'Tô Điềm căng thắng, lưng dán chặt lên cánh cửa. thấy Quý Sở Yến chuẩn bị đè người xuống, cô vội vàng duỗi một ngón tay ra, áp lên môi anh.
"Đợi đã... Chúng ta không phải ở đây để thư giãn sao?" Tô Điềm đỏ mặt.
Tim cô đập thình thịch, nhưng cô không hề sợ hãi, ngược lại, Tô Điềm còn cảm thấy... rất... phấn khích!
Quý Sở Yến đột nhiên cười, cặp mắt đào hoa khẽ cong lên, âm thanh trầm thấp: “Có rất nhiều cách để thư giãn, ví dụ như đi hóng gió, ví dụ như đi bơi, nhưng mà "anh trai” lại có một phương pháp thư giãn khác...”
Anh cố tình nhấn mạnh chữ “anh trai”, Tô Điềm nghe được thì lập tức đỏ bừng mặt mũi
Quý Sở Yến chắc chắn là người đàn ông ghỉ thù nhất thế giới!
Nói xong, Quý Sở Yến há miệng ngậm lấy ngón tay của Tô Điềm, bắt đầu liếm láp.
Toàn thân Tô Điềm mềm nhữn, suýt chút nữa không đứng vững được, may mà cánh tay cường trắng của Quý Sở Yến luôn giữ lấy cô, cô mới không ngã xuống dàn.
Quý Sở Yến nheo mắt, mút ngón tay trằng nõn nhẹ nhàng của cô rồi từ từ hôn lên nó. Tay còn lại của anh vòng qua eo Tô Điềm, bắt đầu cởi khóa váy của cô.
Hai chân Tô Điềm nóng rực, cô dùng chút lý trí cuối cùng đẩy anh ra, giọng run run: "Không... không có bao cao su... dưới lầu còn có người
Quý Sở Yến nghe vậy thì khẽ cong môi, một tay ôm cô vào lòng, đi thẳng tới trước chiếc giường mềm mại.
“Anh...”
Tô Điềm cố gắng chống khuỷu tay ngồi dậy, nhưng Quý Sở Yến đã đè người lên.
Anh quỳ xuống chỗ bắp đùi Tô Điềm, vươn cánh tay mở ngăn tủ đầu giường
Tô Điềm vô thức nhìn theo động tác của anh.
Một bộp Okamoto màu trắng, một hộp Durex màu vàng, một hộp Jasper màu xanh...
Đúng là tàu du lịch hạng sang, nhu cầu của khách hàng là mục đích phục vụ của bọn họ, đến cả bao cao su cũng không thiếu hãng nào.
Tô Điềm ngẩng đầu nhìn về phía Quý Sở Yến. anh người xuống, dán môi lên tai cô, giọng nói thấp thoáng ý cười: "Bây giờ đã có bao cao su rồi, còn mấy người dưới lầu thì... Chỉ cần lát nữa em đừng rên lớn tiếng quá thì bọn họ sẽ không nghe thấy gì đâu."