Sáng sớm đúng như dự đoán của Mặc Quân, việc ngựa điên làm loạn trên phố đêm qua đã được dâng tấu. Chỉ khác nguyên nhân gây ra vụ việc không phải là Trú Vinh mà là một người vô danh bị đem ra thế mạng. Hộ bộ thị lang Trú Cần vẫn yên vị trong hàng không có chút động thái nào. Mặc Quân nhìn vào bản tấu cười lạnh.
"Thật sự là do người này làm?"
Vị đại nhân dâng tấu chắc nịch trả lời.
"Trùng hợp thật, đêm qua trẫm cũng ở trên phố ngựa điên kia còn suýt làm hoàng quân bị ngộ thương."
Đại điện hít một hơi lạnh đặc biệt là Hộ bộ thị lang giờ phút này mồ hôi thành ròng chân không nhịn được mà run rẩy. Mặc Quân nói tiếp.
"Nếu không nhầm Võ trạng nguyên năm nay chính là người trấn an nó nhỉ? Chuyện này giao cho Tập Hành Ti nhé?"
Không ai dám lên tiếng việc này cứ vậy được quyết định. Bài thi chấm đã gần xong phỏng chừng ngày mai có thế công bố điểm. Mặc Quân hiếm khi không trở về Mặc viện sau khi hạ triều mà đếm Quốc tử giám xem thử bài thi năm nay. Có chút mong chờ bài thi của Hướng An.
Đứng đầu Quốc tử giám là lão thái phó Hình Nghi. Biết Mặc Quân tới ông liền ra ngoài nghênh đón. Nghe Mặc Quân nói muốn xem bài thi năm nay Hình Nghi liền dẫn hắn vào. Vừa đúng lúc bọn họ đang chấm bài.
"Bệ hạ, ngài xem thử mấy bài phú này đều không tồi."
"Um, quả thực không tồi. Vị trí tam bảng thì sao?"
"À đã quyết định được Tham Hoa rồi còn Bảng Nhãn và Trạng nguyên vẫn chưa định xong.
"Ồ, vậy hai vị trí này thái phó định cân nhắc ai?"
Hình Nghi buông giấy tuyên thành trong tay xuống đi tới sấp bài đã chấm xong lật mấy hồi rút ra hai bài thi để trước mặt Mặc Quân.
"Là hai người này thưa bệ hạ. Giang Quế nhà họ Giang là phú thương nổi danh ở kinh thành và Hướng An người
Tuyên Châu huyện Lận. Y là giải nguyên Tuyên Châu."
Mặc Quân biết Hướng An nhưng y là người Tuyên Châu khiến hắn khá bất ngờ. Mặc Quân đã có vị trí phù hợp cho y.
"Vậy à, để trẫm xem thử."
Mặc Quân cầm hai bài thi lên xem xét. Đề bài lần này là "Thái bình". Bài của Giang Quế không tệ nhưng nếu để nói thì Mặc Quân vừa ý bài của Hướng An hơn có điều nếu trực tiếp để Hướng An thành trạng nguyên e sẽ có nhiều lời đàm tiếu và phản đối. Ngược lại vị trí Bảng Nhãn cũng không tệ.
"Giang Quế trạng nguyên, Hướng An bảng nhãn."
Hình Nghi hơi bất ngờ. Bởi chính ông cũng cảm thấy bài thi của Hướng An tốt hơn hắn. Bệ hạ đây là.
"Bệ hạ, thật ra lão thần thấy Hướng An phù hợp....."
"Trẫm biết, nhưng y là địa khôn. Vốn dĩ quỷ tắc bị sửa đổi đã khiến một bộ phận bất bình về y rồi huống tri y còn trực tiếp đạt trạng nguyên sẽ chỉ khiến y trở thành đầu sóng ngọn gió. Chi bằng lùi một bước nhưng an toàn. Vị trí bảng nhãn cũng không tệ."
Hình Nghi cuối cùng cũng hiểu. Trong ánh mắt hiện lên mất phần tán thưởng.
"Vẫn là bệ hạ suy nghĩ chu toàn."
"Được rồi, đã quyết định tam bảng vậy nhanh một chút công bố thứ hạng. Hai ngày nữa là trung thu rồi tiện thể ăn mừng đi."
"Vâng, bệ hạ."
Mặc Quân về Mặc viện liền phát hiện bản thân bị hoàng quân vứt bỏ một mình ở đây. Còn bản thân y đang ở
Thiên Hương Các cùng mấy mỹ nhân khác. Mặc Quân chịu đựng cảnh chăn đơn gối chiếc đến đầu giờ chiều thì không nhịn được nữa xách quần chạy qua Thiên Hương Các tìm vợ.
Thiên Hương Các hôm nay vẫn hoạt động sôi nổi như mọi khi người ra người vào không ngớt. Lẫn giữa những bá tánh bình thường dáng người cao lớn của hắn trở nên khác biệt vô cùng. Một nơi dành cho địa khôn tự nhiên xuất hiện thiên càn thử hỏi có bao điều kì lạ.
Nhưng hắn bận tâm chuyện này chắc? Hùng hùng hổ hổ chạy lên tầng cao nhất dính nị lấy Tạ Linh Giao. Tạ Linh Giao vốn định làm xong việc sẽ trở về ai ngờ người lại tự mình chạy đến tìm.
"Tưởng ngươi ở Quốc tử giám?"
"Ta về từ lâu rồi. Kết quả ngươi lại chạy tới đây."
"Sắp xong rồi, đợi thêm lát nữa nha? À ngươi biết hôm nay ta gặp ai không?"
Mặc Quân ôm Tạ Linh Giao từ phía sau gác cằm lên vai y.