Hân cười với Quỳnh, mở tay nàng ra, ánh mắt chuyển hướng lên nhìn vào mắt nàng.
- Em có muốn làm người của chị không? Bây giờ em có thể đổi ý, chúng ta sẽ cắt đứt hoàn toàn. Còn nếu em đồng ý, chị nhất định sẽ trân trọng em, ở bên em không phụ lòng em.
Ánh mắt của Hân đủ để Quỳnh hiểu, cô đang rất muốn nàng, nhưng cô đang tiết chế lại để hỏi Quỳnhchịoêm một lần nữa. Nếu Hân dám vượt qua cái bản ngã để ân ái cùng nàng thì sao nàng lại phải sợ thứ này thứ kia. Hết lần này đến lần khác, chị cố kìm lại khi nàng bật đèn xanh, thì lần này, chị đã khó kìm lại lắm rồi, nàng cứ chần chừ mãi. Nàng sợ mình sẽ phải hối hận. Đáp trả lại cái nhìn đầy si mê của chị, là cái nhìn khao khát của nàng. - Em rất muốn là người của chị. Xin ngài hãy hào phóng mà sủng ái ta đêm nay.
Khả Hân thật muốn trừng phát con bé đáng yêu này, đang ở giờ phút lãng mạn thế này mà còn làm trò trọc cô cười. Thế này mà không để nó rêи ɾỉ dưới thân mình thì uổng công làm diễn viên bao nhiêu bộ phim tình cảm bấy lâu nay.