- Nhưng mà chỉ cần có thể tiến vào top một trăm là có thể nhận được danh ngạch tu luyện trong Đại Khôn kiếm phủ, tới khi đó đột phá tới Hóa Khí cảnh là chuyện quá dễ dàng.
- Đại Khôn kiếm phủ sao?
Sở Mộ nao nao, đột nhiên nhớ tới lúc còn trên đường tới Ly Châu kiếm viện, lúc vượt qua Bạch Phong sơn hắn gặp một Kiếm giả tự xưng là Gia Cát Minh, hắn ta dường như là đệ tử Đại Khôn kiếm phủ.
Lúc này Vương Lân và Quách Thừa Cơ đi tới trước chỗ của Thanh Phong kiếm phái, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, không chút nào che dấu sát cơ trong mắt, làm cho mọi người như gặp đại địch.
- Sở Mộ, ta chờ ngày này đã lâu.
Vương Lân chậm rãi nói, ngữ khí lạnh lẽo như băng.
- Từ nay về sau ngươi không cần phải chờ nữa.
Đối thoại giữa bọn họ làm cho người khác không thể nào hiểu được, khiến cho mọi người nhìn nhau, trực giác bảo có chỗ không đúng.
Nhìn chằm chằm vào bóng lưng Vương Lân, trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ trầm tư, kiếm khí chấn động từ trên người Vương Lân đã tiết lộ, tu vi của hắn rõ ràng mạnh hơn Sở Mộ không ít. Nói rõ tu vi của Vương Lân ít nhất đã đạt tới thập đoạn đỉnh phong.
Hơn nữa Vương Lân lại là đệ tử kiếm phái thượng phẩm, kiếm khí quyết mà hắn tu luyện chưa hẳn sẽ kém hơn thượng nguyên kiếm khí quyết. Như vậy xem ra, nói không chừng kiếm khí quyết mà Vương Lân tu luyện ra cũng có thể cô đọng ra một đạo tiên thiên kiếm khí... Chỉ là không biết Vương Lân có tu luyện tới tầng kia hay không.
- Từ sư huynh, hắn là Sở Mộ, đệ tử Thanh Phong viện, năm nay mới tới kiếm viện bồi dưỡng, đầu tiên đã dùng tu vi thập đoạn trung kỳ đánh bại...
Một người bên cạnh vội vàng nói rõ tất cả tin tức hắn biết về Sở Mộ.
- Ồ? Xem ra quả thực có chút bổn sự.
Từ Kiếm Phong gật gật đầu, có chút lơ đễnh, trong mắt hắn, bổn sự của Sở Mộ cũng chỉ là không tệ lắm mà thôi. Nhưng mà vẫn chưa đạt tới tình trạng có thể khiến cho hắn coi trọng. Dù sao dùng tu vi thập đoạn trung kỳ đánh bại thập đoạn đỉnh phong, trong mắt Từ Kiếm Phong cũng không phải là không có khả năng. Chỉ là Kiếm Khí cảnh, nói trắng ra cũng chỉ là nhập môn của Kiếm giả mà thôi, chỉ có bước vào Hóa Khí cảnh mới có thể hiểu được thế giới của Kiếm giả rộng lớn tới cỡ nào.
Có thể nói, một khi bước vào Hóa Khí cảnh, chính là bước qua một cái hào rộng, như chênh lệch giữa trời và đất.
Hiện tại trong kiếm viện, người có thể khiến cho Từ Kiếm Phong coi trọng cũng chỉ có ba người mà thôi. Những người khác, toàn bộ đều koong được hắn đặt vào trong mắt.
Lúc này vài đạo thanh âm sắc bén xé gió truyền tới, chỉ thấy ở cửa vào đấu kiếm đài có năm đạo thân ảnh màu đen giống như mũi tên phi vào, nhoáng một cái, giống như ảo giác, đã rơi vào trên đấu kiếm đài.
Năm người này nhìn qua đều là năm lão giả tuổi chừng năm mươi mấy, đứng ở bốn phía đấu kiếm đài, một người đứng ở chính giữa, hai mắt thanh tịnh chậm rãi đảo qua, ánh mắt giống như thực chất làm cho người bị nhìn qua vẻ mặt nhao nhao biến đổi, có cảm giác bất an như bị nhìn thấu tất cả bí mật vậy.
Trong lúc ánh mắt người này đảo qua chung quanh, có hơi chút dừng lại trên mặt Sở Mộ, trên khuôn mặt già nua dường như còn hiện lên vui vẻ không thể nào phát hiện ra.
- Lão phu gọi là Lăng Thương Viêm, phó viện chủ Ly Châu kiếm viện, lần này tranh đoạt top một trăm kiếm viện vẫn như trước, do lão phu chủ trì.