Hang động càng đi càng tối tăm, Hồng Hồng Hỏa Hỏa lấy ra một cây đuốc đốt lên, phần nào soi sáng được khung cảnh chung quanh. Từng con từng con nhện đu bám trên tường, mưu đồ lặng lẽ tiêp cận nhóm người bọn họ. Có điều chúng còn chưa đến gần được, thì đã bị Ngân Sương phất tay, đóng thành nhện băng rồi vỡ tan thành ngàn bụi phấn.
Bọn họ đi cũng không nhanh, vừa phải đánh quái, vừa phải dừng lại để Hồng Hồng Hỏa Hỏa và Mitchell thu thập tơ nhện. Hơn nửa tiếng đồng hồ chỉ có thể lết được một đoạn ngắn.
Không còn cách nào khác, ai bảo thứ tơ nhện này đáng giá như vậy!
Lại thêm một tiếng đồng hồ nữa, ở đằng sau bọn họ mới phát ra tiếng động của con người. Không phải ai khác, chính là nhóm người Hồng Liệt cùng Bạch Long Vương.
Tình hình trước mắt tương đối gấp gáp, bảy mươi người trong bang được triệu tập vào hết. Ban đầu còn muốn đi theo sau nhóm Ngân Sương vào hang động, thế nhưng loại hang này vừa nhỏ vừa hẹp, không thích hợp để nhiều người cùng chen chúc.
Cũng may là khu vực hẻm núi này không chỉ có một cửa động, Hồng Liệt phân chia từng nhóm ra, để bọn họ khám phá tình hình các hang động khác, nếu có phát hiện gì thì lập tức liên lạc với nhau.
Cho nên hiện tại chỉ có Bạch Long Vương và Hồng Liệt tới hội tụ với nhóm Ngân Sương.
Vừa gặp được nhau, Bạch Long Vương đã vội chạy tới, trước tiên vươn tay xoa đầu Ngân Sương. Mỹ nhân híp mắt, ngước lên nhìn anh ta, cũng không phản kháng.
Hồng Hồng Hỏa Hỏa lấy một đoạn tơ nhện ra khoe với Hồng Liệt, kể lại việc mình và Mitchell đã thu được nhiều như thế nào, có thể làm ra bao nhiêu bộ đồ. Hai người này so với mấy ngày trước hiện tại đã thân mật hơn không ít... đương nhiên tính tình Hồng Hồng Hỏa Hỏa dễ gần cũng là yếu tố quan trọng.
"Tình hình như thế nào rồi?" Bạch Long Vương hỏi Ngân Sương.
"Đi được một đoạn ngắn, thu thập tơ khá tốn thời gian."
Cùng lúc đó, Hồng Liệt nhận được báo cáo của những đội còn lại, quả thật tình hình giống hệt với bên hang động này. Hang đầy quái nhện, trên tường toàn tơ nhện trắng toát. Xem ra nguyên mấy vách núi này đã bì đào rỗng bên trong, tạo thành tổ nhện cực lớn.
Có thêm Bạch Long Vương và Hồng Liệt cũng không giúp đỡ được gì nhiều. Dùng đao kiếm chém lũ nhện như thế nào cũng sẽ ra độc tố, còn Hồng Liệt khi dùng ma pháp hỏa hệ càng mạnh mẽ hơn so với Hồng Hồng Hỏa Hỏa, điều khiển ngọn lửa không khéo léo lắm, rất dễ lan ra thiêu mạng nhện. Vì vậy đánh chính vẫn là Ngân Sương, mấy người còn lại đi phía sau, chia nhau ra cùng thu thập tơ nhện, hưởng ké kinh nghiệm.
Đi cả nửa ngày trời vẫn chưa thấy điểm đến, tơ nhện lại cực kì nhiều. Túi đồ Hồng Hồng Hỏa Hỏa vốn còn trống không ít, thế mà hiện tại đã không cách nào nhét đồ vào nữa. Phải biết rằng, một ô túi có thể chứa đến 99 vật phẩm cùng loại. Một túi chất đầy tơ nhện, ô nào ô nấy cũng hiện lên hai con số chín, biểu thị số lượng tơ nhện thu được đã quá sức tưởng tượng rồi!
