Từng vòng kim quang hiện lên, mang theo sắc bén vô tận bức người mà tới, giống như ngay cả không khí cũng bị bổ ra, lưu lại một đường thẳng màu vàng thẳng tắp, bắn về phía trước.
Động tác của đệ tử Thanh Lan kiếm phái bỗng nhiên dừng lại, tây đang đâm ra một kiếm bỗng nhiên cứng lại. Trên mặt đột nhiên hiện lên vẻ thống khổ, trong mắt có vẻ kinh hãi và sợ hãi. Trên cổ nhanh chóng xuất hiện tia mía, máu tươi như suối phun từ trong cổ ra.
Tay trái Ngụy Hồng dùng sức đẩy, thân thể vội vàng tháo chạy lên bên trên, đáp xuống một cành cây khác, khí huyết toàn thân chấn động, vẻ mặt đỏ hồng có chút không bình thường. Trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ.
Chi chi...
Một tiếng kêu gọi quỷ dị khiến cho da đầu người ta run lên, tiếng kêu này vang lên rồi lập tức im lặng, trong không khí tràn ngập thứ khiến cho người ta run rẩy. Sở Mộ và Ngụy Hồng đều cảm giác được sau lưng mình có một cỗ cảm giác lành lạnh bắt đầu lan tràn tới, khiến cho toàn thân bọn họ không tự chủ được mà run rẩy, nổi da gà.