Cửu công chúa bàn tay nắm chặt thành quyền, hung hăng trừng mắt Tiêu Nguyệt.
Lừa người đúng không! Tiêu Nguyệt cái tên bất tài đó sao có thể còn nằm trong đội được!
Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!
Hay là nói, nàng từ trước đến nay chỉ đang che giấu thực lực? để có thể làm cho đối thủ bớt cảnh giác, sau đó một chiêu hạ gục!
Tiêu Nguyệt, đúng là xảo quyệt!!
Cửu công chúa ba người đều bị thương, chỉ có Tiêu Nguyệt là vẫn dửng dưng.
Mọi người rất nhanh hồi thần, hai người này nhất định là may mắn mà thôi, đợi vào vòng tiếp theo... hả??
Nhìn bốn cái tên được đặt chung với nhau, mọi người trố mắt.
Tiêu Nguyệt & Hạ Vi!!
Hạ Vi cười khẩy, lần này nhất định phải khiến Tiêu Nguyệt bị loại mới thôi! gặp phải nàng ta, coi như Tiêu Nguyệt tới số!
Trần Lạc Hinh không giống Hạ Vi như vậy tùy tiện khinh thường đối thủ, nhìn thiếu nữ trước mặt tuổi cũng xấp xỉ nàng ta, trong lòng có một tia cảnh giác.
Người này, tuyệt đối không đơn giản.
“ Ta Tên là Mục Niệm Chi, đã nghe danh Trần tiểu thư từ lâu, hôm này có cơ hội được giao đấu, không biết có thể xin được thỉnh giáo Ngâm Vũ Thương của Trần tiểu thư không?"
Trần Lạc Hinh mỉm cười, nàng ta cũng cầm lên một cây thương, không sao nói" Cô đã muốn lĩnh giáo, sao ta có thể từ chối được?"
Mục Niệm Chi khoé miệng giơ lên.
Sau khi lão thái giám tuyên bố bắt đầu, hai người liền lao vào nhau đánh túi bụi.
Cửu công chúa nhìn binh khí, hừ nói “ tùy tiện chọn một cái đi"
Tiêu Nguyệt đi lại chọn ra một đôi chuỷ thủ, thấy vậy Hạ Vi cười châm chọc “ Ngươi chọn đôi chuỷ thủ này, là đang khinh thường ta sao?"
Tiêu Nguyệt nhìn ngắn đoạn kiếm trên tay, liếc mắt Hạ Vi, lần đầu tiên không chịu yếu thể nói" đừng nhìn nó tuy nhỏ, nhưng lát nữa cô mà bị thua bởi thứ nhỏ nhoi này, sẽ rất mất mặt đó"
Hạ Vi cười khẩy " bớt ảo tưởng lại đi, ta nhất định sẽ thắng"
Tiêu Nguyệt" Ồ" một tiếng, đi đến đài luận võ.
Bên kia hai người đó đã đánh được một hồi vẫn chưa thấy có dấu hiệu thua, mọi người bắt đầu sốt ruột.
Rốt cuộc ai sẽ thắng đây, trong bốn người này đều không thể khinh thường, bọn họ lúc này hoàn không nghĩ ra ai sẽ thắng.
Bất quá nhìn phía Tiêu Nguyệt cùng với Cửu công chúa, Cửu công chúa lúc này đang dẫn đầu áp chế Tiêu Nguyệt, nhìn như Tiêu Nguyệt hoàn toàn không có cơ hội phản kháng, nhưng chỉ có Hạ Vi biết, mình đã bị trúng kế của Tiêu Nguyệt rồi.
" Đáng ghét!"
Nàng ta dừng lại chiêu thức, bắt đầu cảm thấy trong người trong khỏe, khoé miệng chợt hiện ra một vết máu, đôi mắt đỏ ngầu nhìn nàng.
" Tiêu Nguyệt, ta liều mạng với ngươi!"
Tiêu Nguyệt ánh mắt khẽ trầm xuống, nhìn Hạ Vi chiêu thức đánh loạn xạ, rất có thể là bị nàng chọc cho điên rồi, bèn đứng im chờ nàng ta vung đao đến, sau đó hai tay bất chợt giơ lên, cả người như chớp rời khỏi phạm vi tấn công, xoay người trực tiếp đập một cái lên bụng Hạ Vi ngã xuống trên mặt đất.
Hạ Vi còn muốn cựa quậy ngồi dậy, một thân chuỷ thủ sắc bén đã kè sát cổ nàng ta.
“Dừng tay!"
Ông ngoại của Hạ Vi là Kỷ Thiếu Phi ngồi bật dậy, ánh mắt âm trầm nhìn Tiêu Nguyệt.
“ Vi nhi thua"
“ Con không thua!"
Hạ Vi gào lên, chuỷ thủ trên cổ nàng ta lại gần thêm chút.
“ Nói thêm tiếng nữa đi?"
Hạ Vi ".....
Hạ Vi nuốt nước miếng, oán hận nhìn sang một bên. rõ ràng là không chịu khuất phục.
Tiêu Nguyệt đứng lên, duỗi tay ra “ Thua chính là thua, cô dù có không chịu thừa nhận, cũng không thể làm gì được, nếu cô muốn, cũng có thể đến Tiêu phủ tìm ta, đến lúc đến, chúng ta sẽ danh chính ngôn thuận đánh một trận"
Hạ Vi hừ lạnh, nắm tay nàng đứng lên, trừng mắt nói “ Tiêu Nguyệt, ngươi nếu mà để thua hai người kia, ta sẽ lột da người"
Tiêu Nguyệt khoé môi giật giật.
Lập mặt còn nhanh hơn lập bánh tráng.
Nàng lắc đầu, nhìn hướng đài tỉ thí bên kia.
Hai người kia đã đánh được một hồi, lúc này cũng rốt cuộc có dấu hiệu thua cuộc.
Thương trên tay Trần Lạc Hinh bị đánh vang ra, mũi thường sắc bén của Mục Niệm Chi kè bên cổ nàng ta.
" Cô thua rồi "
Mục Niệm Chi nói, sau đó thu tay.
Trần Lạc Hinh ngồi dậy, không nghĩ đến chính mình lại thật sự thua bởi một người khác mà không phải cửu công chúa hay Võ Chiêu Nhi.
“ Trận tiếp theo đây, Mục Niệm Chi - Tiêu Nguyệt "