nổ tung xương văng lẫn lộn.

Bọn skeleton và goblin cũng bị một màn bất ngờ liền tập trung về phía vụ nổ và Tử Phong cũng chỉ chờ vậy.

Ném cung lên phía trước một đoạn, thân thể ẩn khuất di chuyển nhanh chóng, rút hai thanh Wakizashi chạy tới tay trái đâm mạnh vào cổ của một con goblin kéo nó nằm xuống đất, tay phải chém mạnh một đường đầu liền lìa khỏi cổ.

Máu văng tung tóe lên mặt của Tử Phong, hắn cũng không dừng lại liền nhặt lại cây cung rồi bỏ chạy đi để lại bọn skeleton và goblin vẫn ngơ ngác không biết chuyện gì đã xảy ra.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.