Lâm Mộc Báo Thù

Chương 77: 77




“Đúng vậy!” Nhãn Kính Xà trả lời bằng micrô, giọng anh ta vang vọng khắp ghế lô.

Lâm Mộc trực tiếp đi đến trước mặt Nhãn Kính Xà.

“Tôi là người của Trần Nguyên Hải giới thiệu đến.” Lâm Mộc trầm giọng nói.

Nhãn Kính Xà, người vẫn còn cợt nhả ban nãy sau khi nghe tên của Trần Lão đã thay đổi sắc mặt và thái độ ngay lập tức.

“Các người tiếp tục chơi đi, tôi phải ra ngoài trước!”
Nhãn Kính Xà vẫy tay với những người trong ghế lô, rồi vội vàng cùng Lâm Mộc rời khỏi đó.

Anh ta đưa Lâm Mộc đến một văn phòng trên lầu và khóa trái cửa văn phòng lại.

Bên trong văn phòng.

“Tên cậu là gì?” Nhãn Kính Xà đưa tay ra.

“Tôi tên là Lâm Mộc.” Lâm Mộc cũng đưa tay ra và bắt tay.

Nhãn Kính Xà này khoảng bốn mươi tuổi, mặt mũi gồ ghề.

"Em trai Lâm Mộc, tuổi còn nhỏ như vậy có thể được Trần Lão giới thiệu, xem ra là có chút năng lực, nào, ngồi xuống trước đi." Nhãn Kính Xà ngồi trên ghế sô pha trong phòng làm việc, anh ta cũng khoát tay bảo Lâm Mộc Yuannei ngồi xuống.


Hai người cùng ngồi xuống.

“Trần Lão kêu cậu tìm tôi, nhất định không phải việc gì tốt, đúng không?” Nhãn Kính Xà nhìn Lâm Mộc.

“Trần Lão nói, anh là vua tình báo ngầm của Ninh Đô, không biết có phải chỉ là cái danh hay không?” Lâm Mộc nhìn anh ta.

"Ồ?Cậu đang nghi ngờ khả năng chuyên môn của tôi sao? Nếu không phải do Trần Lão giới thiệu, mà cậu dám đặt câu hỏi về khả năng của tôi ngay khi chúng ta vừa gặp nhau, thì cậu sẽ bị ném ra khỏi quán bar Sa ngã ngay lập tức." Nhãn Kính Xà vừa nói vừa châm thuốc.

“Nếu anh rất tự tin vào năng lực của mình thì hãy nói cho tôi biết, tôi có xuất thân và lai lịch như thế nào.” Lâm Mộc dựa vào ghế sô pha.

"Cậu vừa rồi nói tên cậu là Lâm Mộc đúng không? Là người nổi tiếng ở Ninh Đô thì tôi đều biết, nhưng tôi chưa từng nghe qua tên của cậu, vậy thì cậu không phải là người Ninh Đô, cậu là do Trần Lão giới thiệu tới, vậy thì rất có thể cậu là người Kim Châu ta."
Nhãn Kính Xà nói xong, lấy điện thoại ra, đứng dậy rời khỏi phòng.

Sau một lúc, Nhãn Kính Xà trở lại phòng.

“Mười phút nữa, thông tin của cậu sẽ bày ra ở trước mắt tôi.” Nhãn Kính Xà tự tin ngồi đối diện với Lâm Mộc.

Nhãn Kính Xà vừa dứt lời, một nữ phục vụ bưng rượu đi vào, khui rượu và rót một ly cho Lâm Mộc và Nhãn Kính Xà.

“Ra ngoài đi.” Nhãn Kính Xà xua tay.

“Vâng, anh Xà.” Nữ phục vụ đi ra khỏi văn phòng.

“Chai rượu Hennessy này, coi như tôi mời.” Nhãn Kính Xà làm động tác mời.

“Cảm ơn.” Lâm Mộc cầm ly rượu lên nhấp một ngụm.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.

Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Tám phút sau, điện thoại của Nhãn Kính Xà nhận được một tin nhắn văn bản.

Đọc xong tin nhắn, Nhãn Kính Xà ngẩng đầu nhìn Lâm Mộc và nở nụ cười: "Lâm Mộc, cậu đã thành lập tập đoàn Thiên Mộc ở Kim Châu, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, tập đoàn Thiên Mộc đã đạt đến đỉnh cao trong giới kinh doanh của Kim Châu, không nghĩ đến cậu còn trẻ vậy mà lại có khả năng này.”
"Xem ra khả năng tình báo của anh thật sự rất tốt, chỉ cần tám phút là đã điều tra ra được.” Lâm Mộc vừa uống rượu vừa nói.

“Tôi nghĩ cậu có thể làm nên thành tựu như vậy trong giới kinh doanh ở Kim Châu, hẳn là không thể thiếu được sự trợ giúp của Trần Lão?”
Nhãn Kính Xà tiếp tục: “Điều duy nhất khiến tôi nghi ngờ chính là năm năm trước gia tộc họ Lâm của cậu đã đi đến bước đường cùng, làm sao cậu lại có được sự trợ giúp của Trần Lão? Tôi rất tò mò, nhưng tôi đoán cậu sẽ không nói cho tôi biết nguyên nhân.



Lâm Mộc cười cười, không trả lời.

Nghe đến đây, Lâm Mộc đã hiểu rằng anh ta không thể tìm hiểu ra chuyện gì đã xảy ra trong năm năm anh rời khỏi Kim Châu.