"Tình hình này có khi chúng ta phải chạy ngược ra khỏi hang động, trở về cất tơ nhện mới có thể thu thập tiếp được." Bạch Long Vương vừa lấy tơ trên tường xuống vừa lắc đầu cười. "Nhiêu đây tơ làm được bao nhiêu bộ quần áo chứ? Chúng ta chỉ lấy một phần để dùng, chín phần còn lại đẩy ra thị trường hét giá thật cao. Trong tương lai khi các bang hội khác khám phá ra chỗ tốt này, giá tơ nhện sẽ giảm đến mức kịch sàn. Giờ phải nắm bắt thời cơ mới được."
Ngân Sương không có tí kiến thức nào về kinh tế, nghe chỉ hiểu câu được câu không, nhưng cảm thấy họ Bạch nói rất có lí! Cậu liên tục gật đầu, đổi lại ánh nhìn triều mến của Bạch Long Vương, lại không khỏi rùng mình quay đầu tiếp tục đánh nhện.
Chờ đến khi bọn họ hoàn toàn đầy túi rồi, phía trước vẫn còn tối tăm mù mịt không thấy lối ra. Không cách nào khác, nhóm Ngân Sương chỉ có thể tạm thời rút lui, trở về cất đi số tơ nhện khổng lồ này.
Cũng may cái hang động này tuy hơi lắt léo, nhưng chỉ có một đường duy nhất, không sợ bị lạc. Lúc rời khỏi không cần phải đánh nhện cũng không cần thu tơ, so với hành trình mò mẫm ban đầu thì thuận lợi nhanh chóng hơn rất nhiều.
Rời khỏi hang động, trên trời đã tối mịt. Sao đêm lấp lánh, cộng với mặt trăng tròn vành vạnh, bọn họ đứng giữa vách núi hùng vĩ, thầm cảm thán khung cảnh này quá mức đẹp đẽ. Ngoài đời thật khó mà thấy được cảnh quan thiên nhiên như thế này, ai nấy đều ngẩn người ngắm sao, muốn ghi lại hình ảnh vào tâm trí lâu một chút.
Ở mấy hang động xung quanh cũng có mấy người lục đục bước ra, thấy được bọn Bạch Long Vương liền vui vẻ chào hỏi:
"Bang chủ, về cất tơ nhện sao?"
"Đúng vậy, các cậu thu được bao nhiêu rồi?"
"Rất nhiều luôn, tôi đầy túi trước nên về trước nè. Mấy người bọn họ vẫn còn vất vả bên trong kìa!"
Một đám vui vẻ cười ha ha, cùng nhau chạy thật nhanh về phía đồng cỏ để truyền tống ra khỏi phó bản, có người còn phàn nàn đi kiểu này thật tốn thời gian, có thể mở thêm cửa truyền tống không vậy?
Bọn họ cứ như thế đi đi về về, từ sáng sớm đến tối muộn, không ngừng thay phiên nhau chạy ra chạy vào hang động. Mỗi lần thoát phó bản đều mang theo cả một túi hành trang đầy tơ nhện.
Mitchell và vài người chơi may mặc khác dứt khoát không đi phó bản nữa, ngồi trong biệt viện sơ chế mạng nhện, se thành từng thỏi từng thỏi tơ lớn. Chờ khi số lượng vừa đủ liền đem bán ra thị trường.
Việc kinh doanh của bang hội là Hồng Liệt lo, anh ta dùng hình thức ẩn danh, bán ra một đống tơ nhện cực phẩm. Đừng nhìn tơ nhện Hồng Liệt bán giá cao như vậy, nhưng thời điểm này mặt hàng cực kì thiếu thốn, chưa tới nửa ngày đã bán hết sạch. Bang hội thu được lượng lớn vàng, dứt khoát chia cho mỗi thành viên một bao lì xì.
Trên đời này thuốc kích thích lớn nhất chính là tiền. Được chia phần rồi, ai nấy đều vui vẻ hồ hởi, tiếp tục công cuộc khai hoang của mình.
Cứ như thế cho đến cuối tuần, nhóm Bạch Long Vương và Ngân Sương mới nhìn thấy điểm cuối của hang động.
Xa xa phía trước hang động có ánh sáng lung linh mờ ảo, nhóm người bọn họ quay mặt nhìn nhau, bước chân càng nhanh hơn. Đường hầm trong núi tối tăm mù mịt, có ánh sáng biểu thị có lối ra!
Thật sự tìm được lối ra rồi!
Ngay phía trước cách nhóm bọn họ mấy sải chân là cửa động ngập tràn ánh sáng trắng. Ở trong không gian tối tăm một hồi lâu, hiện tại nhìn thấy ánh sáng ai nấy đều không khỏi cảm thấy chói mắt, vội nhíu mày lại.
Ngân Sương chạy qua, vừa điều chỉnh ánh nhìn, thấy được tình hình phía trước liền vươn tay cản đồng bọn lại.
Cậu quay lại, đưa ngón tay lên môi, làm dấu hiệu im lặng.
Nhóm phía sau học theo Ngân Sương, chầm chậm cẩn thận bước tới cửa hang, muốn nhìn xem thứ gì đã khiến vị mỹ nhân này trở nên cảnh giác đến như vậy. Rốt cuộc vừa nhìn thấy đã không nói nên lời, trong lòng thầm chửi cái mẹ gì đây!
Nếu trong cái hang động bọn họ khám phá mấy ngày qua, tơ nhện trắng tinh giăng đầy tường đã gọi là nhiều rồi, thì thứ hiện ra trước mặt bọn họ còn kinh khủng hơn.
Mạng nhện màu trắng giăng khắp nơi, chồng chất dày đặc che đi tất cả lớp đất đá phía dưới. Cả một vùng rộng lớn đầy rẫy tơ nhện, thậm chí trên không trung cũng đầy mạng nhện, che khuất ánh sáng tự nhiên, chỉ để loạt một vài tia nắng. Một màu trắng tinh như vậy khiến ai cũng có cảm giác bọn họ đang đứng trong một cái kén tằm lớn.
Nhện độc bò qua bò lại khắp nơi, đa phần là giống nhện bọn họ đụng độ trong hang động. Thế nhưng có mấy chục con thân hình to lớn như trâu nước, bò qua bò lại, có thể nhìn thấy lông tơ bén nhọn cùng phần bụng tràn ngập độc tính.
Ở giữa "cái kén", một con nhện khổng lồ đang nằm yên. Nhìn nó còn to hơn cả con Hỏa Diễm Tuyết Ưng bọn họ hạ được mấy ngày trước. Trên thân nhện có hoa văn đỏ đen tạo thành hình đầu lâu.
Hồng Liệt xem hình thái con nhện, lui lại nhìn thông tin một chút rồi thì thầm với mọi người:
"Boss "nữ vương Nhện", cấp độ 50."
Cả một đám chấn kinh. Boss cấp 50? Đùa bọn họ hay sao?
Cấp độ tối đa hiện tại của "Kỷ Nguyên Hắc Ám" là 40, mà trong bang bọn họ không phải ai cũng đạt đến rồi đâu! Một con boss vượt trội hơn hẳn 10 cấp, làm thế nào để vượt qua?
Cùng lúc đó, cửa động bị một con nhện lớn bò qua, che lấp đi ánh sáng. Nhóm người bọn họ lập tức che miệng, tận lực không để phát ra tiếng động. Đến thở cũng không dám thở mạnh.
Một lúc lâu sau con nhện kia mới rời đi, bọn họ thở phào nhẹ nhõm, vội theo tín hiệu của Bạch Long Vương lùi sâu vào bên trong hang động bọn họ đã đi mấy ngày nay.
"Tình hình này chúng ta chắc chắn không qua nổi, dù có tập hợp sức mạnh của toàn bộ thành viên."
Bạch Long Vương lắc đầu, lại vội truyền tin cho những người còn lại trong bang, nói cho họ biết phía trước có boss, rất nguy hiểm, tận lực đi đứng cẩn thận một chút đừng gây ra tiếng động.
Vừa rồi Ngân Sương có tranh thủ chụp lại mấy tấm hình, chuyển qua cho mọi người để biết được tình hình trước mắt. Nhìn thấy mấy con nhện béo làm tổ trong khe núi, ai nấy đều cảm thấy ê ẩm cả người.
Một đám nhện độc sao? Rất dễ dàng!
Thêm mấy chục con nhện lớn? Tương đương với mấy chục con boss nhỏ? Miễn cưỡng có thể qua được!
Thêm một con boss lớn cấp 50! Đang mơ sao?
Bọn họ quyết định đánh xong lũ nhện nhỏ trong hang thì mau rút về. Một trận này phải thảo luận, lập ra kế hoạch kỹ càng!
Trước khi rời khỏi hang động, Ngân Sương xoay người, nhìn về những lớp mạng nhện đọng sương lấp lánh, trong đầu nảy lên một chủ ý lớn mật.