Anh cũng không có gì ngạc nhiên khi anh ta không phát hiện ra thực lực thật của mình, dù sao cũng không có nhiều người biết thân phận tu luyện của anh.

Ngay cả cha mẹ của Lâm Mộc cũng không biết anh làm thế nào để Trần Lão chịu giúp anh, đên mãi sau này Lâm Mộc thể hiện sức mạnh của mình với cha thì cha anh mới biết.

"Lâm Mộc, tôi đã chứng minh được năng lực của mình.

Nói cho tôi biết, tại sao anh đến Ninh Đô tìm tôi?" Nhãn Kính Xà hỏi.

Uống thêm một ngụm rượu nữa, Lâm Mộc chậm rãi nói: "Tôi đến Ninh Đô lần này là vì một chuyện, tiêu diệt nhà họ Tôn và giết chết Tôn Thượng Minh."
“Cậu nói cái gì?!”
Sau khi nghe xong, Nhãn Kính Xà bị sốc đứng bật dậy.

“Tôi nói, tiêu diệt nhà họ Tôn, đồng thời giết Tôn Thượng Minh.” Lâm Mộc lặp lại.

“Hoang đường, thật hoang đường!”
Nhãn Kính Xà kích động nói: “Lâm Mộc, cậu nghĩ Ninh Đô này chính là Kim Châu bé nhỏ đó sao? Đây là Ninh Đô, thủ phủ của tỉnh Giang Nam, vũng nước ở đây đục hơn Kim Châu gấp ngàn lần! Cậu! Cho dù cậu lập được thành tích gì đó ở Kim Châu, thì đặt ở Ninh Đô này không là cái gì cả? "
"Chỗ dựa lớn nhất của cậu hẳn là Lão Trần đúng chứ? Hiện giờ đến ông ấy cũng không dám nói là sẽ hủy diệt gia tộc họ Tôn!"
Phản ứng của anh ta hoàn toàn nằm trong dự đoán của Lâm Mộc.

Nếu anh ta không kích động thì mới là không bình thường, nhà họ Tôn đã tồn tại lâu đời ở toàn Giang Nam, xét về độ giàu có thì tài sản nhà họ Tôn ít nhất cũng phải hơn hai trăm triệu, đây chắc chắn là một khối tài sản kếch xù!
"Tôi biết nhà họ Tôn rất có thế lực, nhưng vậy thì sao? Nếu như nhà họ gây sự với tôi thì sẽ phải trả giá!" Đôi mắt Lâm Mộc nheo lại.

"Khẩu khí của cậu lớn đấy, chuyện này tôi không thể giúp cậu được, tôi sẽ gọi cho Trần Lão."
Nhãn Kính Xà ngay lập tức lấy điện thoại di động ra và gọi cho Trần Lão.

Một lúc sau, cuộc gọi được kết nối.


"Alo, Trần Lão, gần đây sức khỏe của ông thế nào? Lâm Mộc, người ông giới thiệu, hiện tại đang ở đây với tôi, nhưng chuyện cậu ấy làm cũng quá điên cuồng, tôi không dám giúp! Nhưng ông cứ yên tâm, vấn đề này tôi chắc chắn sẽ giữ bí mật và sẽ không truyền ra ngoài.” Nhãn Kính Xà nói.

“Nhãn Kính Xà, đừng giở trò với tôi, chuyện này, cậu giúp được bao nhiêu thì cứ giúp, ít nhất về mặt thông tin thì cậu phải hỗ trợ hết mình.” Giọng nói của Trần Lão từ trong điện thoại truyền ra.

“Trần Lão, ông… Ông đây không phải là bắt tôi cùng lội bùn sao?” Nhãn Kính Xà vẻ mặt bất lực.

"Hai mươi năm trước, không phải tôi cứu cậu một cú thì cậu đã chết rồi, tôi nắm trong tay chuyện của cậu cũng không ít, chuyện này cứ quyết định như vậy đi!" Trần Lão kiên định.

"Cái này...!Trần Trần Trần Lão, tôi sẽ giúp! Tôi sẽ giúp!" Nhãn Kính Xà đành phải đồng ý.

Nhãn Kính Xà muốn trốn tránh chuyện này, nhưng không ngờ thái độ của Trần Lão lại cứng rắn như vậy.

Sau khi cúp điện thoại.

Nhãn Kính Xà lại nhìn Lâm Mộc: "Lâm Mộc, để tôi nói trước, tôi chỉ hỗ trợ tình báo cho cậu, những chuyện còn lại, tôi sẽ không xen vào, cậu muốn tự sát, chuyện này tôi sẽ không quan tâm."
“Đương nhiên, anh cần nói những thông tin mà anh biết.” Lâm Mộc nói.

"Vậy tôi sẽ nói cho cậu biết, gia tộc họ Tôn có chỗ đứng ở tỉnh Giang Nam, ngoài việc kinh doanh chính của gia tộc họ Tôn, bọn họ còn có hai chỗ dựa lớn, chỗ dựa thứ nhất và cũng là quan trọng nhất chính là phía sau nhà họ Tôn có còn có Từ Lão." Cobra nói.

“Từ Lão nào?” Lâm Mộc thắc mắc.

“Từ Trí Thao, cậu chưa từng nghe đến cái tên này đúng không?” Nhãn Kính Xà ngạc nhiên nhìn Lâm Mộc..


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.